Tuy hiện nay kết giới giữa trung giới cổ võ và thế giới mới đã vỡ, hai bên đã trở thành thế giới mới thống nhất, nhưng những tông môn đó vẫn có chút chênh lệch so với thế giới mới trước kia. 

Dương Chấn rời khỏi nơi đó đã rất lâu, trước khi anh rời đi, thế cục ở trung giới cổ võ cũng rất hỗn loạn, Dương Chấn không khỏi có chút lo cho đám người Ngô Hùng Bá, không biết bọn họ có thể ngăn chặn sự chèn ép của hai thành khác không. 

Thời gian trôi nhanh, Dương Chấn rất nhanh đã dẫn theo Mã Tuân đi tới thành Bạch Hổ. 

“Anh Dương, anh cuối cùng cũng quay lại, tôi nhớ anh chết đi được!” 

Dương Chấn vừa đến, cô nàng Mạc Thanh Trúc đã rất kích động, trực tiếp lao vào trong lòng Dương Chấn, ôm chặt lấy Dương Chấn. 

Lôi Uyển Nhi đứng ở một bên, mắt cũng đỏ hoe, còn lẫn vài giọt nước mắt long lanh, rõ ràng cô ta cũng rất kích động. 

Mặt mày cô ta đỏ ửng, khẽ nói với Dương Chấn: “Anh Dương, lâu rồi không gặp!” 

Nghe thấy tiếng của Lôi Uyển Nhi, lúc này Mạc Thanh Trúc mới phản ứng được mình hơi thất thố, dù sao ở đây có nhiều người đang nhìn, điều này khiến mặt mày cô ta đỏ bừng, giống như quả táo chín, hoảng hốt buông tay cúi đầu không dám nhìn Dương Chấn. 

Sau đó, Mạc Thanh Trúc khẽ nói với Dương Chấn: “Xin... xin lỗi anh Dương, tôi vừa rồi kích động quá, anh... anh đừng tức giận!” Dương Chấn mỉm cười, anh không nói nhiều. 

Mạc Thanh Tu ở một bên nhìn dáng vẻ này của em gái, cũng rất bất lực, không khỏi thở dài. 

Mạc Thanh Tu đương nhiên hiểu rõ em gái của mình, từ lâu em gái của anh ta đã có tình ý không thể nói rõ đối với chàng thanh niên như vương giả này, người tinh mắt đều có thể nhìn ra. 

Mạc Thanh Tu đương nhiên không để bụng chuyện em gái của anh ta ở bên người đàn ông như Dương Chấn, nhưng điều khiến anh ta bất lực là anh ta biết Dương Chấn đã có vợ con. 

Cho dù em gái của anh ta làm vợ bé cho Dương Chấn, Mạc Thanh Tu cũng sẽ không để bụng, dù sao loại đàn ông như Dương Chấn có rất nhiều phụ nữ theo anh ta thấy cũng là một chuyện rất bình thường. 

Nhưng điều anh ta lo lắng là Dương Chấn dường như không có tâm tư đó với người phụ nữ khác, dù là đối với em gái Mạc Thanh Trúc của anh ta, cũng chỉ đối xử giống như em gái. 

Mạc Thanh Tu có hơi lo Mạc Thanh Trúc sẽ phá hoại gia đình của Dương Chấn, điều này khiến anh ta rất bất lực. 

Sau đó, mấy người Ngô Hùng Bá cũng lũ lượt đi tới, kích động chào hỏi Dương Chấn. 

Một lát sau, Lôi Uyển Nhi đột nhiên hỏi Dương Chấn: “Anh Dương, lần... lần này anh quay lại, còn rời đi nữa không?” 

Dương Chấn hơi sững người, sau đó mỉm cười, nói: “Tạm thời tôi sẽ không rời đi, sao thế?” 

Lôi Uyển Nhi vội vàng nói: “A? À! Ồ! Không có gì, tôi... tôi chỉ hỏi vậy thôi!” 

Rất rõ ràng, cô nàng này cũng do rất lâu không gặp được Dương Chấn, hiện nay thấy được Dương Chấn thì rất vui, cô ta lo Dương Chấn lại giống như trước đó, vừa gặp nhau chưa bao lâu đã lại rời đi. 

Biết được Dương Chấn sẽ không rời đi, cô nàng này cảm thấy trong lòng mình lại không kìm được mà kích động. 

Mà Mạc Thanh Trúc ở một bên cũng có tâm trạng như vậy. 

eyJpdiI6IlRzeTlhMGNGK3hUbFVDcXJnUE00WWc9PSIsInZhbHVlIjoiTnUwNUFycWtnSVdkQlBKOUZmOFdFTTM2V0I2dXBZUDhcLzVVTndRNk9EZWtjVWJDK3ZURFprU211V2c3XC9tUXA5R3ljWDBuSFFsNXdteDBEYUpIUWhJbEhNNFU3VDdZWmRlWjdMVTBQMnZ5WmRlUzczNTdnNHRcLzdUK01lNzcxRGhmNmNwOU55UExpY2Fsd0VZRXFoN29CXC9CSnVyRGFnVFkySlhxVTFUOEJXVDJnQ0UycnR1dmp4V0FuYk1mQlFtRW1XcDJPXC9HelJJTEdOeGxjaXFDUVZpaUtjUEpuRjNheXJvbGw3dTdCM1ExOHRvM2lcL2FReUVRbnBJRHRzdDRDejBDcGVMMTU4WnE2aVVyZXdmQ2dGMVROQWxSa01rNDdBcENodUFvalNQb3h1TFlRWUNoRnB0UGlDU0hNdk1acjZVY1JEdUZESVwvQjBaelE1VWJqdHduNEN6K3V4cWE1Rk0rQUJ2RlFFWWNiSzMzb2F2dHdMb2h0cXJ5OGlFSE83TWFjekZ2dWV0aFAwa1pHcW5KdG1JK2s5VUIxY3J5eElUbzg2QVVGN1NMSGdMa0VoVGlYUUxPaFBEUWNHc1loU1BcL0hmOFBUWXUrejdXejdCZ0xEbDRnTjdcL3RnNkVmQWNhckM2UFFLTXVcL0VuN1IxMSthNXlzUndBR2pqZkVNQUR4QWtXZVVvY2VGRmR3UVk2bWI2QzdSVjgwYStqcmRsSlNnNk9WMGUwVEQ2T3h2S3FnOVdWb1FacE15Nlc0MSt6SDFsTTg4dmw3XC9OTmpnYXBIS2hIbThQQjFWYjY2Zk9oaXYweDdYYXJlXC9wcG90MFhGNjV3UHJTdFJzZ1wvdFwvdGlBK2hoQ0Q2RWZRNFp3dTR1bVlNTTZVQT09IiwibWFjIjoiNjg2NGFhY2I5MDcyZmEwMzhmMzY4Njg5NDgxNmJmYWZmYWZiY2VhOTY4MGU2MDQ1YTFiM2ZmZjg2NzAyZTcwYiJ9
eyJpdiI6Imt1ZXJhYk56N0VSTXhsaURQVEpXUEE9PSIsInZhbHVlIjoiMVAxNWthUDFhNGtVT0RiVHVJaUZLSmw4T1RNWTh1TDJ1MndHMDRhTjJcL241ZHRZaURRZVEyNmNQZktINzFQTGQwNXNJRWpCcVZMTGtEbW84REY0dUJ4ZmhVeGVDbndwaUVBbllpMkhOU3REZzhhaHdqR2xpTHQ0YTlVNnZJTm1qREMyNEpNTnNja1NiTjVjR1VYdTFXaXhvVVNKSXRUOFJFXC91d0tjTld5ZlwvRFhUTk5yaXU2TVwvNTlzNnNMWGhTdDFCVU1Oa0V6c3kyT201S21Vc3g1ZGtZTHcxc1QySmU4cExDeUo4YkFcL2ZcLzhmbFRvNXZDWU5MNDYzbzdHaWtwWFludlZoZm85U1Fxb2JWNW9Sa0RiWTZ5eGNrMW8yVU96YXdwTjFIbjUySjhDaTNpWmtyWCtFc01BeFU5cjczUkZ2XC9uVnA5RDBISTR2VXJVZDdLbWo2ZE1tYkNHcytwU1JoanlKKzhDcWkwRDl5eW5QY0JkcjlvV1wvY0VWd1dxazMiLCJtYWMiOiJiZTRmMTdjZmFiNzc0OThmMjZjOWEwYjM3NDVlM2IwNmVkYzg4MTFlMWQ1YzgwZjA3MDE4N2E3NGI3MmNlYmUxIn0=

Vì vậy, Lôi Chấn Thiên vội vàng nhân cơ hội nói với Lôi Uyển Nhi: “Trong khoảng thời gian cậu Dương không ở đây, cũng không ai chỉ dạy cho con, tu vi tụt đi rất nhiều, hiện nay cậu Dương vừa hay đã quay lại, con đi theo bên cạnh cậu Dương cố gắng học tập đi!”

Ads
';
Advertisement
x