“Cậu Dương, tôi đã biết rồi, cầu xin cậu tha cho tôi một mạng...
Michael vốn khá thông minh, gã ta nhìn ra sát cơ nồng đậm của Dương Chấn, gã ta lo lắng nếu tiếp tục giảo biện sẽ khiến Dương Chấn tức giận hơn.
Vì vậy, gã ta lập tức chọn xin lỗi, tên này cũng coi như biết co biết duỗi, biết lúc này ở đây, thể diện căn bản không là gì hết, cho dù thân phận của gã ta khi ở thế lực Mỹ rất cao quý, nhưng lúc này ở trước mặt Dương Chấn, gã ta chỉ giống như con kiến.
Gã ta quỳ ở dưới chân Dương Chấn, vừa xin lỗi vừa cầu xin.
Dù sao muốn chạy trốn chắc chắn không kịp, mà trực tiếp động thủ với Dương Chấn cũng là tự tìm đường chết.
Hai tên khác vừa thấy Michael quỳ xuống, bọn họ đâu dám đứng nữa, cũng lập tức quỳ xuống cầu xin.
Mã Tuân lại ở bên cạnh Dương Chấn thúc giục: “Anh Chấn, mau giết những tên khốn này đi, để bọn họ sống thêm một phút, cũng lãng phí không khí!”
Có điều, Dương Chấn không vội ra tay, vốn anh cũng định trực tiếp giải quyết ba người.
Nhưng lúc này thấy ba người bị chấn nhiếp hoàn toàn, cho dù bọn họ không thần phục từ tận đáy lòng, nhưng để bọn họ giúp anh giải quyết vài việc cũng khá tiện.
Sau đó, Dương Chấn thi triển bí thuật, ngón tay rất nhanh đã xuất hiện một chấm sáng màu xanh chỉ bằng con ruồi.
Ba người Michael thấy vậy thì rất hoảng, bọn họ có thể nhìn ra, trong chấm sáng màu xanh đó chỉ ẩn chứa một tia linh khí yếu ớt, rõ ràng không có bất cứ lực sát thương nào.
Nhưng càng là thứ khiến bọn họ nhìn không hiểu, càng khiến bọn họ cảm thấy sợ hãi, lo lắng Dương Chấn sẽ dùng bí thuật gì đó, từ từ hành hạ chết bọn họ.
Trong mắt ba người tràn ngập sự sợ hãi, quỳ ở dưới đất chạy cũng không được, không chạy cũng không được.
Vào lúc này, Dương Chấn đột nhiên hỏi ba người: “Các người chọn chết ngay hay chọn sống?”
Ba người đều bị dọa quỳ xuống cầu xin, rõ ràng bọn họ đều là những kẻ nhát gan, đâu thể chọn chết chứ.
Vì vậy, ba người gật đầu, không do dự mà gật đầu: “Sống! Sống! Tôi muốn sống!”
Dương Chấn ừ một tiếng, chưa đợi ba người kịp phản ứng lời này của Dương Chấn có ý gì, chỉ thấy Dương Chấn tùy tiện chỉ vào ba người.
Chấm sáng màu xanh ở ngón tay của Dương Chấn lập tức chia thành ba chấm, lần lượt chui vào trong mi tâm của ba người.
Ba người không có sức ngăn cản, bọn họ thậm chí còn chưa kịp nhìn rõ, chấm sáng màu xanh đã chui vào mi tâm.
Ba người bị dọa giật thót, không hiểu chấm sáng màu xanh này rốt cuộc có ảnh hưởng gì với bọn họ, bọn họ chỉ vào lúc chấm sáng chui vào mi tâm mới cảm thấy hơi đau.
Sau đó, bọn họ cũng không thể cứng ứng được chấm sáng đó nữa, để mặc bọn họ dùng thủ đoạn gì, cũng không thể tra được, giống như chấm sáng màu xanh đó chỉ dừng lại một chút ở mi tâm của bọn họ.
Nhưng bọn họ rất rõ, nếu Dương Chấn đã làm như vậy, vậy chuyện chắc chắn không thể đơn giản được, sự tồn tại của chấm sáng màu xanh đó chắc chắn rất khủng bố.
Lúc này, ngay cả Mã Tuân cũng có vẻ mặt mờ mịt, không hiểu Dương Chấn làm gì với ba người.
Nghe thấy lời của Mã Tuân, Dương Chấn nhìn sang ba người Michael quỳ ở dưới đất, vẻ mặt khinh thường, anh cười nói: “Yên tâm đi, tính mạng của bọn họ đều nằm trong tầm kiểm soát của tôi!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất