Nghe thấy tiếng của Lưu Ngữ Yên, Lưu Vũ Hàng và Nhị Trụ vô thức quay đầu nhìn. 

Bọn họ lập tức nhìn thấy Trương Tiểu Cường cầm một cái gậy, anh ta đã xuất hiện ở đằng sau Lưu Vũ Hàng. 

“Tránh ra!” 

Nhị Trụ hét to một tiếng, dùng hết sức kéo Lưu Vũ Hàng, muốn đỡ thay Lưu Vũ Hàng một gậy này. 

"Bup!" 

Tuy nhiên, động tác của Lưu Vũ Hàng và Nhị Trụ vẫn chậm nửa nhịp, cái gậy trong tay Trương Tiểu Cường đã giáng mạnh vào lưng của Lưu Vũ Hàng. 

Cái gậy lập tức gãy thành hai nửa, xương ở phần lưng Lưu Vũ Hàng cũng phát ra tiếng gãy xương, cả người trực tiếp nằm gục dưới đất. 

Trương Tiểu Cường có vẻ mặt dữ tợn, anh ta vứt cái gậy bị gãy trong tay đi, điên cuồng đá Lưu Vũ Hàng ngã ở dưới đất. 

Lưu Vũ Hàng bị đá tới mức óc máu miệng, nhưng những dược nông xem náo nhiệt ở đó không một ai đứng ra cầu xin giúp cậu bé. 

Chỉ có Lưu Ngữ Yên ở một bên, gào khóc trong bất lực, cô ta bị hai người đàn ông cao to khống chế chặt, căn bản không thể bước lên một bước. 

“Trương Tiểu Cường, tôi cầu xin anh dừng tay đừng đánh nữa, tôi cầu xin anh, anh có gì thì cứ nhắm vào tôi, muốn chém muốn giết anh cứ nhắm vào tôi, đừng động vào em trai của tôi, súc sinh... đồ súc sinh, anh mau dừng tay... 

Lưu Ngữ Yên vô cùng tuyệt vọng. 

Nhị Trụ cũng gào lên ở bên cạnh: “Súc sinh, không cho phép anh đánh Tiểu Hàng” 

Nhị Trụ vừa gào vừa sử dụng tay chân, gắng hết sức bò tới bên cạnh Lưu Vũ Hàng, anh ta bảo vệ chặt Lưu Vũ Hàng ở dưới người, để mặc Trương Tiểu Cường 

đá vào người anh ta. 

Đồng thời, Nhị Trụ đưa một tay ra, đột nhiên chộp lấy, túm chặt chân của Trương Tiểu Cường. 

Lúc này Lưu Vũ Hàng lo lắng, cậu bé giãy dụa muốn thoát khỏi lòng Nhị Trụ, cậu bé không hy vọng Nhị Trụ vì bảo vệ cậu bé mà bị đánh bị thương. 

Lưu Vũ Hàng hét lên: “Anh Nhị Trụ, anh mau buông tay, anh đừng để ý tới em, anh mau buông tay, anh sẽ bị những tên súc sinh này đánh chết đó, em ra ngoài giết chết bọn họ... 

Nhưng Nhị Trụ vẫn bảo vệ chặt Lưu Vũ Hàng, ở trong lòng Nhị Trụ, Lưu Vũ Hàng từ lâu đã giống như em trai ruột của anh ta. 

Trương Tiểu Cường rất tức giận, anh ta gào lên với Nhị Trụ: “Đồ ngu, nếu mày không muốn chết thì lập tức buông tay ra, nếu không hôm nay ông đây giết mày trước tiên!” 

Lúc này, những thanh niên khác cũng hoàn hồn, chỉ cần là người còn có thể đứng dậy thì đều lũ lượt đi qua, giúp đỡ Trương Tiểu Cường. 

Sau đó, một đám thanh niên đánh Nhị Trụ một trận, cái tay túm chặt Trương Tiểu Cường của Nhị Trụ trực tiếp bị một tên thanh niên dùng gậy đánh gãy tại chỗ. 

Sau khi Trương Tiểu Cường thoát thân, trực tiếp khuỵu người xuống, túm tóc của Nhị Trụ, sau đó bắt đầu dùng sức đập đầu Nhị Trụ xuống đất. 

Một phút sau, Nhị Trụ hoàn toàn ngất đi, cả người giống như một vũng bùn nhão nằm dưới đất không động đậy. 

Lúc này Trương Tiểu Cường mới hài lòng buông tay ra, kêu mấy người kéo Nhị Trụ sang một bên, sau đó tiếp tục đánh Lưu Vũ Hàng. 

Những tên này giống như một đám chó điên, không có vì Lưu Vũ Hàng là một đứa trẻ mà tha cho cậu bé, ngược lại ôm hận Lưu Vũ Hàng vừa rồi đánh bọn họ bị thương, ai cũng giống như gà chọi, dùng hết sức tấn công Lưu Vũ Hàng. 

Lưu Vũ Hàng dù sao cũng chỉ là một đứa bé, tuy trước đó đã vận chuyển Thanh Đế Quyết, bạo phát công kích cường thế, nhưng đơn thuần vẫn xem thường những kẻ điên mất nhân tính này. 

eyJpdiI6IlRWSHQwSEQ3TFpPZjNnbFwvQ0RBb0VnPT0iLCJ2YWx1ZSI6IkhnUnZZRjgwSTRwY2QrbzVVcmg5aWM1MFd6NUhJNDdycDJpTzhTUUJLYXhqcWgrWkJaR3hIaVBDamZKZUxEamIrR1dDM0RNbHpnVU1cL0tnSWd0ZDZXRDhuWTdYdVZOcGdJWndzeTRwQzJpRlJVbFBEWmkyS0c0ZXI1UFJwb0ppRlNVdnFcLytBQlhJZzFYVk92SHYrcnpsUFZqd2gzRFl3RFg4bjQwQm4rU1NHa2x2QkZjcFR4UGNhYWxJYWlJazk5VDQxa2RDWDQ2T2tsZ1hWV2hMb0lpNkxCWXQ0SThKMmNVTzhRbnhDZk5SKzlQUEN6VEIrMFwveEo5RGtYaDd3OFlEV21RN0dORVpFNnR3cUc0SVQzZllRPT0iLCJtYWMiOiI3YTkwMDAxOGYwMmVmZWM2NTkxNGUxYjk2ODdkNDAyMjQ2OWNkM2JiNGI1NTNjYTNjNzBhMWQ3OWQ5ZmYzZjFmIn0=
eyJpdiI6IkF0cUFIY2dGRzhCNm5IcDJYNmQyenc9PSIsInZhbHVlIjoiSTg4QnBndXlSSnArTjVnbFwvZFZrUlBFRERzODcrSEdOK015eElKWEtyN3ExczQ3R2Zqb25aQUt2RXBJQjdIZzNyZGlrNlY5N3JcL0E0bEJNMURvbGNXd0JhV3VLNEtTZGpqOWZtREtUbCt1WEVHejJMZ1Q4REV2RUtvOE5UMU1mcElKTVpMREpvZnlhU3EyWXhqNDVwWEZTTmJwTzRGWk4zdHJvb0ZCWDhYYThlZjhQdFY4UDNKM3lwVkJOYytoMWxBQjJjTDVVczFMXC8rd00xbmpFS1hncHdlZEtERzZkaWVcL3laa25pdDNhbldQTVdxcGdsUnc3Qm1qZTBKQ0J5WGlKcFI5NUVhQ25hNlR4amJZTk8wNWNJdWRVMGtjbWlWUzc5a2VvaW9lUE12Q1NKTnlCTFVzZWZ3S1Y1VElNR3pFb25zM0NpUEhrY0tZXC9mMTcwR0MyMWtGS1F2YzFOU042WFlKNlhEZG9VXC82UE9UXC9ESnFxTVpoM2hMbHZFUEZ6VEdmMDI4K3J0Y2JseFI1TE94enQwVERZVkFxNlUxMHZjRXJrUW5JUjdkRlpQS1BJYTlCUFBlWVd3ZGRBQndpTFoiLCJtYWMiOiJmNDIxMGQ1OWFhZDMxNjllMjk5NDFkMzFkYWI2ZGNiN2NhNDg1YjQ1YjQxZDYxNWY3YWVlMDMyMzNlY2FkODI3In0=

Lúc này, Lưu Vũ Hàng cố gắng bò dậy, nhưng mỗi khi bò dậy thì lại bị đánh ngã lần nữa.

Ads
';
Advertisement
x