Nhị trưởng lão của Cực Hỏa Tông chỉ tới thành Bạch Hổ ra vẻ tí thôi, ông ta đâu có ngờ ông ta lại đen đủi tới thế, lần đầu tiên dẫn người tới đã gặp ngay Dương Chấn, hơn nữa còn đắc tội với Dương Chấn.
Ông ta có nghe nói về những sự tích đáng sợ liên quan tới Dương Chấn, ông ta đâu dám đích thân đối đầu với Dương Chấn.
Lúc này, trong lòng của vị nhị trưởng lão hống hách của Cực Hỏa Tông rất hối hận, hối hận vừa rồi không nghe lệnh của Vương Thiên Trạch mau chóng rời đi.
Bây giờ muốn đi, rõ ràng là khó rồi.
Hà Thanh Long nhìn ra tia sợ hãi trong ánh mắt của nhị trưởng lão Cực Hỏa Tông, ông ta cười lạnh nói: “Sao hả? Bây giờ ông biết sợ rồi à?”
Nhị trưởng lão của Cực Hỏa Tông cũng là người sĩ diện, ông ta đâu chịu thừa nhận, vẫn cứng miệng hống hách nói: “Sợ ư? Ha ha... cho dù cậu ta thật sự là Dương Chấn thì sao chứ? Hôm nay lão phu tới thành Bạch Hổ là để tự tay bẻ đầu của Dương Chấn, nếu hôm nay cậu ta đã ở đây, vậy tôi trực tiếp giết cậu ta!”
Hà Thanh Long cười lạnh, khẽ lắc đầu, ông ta cảm thấy rất bất lực trước hành vi nộp mạng của nhị trưởng lão Cực Hỏa Tông: “Nếu đã như vậy, thế thì hôm nay ông đừng hòng sống rời khỏi đây!”
Hà Thanh Long cũng không nương tay nữa, lập tức bạo phát khí tức trên người.
Người muốn giết sư phụ của ông ta, ông ta sẽ không để đối phương sống.
Đệ tử của Cực Hỏa Tông ở một bên thấy hai vị cường giả động thủ, mặt mày ai cũng sợ hãi, dù sao bọn họ đều biết rõ thực lực của Hà Thanh Long, đó là sự tồn tại khủng bố đã đạt tới Thiên Cảnh Lục Phẩm đỉnh phong từ lâu.
Mà nhị trưởng lão của bọn họ cũng chỉ sau khi thi triển bí thuật mới có thể đạt tới tu vi Thiên Cảnh Lục Phẩm đỉnh phong.
Quả nhiên, hai người vừa bắt đầu động thủ, nhị trưởng lão của Cực Hỏa Tông đã rơi vào thế hạ phong, bị Hà Thanh Long ép cho lùi lại liên tục.
Lập tức bụi bay mù mịt trong phủ thành chủ, võ giả có tu vi thấp chỉ biết ngưỡng mộ thực lực của hai người, trong lòng thầm nghĩ tới bao giờ bọn họ mới có thể đạt tới cảnh giới này.
Ngay cả trời đất cũng rung chấn, bầu trời vốn trong xanh cũng phủ kín mây đen.
“Một lũ kiến hôi, năm lần bảy lượt tới thành Bạch Hổ gây sự, thật sự nghĩ Ngô Hùng Bá tôi là gấu chó à?”
Vào lúc này, Ngô Hùng Bá mắng chửi, trực tiếp phát động công kích đối với các đệ tử khác của Cực Hỏa Tông.
Các đệ tử khác của Cực Hỏa Tông lập tức ngây ngốc, bọn họ cũng không ngờ, lần này tới thành Bạch Hổ lại thật sự phải khai chiến, hơn nữa ngay cả nhân vật lớn như Ngô Hùng Bá cũng tự mình ra trận.
Bọn họ hùa theo Vương Thiên Trạch mà hống hách còn được, chứ bọn họ đâu dám động thủ với những người như Ngô Hùng Bá, bọn họ vô thức muốn lùi lại.
Lúc này nhị trưởng lão của Cực Hỏa Tông đã bị Hà Thanh Long đánh cho mình mẩy đầy thương tích, hai mắt ông ta đỏ ngầu, thấy Ngô Hùng Bá cũng động thủ, ông ta lập tức gầm lên: “Lên cho tôi, cùng lên, tiêu diệt thành Bạch Hổ!”
Sĩ khí của các đệ tử Cực Hỏa Tông dâng cao, người nào người nấy cũng rít lên như phát điên mà lao về phía Ngô Hùng Bá.
Các đệ tử của thành Bạch Hổ thấy vậy đâu thể nhịn được, kẻ địch này đã tìm tới tận cửa để động thủ, trong lòng bọn họ nín nhịn cục tức này đã quá lâu, hiện nay có Dương Chấn ở bên cạnh, bọn họ cảm thấy rất yên tâm, lập tức giống gà chọi mà lao lên.
Nhất thời, trong phủ thành chủ của thành Bạch Hổ ầm ĩ tiếng chém giết, nhưng rất nhanh chỉ nghe thấy tiếng kêu thảm thiết, linh khí khủng khiếp giống như một trận cuồng phong, võ giả nào có tu vi thấp đều sẽ bị dư uy đó giết.
Dương Chấn không vội ra tay, mà nhàn nhã ngồi trên một chiếc ghế gỗ ở một bên quan sát, thỉnh thoảng chỉ điểm đệ tử của thành Bạch Hổ vài câu.
Mà nhị trưởng lão hống hách đó cũng bị một chưởng nữa của Hà Thanh Long đánh bay, trực tiếp rơi xuống chân Dương Chấn.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất