Hiện nay, trong lòng Bạch Ngữ Tô vô cùng hối hận, bên cạnh cô ta đang cần một cường giả có thủ đoạn khủng bố như Dương Chấn, nhưng cô ta lại lỡ mất cơ duyên. Bây giờ cô ta hối hận rõ ràng cũng đã muộn, căn bản không thể tìm ra kỳ tài cái thế thứ hai như Dương Chấn nữa.
Đại trưởng lão Bạch Dung của thành Chu Tước lập tức an ủi: “Thành chủ cũng không cần tiếc nuối, dạo này tôi điều tra được một vài thông tin, nói rằng lúc đầu tên Dương Chấn đó chỉ bị người của thành Huyền Vũ đánh rơi xuống vách núi”
“Nhưng đám người Cao Chính Xương đi xuống Tử Nhân Cốc, tìm kiếm mấy ngày cũng không thể tìm thấy xác của Dương Chấn, cho tới bây giờ đám người của thành Huyền Vũ còn phải người tìm kiếm tung tích của Dương Chấn ở Tử Nhân Cốc và trong các thành đó!”
Nghe thấy lời này, hai mắt của Bạch Ngữ Tô bỗng sáng lên, ngay cả bản thân cô ta cũng không phát hiện, lúc này cô ta vô cùng kích động, lập tức hỏi: “Lẽ nào, ý của bà là anh ta vẫn còn sống sao?”
Bạch Dung lại lắc đầu, nói: “Không chắc! Nhưng rất có khả năng!”
“Trong trường hợp bình thường, rơi từ vách núi đó xuống, xác chắc chắn sẽ vỡ vụn, tìm không được toàn bộ thi thể ở trong Tử Nhân Cốc là điều bình thường, nhưng không nên không tìm được mảnh vụn nào, những mãnh thú đó căn bản không thể nuốt sạch sẽ thi thể!”
“Có khả năng lúc đó cậu ta giả chết, sau khi rơi xuống vách núi thì chạy trốn ở lưng chừng sườn núi, cũng có khả năng cậu ta được thế lực đứng sau cậu ta cứu đi kịp thời! Cô gái khủng bố tới phủ thành chủ của thành Chu Tước chúng ta lúc ban đầu, thành chủ chắc chưa quên nhỉ!”
Bạch Ngữ Tô lập tức gật đầu, cô ta tuyệt đối không thể quên cô gái tới tìm cô ta vào đêm hôm đó, bởi vì cô gái đó khiến cô ta cảm nhận được sự khủng khiếp chưa từng có.
Cô ta có địa vị cao ở thành Chu Tước, trong tình huống bình thường, đối mặt với cường giả của trung giới cổ võ, bất luận thực lực của đối phương cường thế
cỡ nào, cô ta đều không cảm thấy sợ hãi, ngay cả Cao Chính Xương dẫn theo cường giả tới đây, cô ta cũng không sợ.
Nhưng khi đối mặt với cô gái với khí tức lạnh băng đó, Bạch Ngữ Tô không kìm chế được mà cả người run rẩy, sau lưng toát mồ hôi lạnh, cô ta nhìn thấy cô gái đó, trong lòng sẽ có loại cảm giác muốn quỳ lạy, giống như cô gái đó là tiên nữ tới từ cửu thiên.
Ở trung giới cổ võ đều đồn Bạch Ngữ Tô cô ta là người đẹp băng giá, nhưng sau khi Bạch Ngữ Tô gặp cô gái đó thì mới phát hiện so với khí tức lạnh giá trên người của cô gái đó, cô ta còn kém xa, cô gái đó mới là người đẹp băng giá thật sự.
Điều khiến Bạch Ngữ Tô sốc nhất, đương nhiên vẫn là thực lực của cô gái đó.
Bạch Ngữ Tô đáp lại Bạch Dung: “Tôi không quên! Với thực lực của cô ta, muốn cứu Dương Chấn quả thật rất dễ, cô ta đích thân tới tìm chúng ta kêu chúng ta đi giúp Dương Chấn, chúng ta không đồng ý, chắc cô ta cũng sẽ tự mình đi thôi!”
Trên mặt Bạch Dung bỗng nở nụ cười, nói: “Vậy nên thành chủ không cần buồn, tôi luôn cảm thấy tên đó sẽ không chết dễ dàng như thế, chắc sau này chúng ta vẫn còn cơ hội gặp cậu ta, tới lúc đó lôi kéo cậu ta sau cũng không muộn!”
“Đương nhiên rồi, nếu cậu ta thật sự bị giết, vậy đó cũng là cái số của thành Chu Tước chúng ta”
“Điều tôi lo lắng là nếu anh ta còn sống, sau này liệu có ghi thù chúng ta không giúp anh ta mà quay ra đối địch với thành Chu Tước của chúng ta hay không.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất