Nghe thấy lời của Mã Tuân, vẻ mặt của bọn họ bỗng trở nên nghiêm túc, tất cả đều trầm tư.
Đúng như những gì Mã Tuân nói, thân phận thật của Dương Chấn có thể bị tra ra rất nhanh.
Hôm nay những người của thành Huyền Vũ đó còn mất hết mặt mũi ở trước mặt Dương Chấn, bọn họ chắc chắn sẽ không để yên.
Bây giờ bọn họ rời đi cũng chỉ vì kiêng kỵ thực lực của Dương Chấn và lầm tưởng Dương Chấn tới từ thượng giới cổ võ mới tạm thời rời đi thôi. Đợi tới khi những người đó biết thân phận của Dương Chấn, chắc chắn sẽ điên cuồng trả thù.
Hà Thanh Long thở dài nói: “Chuyện mà chúng ta có thể làm bây giờ chỉ có gia tăng tu vi của bản thân và các đệ tử, tới lúc đó có thể ngăn chặn những người của thành Huyền Vũ đó thêm một lúc!”
Bọn họ rất rõ sự cường thế của thành Huyền Vũ, dù sao thành Bạch Hổ và thành Thanh Long chúng ta đã loạn trong loạn ngoài từ lâu, thực lực tổng thể căn bản không thể so với thành Huyền Vũ.
Ngô Hùng Bá suy nghĩ một lúc thì nói: “Mấy người chúng ta cần liên thủ bố trí một số trận pháp ở bên ngoài trước, tới lúc đó cũng có thể cản những kẻ đó thêm một lúc.”
Mấy người nói làm là làm, lập tức vận chuyển linh khí, bố trí trận pháp kết giới ở xung quanh phủ thành chủ, không có bọn họ ra tay, võ giả bình thường căn bản không thể đi vào.
Chỉ có điều, bọn họ cũng chỉ mới theo Dương Chấn học bày trận chưa lâu, so với trận pháp mà Dương Chấn bố trí, hiệu quả còn kém xa.
Sau đó, mấy người lập tức lệnh cho những cường giả cấp bậc trưởng lão đó nhanh chóng bồi dưỡng các đệ tử khác.
Làm xong những việc này, mấy người Ngô Hùng Bá bắt đầu tu luyện ở bên ngoài Cực Hỏa Tông.
Lôi Chấn Thiên đột nhiên nói: “Tuy thành Bạch Hổ và thành Thanh Long đã dung hợp thành một, nhưng trên thực tế, tổng môn thật sự ủng hộ chúng ta căn bản không có bao nhiêu!”
“Thực lực của hai đại thành còn không bằng một thành Huyền Vũ!”
“Tôi cảm thấy chúng ta nên trong khoảng thời gian này tới thành Chu Tước một chuyến, nghĩ cách lôi kéo thành Chu Tước liên thủ với chúng ta!”
“Thành Chu Tước vốn là một đại thành, nếu thành Huyền Vũ liên thủ với bọn họ trước, vậy kết cục của chúng ta chỉ có một con đường chết..”
Nghe kiến nghị của Lôi Chấn Thiên, Ngô Hùng Bá và Hà Thanh Long cũng bắt đầu suy nghĩ.
Đúng như những gì Lôi Chấn Thiên nói, thành Chu Tước và thành Huyền Vũ giống nhau, hai đại thành này đều rất mạnh, hơn nữa các tông môn trong hai thành này khá đoàn kết.
Mà thành Bạch Hổ và thành Thanh Long ngoài mặt đã bị đám Ngô Hùng Bá trấn áp, nhưng trong tối, có rất nhiều đại tông môn đều muốn tiêu diệt phủ thành
chů.
Thậm chí, còn có một vài tông môn trong âm thầm còn cấu kết với thành Huyền Vũ.
Nếu khi thành Huyền Vũ phát động tấn công thành Bạch Hổ, rất nhiều tông môn trong thành Bạch Hổ chắc chắn sẽ đứng ra đối phó phủ thành chủ của thành Bạch Hổ trước. Vậy nên, con đường cuối cùng còn lại của đám người Ngô Hùng Bá chỉ có lôi kéo thành Chu Tước.
Ngô Hùng Bá thở dài nói: “Chúng ta và thành Chu Tước đã rất nhiều năm không qua lại, mọi người đều nói tính cách của con nhỏ thành Chu Tước đó rất kỳ lạ, rất khó bắt chuyện, cũng không biết cô ta có chịu liên thủ với chúng ta không.
Lúc này, ở trong phủ thành chủ của thành Huyền Vũ.
Mã Thế Long và một đám tông chủ đều có vẻ mặt cực kỳ nghiêm trọng.
Bọn họ thậm chí còn có một cảm giác mừng rỡ khi thoát chết.
Cao Chính Xương giống những cường giả như Mã Thế Long, tu vi đã đạt tới Thiên Cảnh Lục Phẩm đỉnh phong, không thể tiếp tục đột phá nữa, cho dù ông ta là thành chủ của thành Huyền Vũ cũng vậy.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất