Nghe thấy lời của Dương Chấn, đám người của đội ngũ tinh nhuệ này đều cảm thấy khó tin.
Trước đó Dương Chấn từng nói câu này, nhưng bọn họ chỉ cho rằng Dương Chấn đang lừa bọn họ, nhưng bây giờ thì thấy hình như anh thật sự cho phép bọn họ rời đi.
Những năm nay, trong đội ngũ này có rất nhiều người muốn rút đi, dù sao bọn họ cũng có gia đình của mình, đã rất lâu chưa về nhà thăm người nhà rồi.
Các đội ngũ khác, bình thường đều có thể về nhà, nhưng người nắm quyền của thế lực Mỹ vì để khiến bọn họ không ngừng gia tăng tu vi để bảo vệ người nắm quyền, ngày nào bọn họ cũng chỉ có tu luyện và tu luyện.
Tuy nhiên, nhiều năm trôi qua, tu vi của bọn họ không vì vậy mà tăng lên được bao nhiêu, nhưng lại không thể rời đi, giống như con rối được người nắm quyền bồi dưỡng.
Cho dù có rất nhiều người bất mãn trong lòng nhưng cũng không dám thể hiện, dù sao bọn họ cũng rất rõ lòng dạ tàn độc của người nắm quyền thế lực Mỹ, chỉ cần bọn họ dám không nghe lệnh mà rời đi, hậu quả chắc chắn rất nghiêm trọng, không chỉ đơn giản là bị giết.
Nhiều năm trôi qua, bọn họ cũng quen rồi.
Hiện nay, người đồng ý cho bọn họ rời đi lại là đối thủ lớn nhất của thế lực Mỹ, một thanh niên tới từ Cửu Châu, đây là chuyện mà bọn họ nằm mơ cũng không nghĩ tới.
Nhất thời, bọn họ có chút không thích ứng kịp.
Dương Chấn thấy đám người này nhìn anh bằng ánh mắt kỳ lạ, không ai lập tức rời đi, điều này khiến Dương Chấn cảm thấy bất ngờ.
Sau đó, Dương Chấn nhíu mày, nói: “Sao thế? Các người không muốn rời đi à? Nếu ai chọn ở lại thì sau này phải nghe theo sắp xếp của bên Cửu Châu!”
Người đàn ông cầm đầu vẫn không dám tin đây là sự thật, căn bản không dám tin, thanh niên giết người như ngóe, thủ đoạn hung tàn khủng khiếp này lại thả bọn họ đi một cách dễ dàng như vậy.
Cho dù ông ta sợ Dương Chấn nhưng ông ta vẫn nói: “Cậu... cậu có chắn thật sự cho chúng tôi đi sao? Cậu sẽ không giết chúng tôi chứ? Nếu cậu muốn giết có thể giết luôn, thật sự không cần chơi đùa giày vò như vậy”
Dương Chấn thở dài, hỏi người đàn ông cao to đó: “Tại sao tôi phải giết các người?”
Câu hỏi này của Dương Chấn đã khiến đám người đó đứng hình, bọn họ vô thức lắc đầu.
Một lát sau, có một người khá nhớ người nhà, đã cẩn thận dè dặt thử lùi lại để rời đi, dù sao ở lại đây cũng rất có khả năng sẽ chết, không bằng thử xem sao.
Mãi tới sau khi mấy người mạnh dạn rời khỏi phòng hội nghị, cuối cùng rời khỏi tòa nhà màu trắng của thế lực Mỹ, đặt chân trên con đường về nhà, cũng không thấy có người đuổi giết bọn họ.
Cho tới lúc này, những người này mới phát hiện, lời Dương Chấn nói là thật.
Ngay lập tức, những người đó rất bội phục Dương Chấn.
Mà những người còn lại trong phòng hội nghị, thấy Dương Chấn vẫn đứng ở trước mặt bọn họ, không có hành động gì, căn bản không phải người đi truy sát những người rời đi kia, bọn họ cũng lập tức tin lời của Dương Chấn.
Rất nhanh, lại có một đám người lựa chọn về nhà, có điều bọn họ do còn sốc trong lòng và sự bội phục đối với Dương Chấn, cũng không khỏi suy nghĩ, sau khi về nhà, có nên tiếp tục quay lại hay không.
Dù sao có thể đi theo một nhân vật lớn có nhân tính như này cũng là một lựa chọn không tệ.
Trong phòng hội nghị, lúc này chỉ còn lại một số người không có gia đình, bọn họ rời khỏi đây cũng không có chỗ để đi, hơn nữa bọn họ đã quen cuộc sống này rồi nên cuối cùng chọn ở lại.
Vào lúc này, người đàn ông cầm đầu đột nhiên quỳ xuống trước Dương Chấn.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất