Chung Cực Giới là bắt buộc phải đến.
Bởi lẽ chỉ có hoàn cảnh ở nơi đó mới có thể giúp Lôi Di Quân đột phá.
Không chỉ một mình nàng, còn có Tuế Nguyệt và Âu Dương Thương Lan.
Bất quá trước đó, Lạc Nam cần chuẩn bị đủ số lượng Nguyên Thạch, bởi vì để chữa trị cho Bất Hủ Thần Vật và đột phá Bất Hủ Thần cần nguồn lực khổng lồ.
Đối với Lôi Di Quân, có số Bất Hủ Đạo Lôi và tài sản của Lôi Chấn Thiên lưu lại, nàng đột phá không cần thêm tài nguyên.
Tuế Nguyệt và Âu Dương Thương Lan thì cần dù các nàng sẽ không tiêu hao bằng một Tam Đạo Bất Hủ như Lạc Nam, nhưng ít nhất cũng phải chuẩn bị khoảng 30 vạn mỏ cho việc đột phá, 20 vạn mỏ cho việc sửa chữa Đồng Hồ Luân Hồi và Cán Cân Không Gian.
Trước đây từng khối Nguyên Thạch Siêu Phẩm đều có giá trị to lớn, nhưng từ khi tiếp xúc với ranh giới Bất Hủ Thần, có cảm giác bao nhiêu cũng không đủ sử dụng.
Điều đó cũng tạo nên sự chênh lệch kinh khủng về mặt thực lực giữa Siêu Thần và Bất Hủ, xem như cái giá xứng đáng phải trả.
Bá Chủ Chi Thành vượt không mà đi, Lạc Nam đứng trên tường thành nhìn hỗn độn đen tuyền trôi qua trước mắt.
Hắn đã có thực lực để trụ lại Chung Cực Giới, cũng không biết khi nào mới trở về hỗn độn thêm lần nữa, thế nên vẫn muốn nhìn ngắm, tận hưởng khoảng lặng khó được này.
“Tiểu Nam!” Hai bóng hồng xinh đẹp bước đến, một trái một phải, dịu dàng lên tiếng:
“Đa tạ chàng đã vì Hành Giới và phụ thân bọn thiếp mà báo thù.”
Cổ Nhật Cơ và Cổ Nguyệt Cơ chứng kiến sự vẫn lạc của Lôi Chấn Thiên, phụ thân và những sinh linh Hành Giới trên trời xem như có thể an lòng nhắm mắt rồi.
Lạc Nam mỉm cười quay đầu, kéo lấy hai nữ đến bên cạnh mình, ôn nhu nói:
“Cùng ta phiêu bạt từng ấy năm, cửa Lạc Gia cũng đã bước vào rồi, chính là Bá Phi, còn khách khí như thế sao?”
“Nhưng mà chàng vẫn chưa...” Cổ Nhật Cơ lấy can đảm mím môi đỏ:
“Chưa coi chúng ta là thê tử.”
Trên làn da tuyết trắng của Cổ Nguyệt Cơ cũng hiện lên áng mây hồng.
“Bởi vì ta muốn tình cảm chín từng chút một, thời gian của chúng ta còn dài...” Lạc Nam chợt bộc lộ sự xấu xa:
“Nhưng nếu như kiều thê đã có ý, vi phu sao dám không tuân?”
“A?” Hai nữ giật nảy mình.
Chẳng để các nàng phản ứng, hắn như gió cuốn mây tan ôm song kiều vào lòng, cấp tốc biến mất.
Rất nhanh, trên đỉnh Cung Đình Thụ đã truyền ra thanh âm khiến người ta thẹn thùng vô hạn, như tô trăng điểm hoa cho hỗn độn chỉ có màu đen tĩnh lặng.
Chúng nữ nhìn nhau nở nụ cười, đối với tính cách của nam nhân đã sớm rõ ràng.
Các nàng đang thay hắn liên lạc phía Tiêu Tài Tộc, trao đổi tài nguyên lấy Nguyên Thạch Siêu Phẩm.
Nhưng mà rất nhanh, Tiêu Tài Thần Nhân có chút khó khăn hồi đáp:
“Các vị phu nhân thông cảm, thời gian quá gấp tộc ta còn chưa chuẩn bị đủ Nguyên Thạch, lượng Hồng Mông Hồ Lô lần trước vẫn chưa bán xong.”
“Không phải các vị chưa bán xong, mà là muốn tăng độ quý giá của Hồng Mông Hồ Lô, bán ra nhỏ giọt để đẩy giá lên.” Trương Nhã Trâm ung dung nói.
Mộng Chi Tiên, Liễu Tú Quyên, Mộng Thải Vân bên cạnh gật đầu, làm sao không nhìn ra tiểu thủ đoạn của Tiêu Tài Tộc?
Nếu như cùng lúc lấy ra hàng chục quả Hồng Mông Hồ Lô đem bán, sẽ khiến cho loại tài nguyên quý hiếm này trở nên “đại trà”, không thể thu được lợi ích tối đa.
Nên Tiêu Tài Tộc cố ý chờ rất lâu mới bán ra một quả, để các phương thế lực thay nhau giành giật.
Do đó gần hai mươi năm qua, bọn họ vẫn chưa thu về đủ lượng Nguyên Thạch.
“Khụ khụ.” Tiêu Tài Thần Nhân xấu hổ đáp:
“Các vị Bất Hủ Phu Nhân mắt sáng như đuốc, để ta thương lượng lại với tộc trưởng.”
Một tiếng Bất Hủ Phu Nhân này khiến chúng nữ thoả mãn vô cùng, cũng không làm khó dễ hắn.
Với trận chiến lớn tại Bất Hủ Yêu Vực, Tiêu Tài Tộc làm sao không biết Lạc Nam hiện tại đã là cường giả danh chấn Chung Cực, sẽ không dám tuỳ ý qua mặt trong làm ăn.
Chờ thêm nửa ngày, Tiêu Tài Thần Nhân rốt cuộc đáp:
“Tộc ta đã cố gắng vận chuyển toàn bộ nguồn lực, huy động được 20 vạn mỏ Nguyên Thạch Siêu Phẩm, có thể lập tức gửi đến cho các vị.”
“Đa tạ!” Chúng nữ thoả mãn gật đầu.
Tuy rằng số lượng không nhiều bằng lần giao dịch trước, nhưng Nguyên Thạch Siêu Phẩm không phải rau cải trắng, Tiêu Tài Tộc có thể trong thời gian ngắn tích luỹ được thêm 20 vạn đã là rất khá rồi.
Đổi lại, các nàng cũng giao cho tộc này tài nguyên tương ứng đến từ đa dạng thế giới.
Hiện tại không chỉ Nguyên Giới có thể cung cấp tài nguyên hay đặc sản, mà hàng trăm đại thế giới của các nàng cũng đều hưởng lợi khi nữ chủ nhân đột phá Siêu Thần tối đỉnh, tự động sản sinh ra khá nhiều tài nguyên có giá trị.
Giao dịch thành công thông qua Truyền Tống Trận, Yên Nhược Tuyết chau mày nói:
“Vẫn còn thiếu nhiều quá!”
Dựa theo phu quân ước tính, cần đến 50 vạn mỏ, trong khi Tiêu Tài Tộc chỉ vơ vét được 20 vạn.
“Phu nhân, bảo khố ở chỗ chúng ta vẫn còn một ít tích luỹ.” Yêu Hồng Lộ đại diện Bất Hủ Yêu Vực dâng lên Túi Trữ Vật, nói:
“Bên trong còn 40 vạn mỏ Nguyên Thạch Siêu Phẩm.”
Sau khi nhìn thấy đôi Bỉ Dực Điểu còn non nớt, toàn bộ thành viên của Bất Hủ Yêu Vực cũng hiểu chuyện gì xảy ra, được Yêu Hồng Lộ giải thích cho mọi việc từ đầu đến cuối.
Biết được thì ra hai vị tổ tiên của mình từng là toạ kỵ của Vạn Đạo Thần Chủ, rồi hàng loạt sự kiện sau đó xảy ra, cho đến việc Bất Hủ Bá Chủ bất chấp nguy hiểm ngược dòng luân hồi, cứu được tàn hồn tổ tiên trở về, để bọn họ sống lại một kiếp.
Yêu Tộc vốn là chủng tộc thẳng thắn, trọng tình trọng nghĩa, tôn sùng cường giả, không có nhiều xảo trá, lừa lọc như các tộc khác.
Đối với Lạc Nam đã tâm phục khẩu phục đến cực điểm, thề sống thề chết đầu quân cho hắn.
Nên việc Yêu Hồng Lộ tự nguyện dâng lên bảo khố của Bất Hủ Yêu Vực là chuyện có thể hiểu.
“Tâm ý của các vị chúng ta có thể hiểu.” Yên Nhược Tuyết lại là lắc đầu:
“Bất quá đại chiến đã khiến Bất Hủ Yêu Vực sụp đổ, còn có vô số Yêu tộc cần tài nguyên sinh tồn và phát triển tiếp tục, sao chúng ta có thể thu Nguyên Thạch của các vị?”
Thân là nội tình Bất Hủ suốt nhiều năm, bảo khố của Bất Hủ Yêu Vực có đến 40 vạn mỏ Nguyên Thạch Siêu Phẩm là điều dễ hiểu.
Nhưng đã nợ ân tình của Song Yêu Tổ, làm sao còn lấy cả tài nguyên của bọn họ được đây?
“Phu nhân xin đừng bận tâm.” Yêu Yên Chi nhoẻn miệng cười nói:
“Thật ra chúng tôi cũng có tư tâm, mỗi vị Yêu tộc đều ao ước Hồng Mông Thần Lực để nâng cấp huyết mạch.”
“Nếu như các vị có thể ban xuống, đừng nói là Nguyên Thạch dù cả tính mạng chúng ta cũng nguyện ý giao ra.”
Chúng nữ giật mình, quả thật Hồng Mông Thần Lực có sức hấp dẫn khó cưỡng với Yêu tộc.
Nếu đem Hồng Mông Thần Lực ra giao dịch, Bất Hủ Yêu Vực không hề thua thiệt, thậm chí đó còn là cơ hội giúp toàn vực phát triển, điều mà Nguyên Thạch chưa chắc đáp ứng được.
“Huống hồ có thể hỗ trợ mấy vị phu nhân đột phá Bất Hủ chính là vinh dự của chúng tôi.” Yêu Hồng Lộ nghiêm mặt nói thêm:
“Xem như đầu tư cho chỗ dựa tương lai.”
Chuyện này một khi truyền ra, vô số thế lực sẽ ghen ghét, đố kỵ Bất Hủ Yêu Vực.
Chỉ riêng phụ thuộc vào Bất Hủ Bá Chủ - Lạc Nam đã là ao ước của nhiều người, thế mà Bất Hủ Yêu Vực còn được kiến tạo cho phu nhân của y đột phá Bất Hủ.
Ngày sau có Bất Hủ Bá Chủ và mấy vị Bất Hủ phu nhân bảo kê, còn ai dám đắc tội Bất Hủ Yêu Vực chứ?
Đối với Bất Hủ Yêu Vực, việc dâng Nguyên Thạch lên không phải là nịnh nọt hay giao dịch, mà là một cơ duyên từ trên trời rơi xuống đầu, nhất định phải nắm bắt.
“Phê chuẩn!”
Thanh âm của Lạc Nam từ trên cao vọng xuống.
ẦM!
Hồng Mông Đỉnh nặng nề giáng lâm, bên trong chứa đựng khí tức cấp Bất Hủ khiến chúng nữ tròn xoe mắt.
“Rút ra đi bồi dưỡng Hồ Lô đi, thích bao nhiêu lấy bấy nhiêu!” Lạc Nam tuỳ ý nói.
“Đa tạ đại nhân chiếu cố!” Yêu Hồng Lộ cùng Yêu Yên Chi vui mừng quá đỗi, mắt đẹp sáng rực nhìn chằm chằm Hồng Mông Đỉnh.
Trời ạ, đây chính là Hồng Mông Thần Lực tinh khiết nhất.
Nguyên Thạch bao nhiêu cũng không đổi được đâu.
40 vạn mỏ Nguyên Thạch Siêu Phẩm còn là quá rẻ ấy chứ.
Chúng nữ nhìn nhau, chỉ có thể nhún nhún vai.
Quên mất nhà mình có một lão công cấp Bất Hủ, tuỳ tiện lấy ra một thứ trên người hắn cũng là giá trị kinh người.
Thậm chí chỉ cần hắn tách ra một lượng máu mang ra đấu giá, cũng thu về khối tài sản kếch xù.
Máu của Bất Hủ Bá Chủ chính là tài nguyên cấp độ Bất Hủ, đủ để trị liệu mọi thương tổn, xoá đi nguyền rủa, diệt trừ kịch độc.
Còn lo lắng thiếu thốn Nguyên Thạch sao?
......
Lại đặt chân đến Chung Cực Giới....
Nhưng lần này không đến Bất Hủ Yêu Vực, Bá Chủ Chi Thành cũng đã thu vào đan điền.
Chỉ có một đôi nam nữ nắm lấy tay nhau, lặng lẽ dạo bước giữa một phiến không gian hỗn loạn, đổ nát, bên cạnh hai người còn có một toà tháp nhỏ trôi lơ lửng.
Đến giữa trung tâm của phiến không gian này, từng mảng ký ức xưa cũ hiện về trong tâm trí.
Nữ nhân bất chợt quỳ xuống, thanh lệ chảy dài trên gò má, thanh âm nghẹn ngào:
“Gia gia, phụ thân, mẫu thân, các vị trưởng lão, toàn thể tộc nhân... tội nữ Huyền Huân rốt cuộc trở về tổ địa!”
Thấy thê tử của mình như vậy, Bất Hủ Bá Chủ cao cao tại thượng cũng quỳ xuống bên cạnh nàng, cực kỳ nghiêm túc nói:
“Tiểu tế Lạc Nam cùng thê tử Huyền Huân viếng thăm anh linh Bất Hủ, trang sử hào hùng do các vị dùng máu và hồn viết lên, tiểu tế nguyện ý cùng nàng viết tiếp bằng tính mạng của tất cả đại địch.”
“Phu quân!” Thần Huyền Huân nhịn không được ôm chặt lấy hắn, vùi đầu vào lòng nam nhân khóc nức nở.
Lạc Nam sủng ái vuốt ve mái tóc hoàng kim bóng mượt của nàng, ngắm nhìn dung nhan khiến Bất Hủ Thần cũng phải rung động khóc như lê hoa đái vũ.
Thật sự thì từ khi nàng lấy thân phận linh tính của Hệ Thống gặp hắn cho đến ngày hôm nay, hắn cũng chẳng nhớ là đã trải qua bao nhiêu năm tháng...
Nhưng đây là lần đầu tiên, lần đầu tiên hắn nhìn thấy nàng khóc đến như vậy.
Có vẻ như chỉ có ở chính nơi này mới có thể chạm được vào chỗ mềm yếu nhất trong nội tâm của nàng.
Hắn đã hoàn thành lời hứa, sẽ cùng nàng quay về Bất Hủ Cổ Tộc.
Chỉ là sau trận chiến kia, vùng không gian này đã trở thành chốn hoang tàn, sức mạnh huỷ diệt của một vị Bất Hủ Thần tự bạo cũng như đại chiến kịch liệt xảy ra trước đó đã tạo nên một chỗ hư không, trống rỗng, hoang tàn, ngay cả một tia Nguyên khí cũng không còn tồn tại.
Đã từng huy hoàng trong quá khứ, giờ đây chẳng khác nào cõi u minh.
“Thật kỳ lạ!” Lạc Nam thầm nghĩ:
“Với đẳng cấp của Chung Cực Giới, không khó để phục hồi nơi này sau khoảng thời gian dài như thế.”
“Đó là sự tôn trọng mà Giới Linh dành cho Bất Hủ Thần Chiến.” Kim Thần Nhi truyền âm giải thích:
“Nơi có Bất Hủ Thần nằm xuống, mặc kệ là nguyên nhân nào, Giới Linh cũng sẽ không cưỡng ép thay đổi hay hồi phục, nó là minh chứng cho lịch sử Chung Cực.”
“Bất Hủ Yêu Vực cũng giống như thế, nó sẽ không chữa trị.”
“Hậu nhân sau này muốn tưởng nhớ chiến tích cấp Bất Hủ, có thể đến những nơi như thế này mà quan sát.”
“Hoá ra là như vậy!” Lạc Nam hiểu ra, lại dành cho Chung Cực Chi Linh thêm một phần tôn trọng.
“Phu quân!” Thần Huyền Huân ngẩng đầu, gò má đỏ ửng nói:
“Thiếp khóc có khó coi không?”
Nàng cũng biết đây là lần đầu tiên mình khóc trước mặt hắn.
Từng ấy thời gian sống chung, dù đối mặt với không biết bao nhiêu biến số, nàng vẫn luôn duy trì sự tự tin và bí hiểm mà...
“Người đẹp làm gì cũng đẹp.” Lạc Nam vuốt ve gò má nàng, kích động đến cả người run rẩy:
“Mặc dù không phải lần đầu tiên, nhưng được chạm vào nàng bằng xương bằng thịt, ta vẫn như lạc trong mộng đẹp.”
Vốn tưởng rằng đời này nàng vĩnh viễn không thể có được thân thể nhân loại, chỉ tồn tại ở dạng lực lượng ngưng tụ của nữ linh Sát Kim Đỉnh.
Bởi lẽ Bất Hủ Chi Thân không còn, cách duy nhất đúc lại chính là tu luyện Bất Hủ Diễn Sinh Kinh.
Nhưng có ai ngờ được, tầng cuối cùng của môn công pháp này lại là Bất Hủ Thần Khu, so với Bất Hủ Chi Thân cao cấp hơn không biết bao nhiêu lần, hơn nữa còn đúc được cho tất cả nữ linh của hắn.
Từ đó Thần Huyền Huân đã có nhục thân, là nữ chủ nhân chấp chưởng Sát Kim Đỉnh.
“Đáng ghét!” Thần Huyền Huân liếc xéo đôi mắt đẹp, phong tình vạn chủng:
“Mấy năm qua từ đầu đến chân đều quen thuộc cả rồi, còn ra vẻ như vậy.”
“Ai bảo thê tử của ta quá mê người?” Lạc Nam mỉm cười.
“Các vị thấy đó, nam nhân này mặc dù có chút xấu xa, nhưng hắn so với nữ nhi càng thêm xuất chúng.” Thần Huyền Huân hạnh phúc nhìn quanh, đầy kiêu hãnh nói rằng:
“Thành tựu lớn nhất trong đời nữ nhi không phải là được Bất Hủ Thần Tháp công nhận, mà là được gả cho chàng.”
“Gia gia đại nhân, phụ mẫu nhị vị đại nhân và các tiền bối.” Lạc Nam cao giọng nói:
“Được Huyền Huân lọt mắt xanh là phúc phận của tiểu tế.”
“Mệt các ngươi quá!” Kim Thần Nhi nghe không nổi nữa, gắt giọng:
“Rồi có muốn trọng lập lãnh địa hay không?”
Lạc Nam nhìn sang Thần Huyền Huân, nàng nở nụ cười rạng rỡ:
“Nơi này là nhà của thiếp, cũng là nhà của chàng và các tỷ muội.”
Nàng đã theo hắn vào tiểu hành tinh màu xanh xinh đẹp kia, nàng đã theo hắn vào Lạc Gia ở Việt Long Tinh, nàng đã theo hắn vào Lạc Gia ở Nguyên Giới.
Ba kiếp người, nàng theo hắn đủ ba lần.
Hôm nay, hắn muốn theo nàng về nhà của nàng.
Không sai, tổ địa huỷ diệt năm đó của Bất Hủ Cổ Tộc chính là nơi mà Lạc Nam muốn lập xuống căn cơ tại Chung Cực Giới.
Như tro tàn lại cháy, như dục hoả trọng sinh.
Không có Thần Huyền Huân sẽ không có Lạc Nam.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất