Nhìn thấy cảnh này, các đệ tử của Cực Hỏa Tông tại đó lập tức ngây ngốc.
Vốn tên đệ tử động thủ đó sau lần đầu tiên đã bị dọa lui, bọn họ tưởng tên đệ tử đó nhát gan thất thủ, căn bản không cho rằng Dương Chấn thật sự có thực
lực.
Mà lần này bọn họ cũng cho rằng Dương Chấn chết chắc.
Nhưng kết quả lại là đồng môn của bọn họ bay ra ngoài, rất giống hình ảnh thiếu tông chủ Vương Thiên Trạch của bọn họ bay ra ngoài vào trước đó.
Điều khác biệt so với Vương Thiên Trạch là sau khi Vương Thiên Trạch rơi xuống đất còn một hơi thở, dưới sự cấp cứu của các trưởng lão của Cực Hỏa Tông, anh ta rất nhanh đã tỉnh lại.
Tuy nhiên, khi cơ thể của tên đệ tử động thủ này rơi xuống đất đã mất đi sự sống, không còn cơ hội cứu sống.
Đây là một màn mà mọi người của Cực Hỏa Tông căn bản không thể tưởng tượng.
Mà người trong phủ thành chủ của thành Bạch Hổ lại có vẻ mặt bình tĩnh, rõ ràng bọn họ đã dự liệu được kết quả này từ lâu, trên mặt mọi người chỉ có sự đắc ý và kích động.
Dù sao trong khoảng thời gian Dương Chấn không có ở đây, những người của Cực Hỏa Tông này không ít lần tới gây sự, lần nào phủ thành chủ bọn họ cũng nhẫn nhịn, không dám trực tiếp đắc tội.
Hiện nay Dương Chấn quay về, ra tay đầy bá đạo, khiến cả phủ thành chủ đều cảm thấy vớt vát được mặt mũi.
Bọn họ rất rõ thực lực của Dương Chấn nên khi tên đệ tử của Cực Hỏa Tông hống hách động thủ cũng không ai đi lên giúp Dương Chấn, bởi vì hoàn toàn không cần thiết.
Nhị trưởng lão của Cực Hỏa Tông có vẻ mặt khó tin, tuy tên đệ tử ra tay vừa rồi không phải người mạnh nhất nhưng thực lực cũng không yếu, có tu vi Thiên Cảnh tứ phẩm đỉnh phong.
Theo ông ta thấy, nên là Dương Chấn bị đánh chết mới đúng, tuy nhiên người chết lại là tên đệ tử đó của ông ta.
Nhị trưởng lão của Cực Hỏa Tông lập tức phẫn nộ nói: “Oắt con, cậu ác thật đấy, lại dám tát chết đệ tử của Cực Hỏa Tông tôi, cậu rốt cuộc đã dùng yêu thuật gì? Mau quỳ xuống cho lão phu, hôm nay lão phu cho cậu được toàn thây!”
Nhị trưởng lão của Cực Hỏa Tông cũng nổi sát tâm, dù sao ở dưới mí mắt của ông ta, thiếu tông chủ bị trọng thương, một đệ tử bị tát chết, nếu không giết mấy đệ tử của phủ thành chủ thành Bạch Hổ, ông ta thật sự khó nuốt trôi cục tức này.
Mà Dương Chấn trước mắt chính là mục tiêu đầu tiên ông ta muốn giết.
Dương Chấn mặt mày khinh thường, lạnh nhạt nói với nhị trưởng lão của Cực Hỏa Tông: “Sao hả? Ông cũng muốn chết à?”
Nhị trưởng lão của Cực Hỏa Tông đã bị Dương Chấn chọc tức tới mức nói không thành lời, ông ta trực tiếp vận chuyển công pháp, phóng thích sát khí lạnh lẽo trên người.
Vào lúc này, Vương Thiên Trạch bị thương nặng đột nhiên đưa tay kéo nhị trưởng lão của Cực Hỏa Tông, yếu ớt mở miệng: “Ông không phải đối thủ của anh ta, tất cả mọi người cùng lên đi, tốt nhất quay về mời ba của tôi tới đây, để ba tôi hỗ trợ các người cùng nhau động thủ”
Nghe thấy lời của Vương Thiên Trạch, nhị trưởng lão của Cực Hỏa Tông lập tức sững người, ông ta không hiểu Vương Thiên Trạch vừa có thể nói chuyện trở lại thì lại nói ra lời này.
Tuy ông ta cũng nhìn ra Dương Chấn không đơn giản như vẻ bề ngoài, nhưng ông ta vẫn không đánh giá cao Dương Chấn, ông ta cho rằng Dương Chấn chỉ là sử dụng thủ đoạn gì đó che đậy tu vi võ đạo của mình, nhưng tuyệt đối không phải đối thủ của ông ta.
Dù sao ông ta là nhị trưởng lão của Cực Hỏa Tông, thực lực mạnh mẽ, tông chủ của tông môn bình thường cũng không dám động thủ với ông ta, huống hồ
Vương Thiên Trạch bỗng có vẻ mặt tức giận, lập tức nói: “Anh ta chính là người vừa nãy đánh tôi trọng thương.”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất