Dù sao thì đó cũng là mối thù giết con, lại còn xảy ra ngay trước mắt mình, với mối hận sâu như vậy, e rằng bất cứ người cha nào cũng sẽ làm như thế. 

Nhưng những kẻ này vốn dĩ đều là những người tội ác tày trời, trong mắt Dương Chấn, bọn họ đều đáng chết. 

Lúc này có Dương Chấn ở đây, sao anh lại để ông chủ tiệm dược liệu thành công được? 

Dù sao Lưu Vũ Hàng cũng chỉ vừa mới bước chân vào con đường tu luyện, còn ông chủ tiệm dược liệu tuy trước mặt Dương Chấn chẳng khác gì con kiến, nhưng dù sao cũng có chút thực lực. 

Lưu Vũ Hàng phát hiện toàn thân bị một luồng khí tức đáng sợ bao trùm, theo phản xạ cậu định tránh né, nhưng cơ thể hoàn toàn không nghe lời, đứng chết trân tại chỗ, không nhúc nhích được chút nào. 

Lưu Ngữ Yên trơ mắt nhìn lưỡi dao trong tay ông chủ tiệm dược liệu sắp đâm thẳng vào tim em trai, vẻ mặt cô ta tràn đầy sợ hãi, tim đập thình thịch, theo bản năng cho rằng em mình sắp bị giết chết. 

Ngay khi mũi dao chỉ còn cách ngực Lưu Vũ Hàng một phân, bất ngờ, lưỡi dao đó đột ngột dừng lại. 

Bởi vì tay của Dương Chấn đã kịp thời chộp lấy lưỡi dao sắc bén ấy. 

Sắc mặt ông chủ tiệm dược liệu trở nên dữ tợn, dốc hết sức muốn đâm xuyên con dao vào tim Lưu Vũ Hàng. Ông ta biết mình không phải đối thủ của Dương Chấn, nhưng vốn chẳng coi thằng nhóc Lưu Vũ Hàng ra gì, định trước khi chết kéo theo một mạng, xem như báo thù cho con trai. 

Thế nhưng ông ta vẫn đánh giá thấp tốc độ và thực lực của Dương Chấn, cho dù ông ta ra tay nhanh đến đâu, vẫn không thể thoát khỏi bàn tay của anh. 

Điều khiển mọi người khiếp sợ nhất là Dương Chấn dùng tay không nắm chặt lấy lưỡi dao sắc bén đến mức có thể cắt sắt như bùn kia. 

Đổi lại là người khác, vì cứu người thân mà dám làm thế cũng coi như can đảm, nhưng kết quả chắc chắn là lòng bàn tay bị cắt nát. 

Vậy mà lúc này, tay của Dương Chấn như đang cầm một mảnh sắt bình thường, lòng bàn tay không bị thương lấy một vết. 

Ông chủ tiệm dược liệu thấy đòn tập kích thất bại, lập tức sụp đổ tinh thần, gào lên khản cả giọng: “Đồ khốn, buông tay ra! Tao muốn nó chết theo con tao...!” 

Dương Chấn nhìn ông chủ tiệm dược liệu với ánh mắt khinh thường, ở trước mặt anh mà ông ta còn dám nói những lời đó, đúng là nằm mơ giữa ban ngày. Anh sao có thể để Lưu Vũ Hàng bị thương dù chỉ một chút? 

Ngay sau đó, ánh mắt Dương Chấn trở nên lạnh lẽo, bàn tay siết nhẹ. 

“Rắc!” 

Một luồng linh khí truyền vào con dao, và nó bị Dương Chấn bóp nát vụn ngay tại chỗ! 

Cảnh tượng kinh hoàng này khiến mọi người xung quanh không khỏi hít sâu một hơi lạnh sống lưng. 

Đó là một thanh đao sắc bén! Nếu chỉ bóp méo đã là kinh khủng lắm rồi, vậy mà Dương Chấn lại bóp nát hẳn luôn! 

Ông chủ tiệm dược liệu bị linh khí khủng khiếp kia đánh bật ngược ra xa, miệng phun đầy máu tươi. 

Thế nhưng không ai nhìn thấy rõ Dương Chấn ra tay thế nào, ông chủ tiệm dược liệu đã trọng thương trong chớp mắt. 

Khoảnh khắc này, những dược nông có mặt tại hiện trường và cả đám cao thủ đã phản bội Vạn Long Tông đều trợn mắt há hốc mồm. Trong đầu họ chỉ có cùng một suy nghĩ: “Ác ma, đây chắc chắn là ác ma! Trên đời này chắc chắn không còn ai đáng sợ hơn cậu ta nữa... 

Lúc này Lưu Vũ Hàng mới dần hoàn hồn, cậu bé đã bị luồng sát khí khủng khiếp ban nãy làm cho toát đầy mồ hôi lạnh. 

Giờ thấy ông chủ tiệm dược liệu bị đánh bay, Lưu Vũ Hàng cũng chẳng buồn suy nghĩ thực lực của ông ta mạnh yếu thế nào, cậu chỉ biết cơn giận trong lòng đang bùng cháy dữ dội. 

eyJpdiI6IllOSzdYZGpTb08zaDBJKytPUWJ1dmc9PSIsInZhbHVlIjoiY0k3N0Y2Y2tzYWorcE5lV0xjXC9KS2JXbGJFQTc3XC9ROEdJeEFzZDZFUXNmSVRTd3dIMkNiY3M1TFVod3J0dE9NeGVieXlUMnJPQmVDeXpBYWtEMWRHaWRta09UXC9DbTFvZ2l5bVY0RVg3SkNhR25mbnVjVlZsdUFzNGt5UFd5aEsxMmpLMExqZGhicTdNbjVBd1E3TWI5YnJqZVVTYlF1Y0JCV0ErQU8wZytvSHV5QmsxbEFtQmlSOEhNdncrK1lkN2xlXC9QbWdLUFBcLzN3UFFrWXJjSjBmT1wvbytBK2xLTUc1WndnWXNrNzQ2M2ExN05Jc214UUpYeHJWSlBoT0dpTVdISnpGZHFMSWc4MDJTSXc0QldKNTdQWGsweGRnT2dMb21EcDdsaHZhSytOa3NycTZGblVJS3R5QkdMQnBON2VYSlg1YWxrbWEyT1VSTmZycUZBK2lwOGJZVzJxZEFhSk5IcW00NkdwdjFhanBsUGtrTUFzRGl0cmdMZ1RSMXZiVDNYRmZGNzUrUkdUMDJ2R1dRR0cxbGdFSmEwTUEyRjRSeGdvK3Znd0oyWT0iLCJtYWMiOiJhNGI4ZWRjM2FjYWZmNDdiZjk4NTNlNWZhOTM2MDY3MDM1Y2QzMGYyNmUzMDhmODIwZWJkYTY3MWVlODU2ZWRiIn0=
eyJpdiI6Ill5VUpBbk0rV1MyNWx6YkhsV2lBSFE9PSIsInZhbHVlIjoiSWZ0YVk3R3J6TDIwS2h0cGEzTmpCc056N0ZMRFVsYXVpaXMxNjdJWFEycDg0amJ3eUtJM1JhM3lxZjFQZ2hDb0NoZG9nMTd2ZG1pMmtcL05kVm52Z0lMZnRoMUZsTDRJREgxVlwvY3QyQUJEOVRhZ3BObllSb0RYVGV4RktUOXVsOCt0NytFN3NiU0hYY253c21LcU1yVlE9PSIsIm1hYyI6IjE1ZmZkMTY2NmY2NzdmNjk1ODQ3NjU5N2ExOTg4ZmUwN2Y0OTcyNmY5YmRiZGNjNWVhYTYwYzVmNjQyOTRmMTMifQ==

Đúng lúc đó, Dương Chấn đột nhiên ra lệnh dứt khoát: “Giết ông ta!”

Ads
';
Advertisement
x