Hà Thanh Long nhất thời cười lạnh: “Cáo già Cao Chính Xương này tính toán thật tốt, muốn mời sư phụ tôi đi dự tiệc một mình, ông ta thật sự cho rằng chúng ta đều là đồ ngốc sao? Chẳng lẽ không nhìn thấu được chút tâm tư của ông ta à?”
Ngô Hùng Bá lại chất vấn đệ tử thành Huyền Vũ: “Nếu muốn kết bạn cùng ngài Dương của chúng ta thì sao lại không cho chúng ta đi cùng?”
Đệ tử của thành Huyền Vũ lập tức đáp: “Cao thành chủ nói ngài ấy và mọi người đã là bạn cũ, còn yến tiệc lần này đặc biệt chỉ mở để mời một mình ngài Dương là để tỏ lòng thành kính với ngài Dương!”
“Cao thành chủ của chúng ta dù sao cũng rất ngưỡng mộ những cường giả tuổi trẻ tài cao, đặc biệt là một cường giả kinh khủng như ngài Dương. Ngô thành chủ, mọi người không cần phải lo lắng...
Đệ tử thành Huyền Vũ còn chưa kịp nói hết lời, Ngô Hùng Bá đã không còn kiềm chế được nữa, thân hình chợt lóe lên, lại túm lấy cổ đệ tử thành Huyền Vũ, chuẩn bị trực tiếp bẻ gảy.
Ngô Hùng Bá tức giận nói: “Ngay cả một tên nhỏ bé như cậu mà cũng cho rằng chúng ta là đồ ngốc sao? Cậu cảm thấy chúng ta sẽ tin những lời nói hoang đường của cậu à?”
Vừa dứt lời, Ngô Hùng Bá đã tăng thêm sức mạnh ở tay.
Mắt thấy Ngô Hùng Bá sắp bóp chết đệ tử thành Huyền Vũ, Dương Chấn lên tiếng ngăn cản: “Thả cậu ta đi!”
Ngô Hùng Bá tỏ vẻ không tình nguyện, nhưng vẫn nghe theo lệnh của Dương Chấn, cuối cùng còn hung hăng nhìn đệ tử thành Huyền Vũ một cái, không thể làm gì khác mà đành phải buông lỏng tay lần nữa, lạnh lùng nói: “Phế vật, còn không mau nói cảm ơn ngài Dương!”
Đệ tử của thành Huyền Vũ suýt nữa bị Ngô Hùng Bá liên tiếp bóp cổ hai lần, bị dọa sợ đến mức quỳ gối xuống trước mặt Dương Chấn, lập tức cúi đầu nói:
“Cảm ơn ngài Dương, cảm ơn ngài Dương đã không lấy mạng..
Dương Chấn căn bản không thèm chấp nhặt với một kẻ hèn mọn như vậy, trực tiếp nói: “Trở về nói cho Cao thành chủ của các người biết, đến lúc đó tôi sẽ tới. Cút đi!”
Nghe được lời nói của Dương Chấn, đệ tử thành Huyền Vũ nhất thời như nhặt được đại xá, vội vàng nói mấy tiếng cảm ơn ngài Dương rồi xoay người bỏ chạy.
Mọi người lập tức khuyên nhủ Dương Chấn: “Ngài Dương, Cao Chính Xương rất gian xảo, ông ta tuyệt đối không phải chỉ muốn kết bạn với ngài đâu, ngài tuyệt đối không nên đi.”
“Sư phụ, cho dù có đi thì cũng phải dẫn theo chúng tôi, nếu không chúng tôi sẽ không an tâm. Đám người ở thành Huyền Vũ đều mất trí, mở tiệc chiêu đãi, lại mời một mình ngài đi, mục đích của bọn họ nhất định... không đơn thuần”
“Anh Dương, nghe lời mọi người, tốt nhất đừng đi dự tiệc, chúng ta cùng nhau ở lại thành Bạch Hổ mới là an toàn nhất.
Dương Chấn đương nhiên cũng biết Cao Chính Xương không có ý tốt khi mời mình, ngay từ đầu Mã Thế Long cũng đã nói sẽ mời anh, bữa tiệc lần này chắc chắn là Hồng Môn Yến.
Nhưng nếu không đi, đám người ở thành Huyền Vũ kia chắc chắn sẽ đến bao vây và tiêu diệt thành Bạch Hổ.
Nhìn thấy mọi người trước mặt đều lo lắng cho mình, Dương Chấn cảm động, lập tức trấn an: “Yên tâm đi, chỉ là một thành Huyền Vũ, tôi có thể xử lý được. Bây giờ tôi đi tìm dược liệu trước, một tuần sau khi mở tiệc chiêu đãi, tu vi của tôi chắc hẳn sẽ có thể tăng lên. Đến lúc đó, một người một ngựa đi dự tiệc, hà cớ gì phải sợ hãi?”
Mọi người lại cố gắng khuyên can, ai cũng hy vọng Dương Chấn sẽ ở lại thành Bạch Hổ cùng bọn họ, cứ bỏ mặc thành Huyền Vũ. Cho dù tu vi của Dương Chấn có thể tiếp tục đột phá thì tuyệt đối cũng đừng một mình đến thành Huyền Vũ.
Nếu thành Huyền Vũ dám đến thành Bạch Hổ gây rắc rối thì bọn họ sẽ đồng loạt ra tay.
Ngay khi Dương Chấn vừa rời đi, từ trong bụi cây tối tăm gần thành Bạch Hổ, một nhóm người đã lập tức theo sát anh.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất