Vào giờ phút này, ở phía thành Huyền Vũ.
Đám người Cao Chính Xương rất nhanh lại biết được tin thành Chu Tước từ chối liên thủ với bọn họ để đối phó với Dương Chấn.
Điều mà bọn họ không biết chính là, Bạch Ngữ Tô một mặt không có ý định liên thủ với bất kỳ thế lực nào, nhưng mặt khác, vì một người phụ nữ tóc trắng bí ẩn đã đến thăm thành Chu Tước vào đêm khuya mà Bạch Ngữ Tô sẽ càng không nhúng tay vào.
Trong mắt Cao Chính Xương đột nhiên bắn ra ánh sáng lạnh lẽo, lẩm bẩm nói: “Người phụ nữ không biết xấu hổ này, chờ tôi tiếp quản toàn bộ trung giới cổ võ, chờ sau khi kết giới thượng giới cổ võ bị phá vỡ thì tôi sẽ thu phục từng đại tông môn. Đến lúc đó, còn có ai dám không nể mặt tôi, mà Bạch Ngữ Tô cũng chỉ có thể trở thành đồ chơi của tôi!”
Mã Thế Long ở một bên cũng lập tức nói: “Cao thành chủ, chờ khi những người từ thượng giới cổ võ đến đây, ngài cũng đừng quên chiếu cố đến những tông môn chúng tôi. Chúng tôi vẫn luôn đi theo sát ngài, mong ngài cũng tìm một đại tông môn cho chúng tôi dựa dẫm vào!”
Mã Thế Long mặc dù ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng lại thầm nghĩ: “Lão già kia, tôi gọi ông là thành chủ thì ông cho rằng mình thật sự là đại nhân vật à? Ngay cả người phụ nữ mà Mã Thế Long tôi thích cũng dám cướp!”
“Nếu kết giới thượng giới cổ võ thật sự bị phá vỡ, tôi nhất định sẽ lập tức dựa vào tông môn lớn nhất, đến lúc đó tôi cũng sẽ diệt trừ luôn lão già ông!” “Đến lúc đó, toàn bộ trung giới cổ võ đều sẽ bị tôi giẫm đạp dưới chân..
Tất nhiên, những thứ này Mã Thế Long cũng chỉ suy nghĩ trong đầu chứ không dám nói ra. Giờ phút này, ngoài mặt vẫn tỏ ra hết sức tôn kính Cao Chính Xương.
Lúc này, Cao Chính Xương cũng đang có một giấc mộng đẹp, suy nghĩ đến lúc đó tìm một chỗ dựa thượng giới cổ võ vững chắc, sau đó giết chết tất cả những tông chủ của các giáo phái có thể đe dọa địa vị của ông ta, chẳng hạn như Mã Thế Long đang đứng trước mặt mình.
Chỉ có như vậy thì mới có thể an tâm dựa dẫm vào đại tông môn thượng giới cổ võ, đồng thời cũng có thể đạt được nhiều thứ mà ông ta muốn hơn.
Giống như bây giờ muốn giải quyết thành Chu Tước thì ông ta còn phải chia sẻ một số tài nguyên tu luyện của mình với các tông chủ khác, bề ngoài thì có vẻ rất hào phóng, nhưng trong lòng cũng không muốn cho đi.
Giờ phút này, mọi người đều có suy nghĩ của riêng mình, Cao Chính Xương cười nói: “Yên tâm đi, có tôi ở đây thì tôi ăn cái gì, các người sẽ ăn cái đấy. Những năm gần đây, tôi đều nhớ hết tất cả những ủng hộ mà mọi người dành cho tôi, cũng vô cùng cảm kích mọi người!”
“Đến lúc đó, sau khi tôi tìm được chỗ dựa vững chắc trong thượng giới cổ võ thì tôi nhất định sẽ dẫn theo mọi người cùng gia nhập vào đó.”
“Một khi chúng ta thông qua đại tông môn của thượng giới cổ võ, giúp tu vi của bản thân tăng lên, đạt đến tu vi đỉnh cao, nói không chừng toàn bộ thượng giới cổ võ đều sẽ thuộc về chúng ta.
“Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là chúng ta phải đoàn kết, chờ đến ngày đó, chúng ta phải đoàn kết giống hiện tại!”
Nghe vậy, các tông chủ của thành Huyền Vũ đều nhao nhao bày tỏ bọn họ nhất định sẽ tiếp tục ủng hộ Cao Chính Xương.
Sau đó, Mã Thế Long hỏi: “Khi nào chúng ta có thể mở tiệc cho tên Chấn kia?”
“Lần này, tên nhóc Dương Chấn kia cho dù có mọc thêm cánh cũng sẽ không thể nào sống sót rời khỏi thành Huyền Vũ của chúng ta.” “Một con kiến hôi nhỏ nhoi mà dám phách lối trước mặt chúng ta. Tôi sẽ cho cậu ta biết sự đáng sợ của thành Huyễn Vũ chúng ta!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất