Dương Chấn thu hồi linh khí, mặt đầy ngưng trọng, lẩm bẩm: “Tình hình hiện tại rất nguy cấp, nhưng vẫn không thể đột phá đạo xiềng xích này. 

“Dưới tình huống bình thường, sau thời gian dài như vậy, cùng với độ dày của linh khí tập trung đầy đủ, hẳn là có thể đột phá đến cảnh giới tiếp theo từ lâu rồi. Nhưng lần này lại không thể. Thật sự có chút kỳ quái!” 

“Xem ra, nếu muốn đột phá đạo xiềng xích này thì chỉ có thể tiếp tục luyện chế linh đan phẩm cấp cao để hỗ trợ. 

Nghĩ như vậy, Dương Chấn lập tức mở ra nhẫn đế vương và tìm kiếm bên trong, nhưng cuối cùng vẫn thiếu một ít dược liệu. 

Dương Chấn cũng không lãng phí thời gian, thấy không có dược liệu thích hợp nên đã lập tức đứng dậy đi ra khỏi Cực Hỏa Tông. 

Sư phụ! Ngài khôi phục thế nào rồi?” 

“Anh Dương, anh thế nào rồi? Đã khỏe hơn chưa?” 

Khi Hà Thanh Long và những người khác đang canh gác ngoài cửa nhìn thấy Dương Chấn, lập tức tiến lên quan tâm nói. 

Dù sao trước khi Dương Chấn tiến vào Cực Hỏa Tông để dưỡng thương thì thương thế vẫn hết sức nghiêm trọng, bọn họ đã nhiều ngày không gặp Dương Chấn, rất lo lắng cho sự an toàn của anh. 

Lúc này khi nhìn thấy Dương Chấn đi ra, mọi người mới cảm thấy nhẹ nhõm. 

Dương Chấn thành thật nói: “Tôi đã gần khỏi rồi, nhưng tu vi vẫn chưa thể đột phá, tôi phải ra ngoài tìm một chút dược liệu!” 

“Tôi đã tìm kiếm dược liệu ở thành Bạch Hổ và thành Thanh Long rất nhiều lần, nhưng vẫn còn thiếu một ít dược liệu. 

Nghe nói Dương Chấn muốn đi tìm đan dược, mấy người lập tức nói: “Tôi đi cùng ngài!” 

“Tôi cũng sẽ đi với ngài!” 

Tất cả mọi người muốn đi theo Dương Chấn, bọn họ cũng biết ở thành Bạch Hổ và thành Thành Long đã không còn dược liệu mà Dương Chấn cần, bởi vì tất cả những dược liệu phẩm cấp cực cao có ở đây thì bọn họ đều đã đưa cho Dương Chấn hết rồi. 

Hiện tại, nếu muốn tìm dược liệu thích hợp, hiển nhiên phải đến thành Huyền Vũ và thành Chu Tước. 

Trong thành Huyền Vũ có rất nhiều người muốn giết Dương Chấn, nếu Dương Chấn xuất hiện ở thành Huyền Vũ thì chắc chắn sẽ cực kỳ nguy hiểm. 

Về phần thành Chu Tước thì chưa từng giao lưu với các thành khác nên cũng rất khó tiến vào. 

Cho nên bọn họ đều lo lắng cho Dương Chấn và muốn ở bên cạnh anh. 

Nhưng Dương Chấn vẫn kiên quyết từ chối: “Không cần, tôi tự mình đi ra ngoài một một chút, tôi định đến thành Huyền Vũ trước. Tôi sẽ cẩn thận, mọi người không cần lo lắng đâu!” 

“Mọi người ở lại đây canh giữ, trước khi tôi quay lại thì nhớ kỹ đừng đi tìm tôi.” 

“Người của thành Huyền Vũ có thể đến thành Bạch Hổ bất cứ lúc nào, nếu mọi người đều rời đi cùng tôi thì nơi này sẽ rất nguy hiểm” 

“Hiện tại, tôi ta sẽ thiết lập một kết giới xung quanh thành Bạch Hổ, vào thời điểm nguy hiểm thì hãy trốn trong thành Bạch Hổ và đừng ra ngoài, điều này có thể giữ được tính mạng của các người. Trước khi kết giới bị phá vỡ, tôi sẽ phát hiện và gấp rút chạy trở về. 

Vừa dứt lời, không đợi mọi người nói thêm gì nữa, Dương Chấn đã phóng thích linh khí, bắt đầu thiết lập kết giới. 

Thấy vậy, mọi người thở dài, chỉ có thể lập tức vận chuyển linh khí hỗ trợ Dương Chấn bố trí kết giới, bọn họ cũng biết tính cách của Dương Chấn, nếu anh đã quyết định không dẫn theo bất kỳ ai thì bọn họ có nói gì cũng vô dụng thôi. 

Sau một ngày một đêm, mọi người đều vô cùng mệt mỏi, một kết giới vô hình đã hoàn toàn bao phủ lại thành Bạch Hổ. 

ঘ 

Lúc này, Dương Chấn cũng có vẻ mệt mỏi, anh đã không kịp nghỉ ngơi, lập tức nói: “Người chúng ta có thể tùy ý tiến vào, người ngoài đã không cách nào tiến vào!” 

eyJpdiI6ImhYa2FvazJvdHcyYnNrY09ZOUJLdkE9PSIsInZhbHVlIjoiYm1mbVp0ZllmMDd0bW5MeUFEcmFrRXV6SDNFeTczNXBcL0ViZyttNnRLV0w4bHpnOVFGMkZLSk9iK3JpWG9jRzEwdFJDSlJHd2xDNElyMW9weUhaQW5WdzNhZGpRSE1qd0hGdkVvNUVOSW0rVDVFUDhkeVE3aWNVTm1mbU5hY0VLTTNPcEwyUzZOTXpieElNZkxGUzdoSEhnRWdFbHA3ckRTOWxKVmhEQlhORT0iLCJtYWMiOiIwNjg5YjYwY2RmYzE3YTU4NTQwNGE3NDg1MDEyMzBhZThiMDE3MTBlODBiOGUwM2VjNWY0MjU2MmJkZDQzM2JkIn0=
eyJpdiI6Ikpxa1VzcHpXNUptMmpNc3htSCtvbGc9PSIsInZhbHVlIjoiU3BUeFRVMmN3NHgzcVJXZVdCT1RhckROR1l6NHBmVjZoODlZODFEZFFNc0xZMDA1cnVweHo0TlA5Y3pwOXRMdUYrQWk3emlGTmdOQnVJZ0NlaG45SDdEc3hcL25OdGVuV3pWMHptcW14eU8rcDNGSW1MdTkwRTE4YWhibGtvd215MDJRQmZXYnRwSGI5NVdCcUlkKzQ1bktiRVJCRlVraElUaVpucUZKaGplZzBaZEYyNzhma2JHWkJ4Z1MraW5cL09WOExcL0RKY2N3XC9RakFac0pUUENGOHhPa2NyVVRhdTk4U2pQSTdqb3FDMHVhQldJdWVYUWFpOUdHQkZCek13dkt4aEc4YzNiaUM4NnhrZFJncUQrTENlTDdyQ2RcL2ZiXC9PNngrSlpwZU5PTDJrR0U5VzRNTlBxczBDQzJoc0JPMzFDRVR6bTVmT0xTRVcwaE93d3Z1NGFnPT0iLCJtYWMiOiJjMDYyNmVjZmU0ZTAxOTBiNTVkNWY0MGNlM2YyNTdjZTBlMzIzYmRiNTE3YzkxNTI2OTU1OWViY2U3Y2E3YzFiIn0=

Nhìn thấy người của thành Huyền Vũ, Ngô Hùng Bá nhất thời trợn to mắt, lạnh lùng nói: “Khốn kiếp, cậu muốn chết sao?”

Ads
';
Advertisement
x