Sau khi thu lại toàn bộ bảo vật và linh thạch, Dương Chấn cũng lao vào chiến đấu, một chiêu giết chết mấy cường giả cấp trưởng lão.
Chẳng mấy chốc, cả Hồng Môn Tông máu chảy thành sông, ngoài người của Dương Chấn ra thì không còn ai sống sót.
Sau đó, mọi người rút khỏi Hồng Môn Tông. Dương Chấn lại ra tay, san phẳng cả Hồng Môn Tông thành bình địa.
Lúc đầu rất nhiều tông môn liên thủ tiêu diệt phủ thành chủ của thành Bạch Hổ, lần này Dương Chấn quyết định ăn miếng trả miếng, trực tiếp tiêu diệt toàn bộ các tông môn
đó.
Lần này Dương Chấn quay lại, anh muốn toàn bộ trung giới cổ võ long trời lở đất.
Đợi sau khi tông môn to lớn trước mắt hóa thành đống đổ nát, Dương Chấn mới hài lòng dẫn người rời đi.
Ngay sau đó, Dương Chấn lại tìm đến tông môn tiếp theo.
Tông môn đó vốn đã nhận được tin báo từ tông chủ của Hồng Môn Tông, nên lập tức tập hợp các cường giả, chuẩn bị xuất phát đi tiếp viện.
Tuy nhiên, tông chủ của tông môn này khá khôn ngoan, ông ta biết rõ mình ở gần Hồng Môn Tông nhất, nếu đi ngay thì chẳng khác nào đi nộp mạng, vậy nên ông ta đợi các tông môn khác tới trước đã.
Kết quả, chưa đợi được viện binh của các tông môn khác thì Dương Chấn đã xuất hiện trước cửa.
Thấy Dương Chấn xuất hiện, toàn tông môn hoảng loạn như Hồng Môn Tông trước đó. Tất cả mọi người đều rất lo lắng, bọn họ chỉ muốn câu thêm giờ, vì vậy lập tức nói lời ngon ngọt cầu xin Dương Chấn.
Nhưng Dương Chấn không có tâm trạng nghe mấy lời vô nghĩa đó, vậy nên lần này Dương Chấn cũng chọn đánh nhanh thắng nhanh, chẳng thèm chờ bọn họ nói xong đã ra lệnh tấn công.
Trận chiến bùng nổ ngay lập tức, Dương Chấn phụ trách tiêu diệt tông chủ và các trưởng lão, còn những cường giả khác chịu trách nhiệm giết các đệ tử khác.
Chỉ mất hơn mười phút, một tông môn đã bị xóa sổ hoàn toàn.
Dương Chấn lấy đi toàn bộ bảo vật và linh thạch, rồi mới rời đi, đi tới tông môn tiếp theo.
Tròn một ngày, Dương Chấn hoặc là đang tiêu diệt những tông đó, hoặc là trên đường đi tiêu diệt những tông môn đó.
Trong một ngày, hơn mười tông môn đã bị Dương Chấn tiêu diệt.
Những tông môn khác chạy đi ứng cứu, vừa nhận được tin của một tông môn thì chạy tới, nhưng chỉ thấy đống hoang tàn. Tốc độ của bọn họ hoàn toàn không theo kịp tốc độ tiêu diệt tông môn của Dương Chấn.
Trong một ngày hôm đó, các đại tông môn của trung giới cổ võ đều bị Dương Chấn gây hoang mang lo sợ, bọn họ sợ một giây sau Dương Chấn sẽ tới tông môn của bọn họ.
Về sau, một số tông môn không còn đi tiếp viện nữa, mà dùng tốc độ nhanh nhất giấu hết linh thạch và bảo vật đi nơi khác, tất cả mọi người trong tông môn cũng lập tức rời đi, đi tới tông môn lân cận, mọi người túm tụm theo nhóm với nhau.
Tới đêm, Dương Chấn không nhân lúc này đi tiêu diệt các tông môn khác nữa, mà lựa chọn nghỉ ngơi, dù sao những cường giả theo bên cạnh cũng không thể trâu bò như anh, bọn họ cũng cần nghỉ ngơi.
Sau một ngày chém giết, đám người đi theo Dương Chấn cũng đã mệt mỏi kiệt sức.
Ở thành Huyền Vũ, Cao Chính Xương cũng đã nhận được tin tức về việc Dương Chấn trở lại ngay trong ngày hôm đó.
Trong một ngày, Cao Chính Xương ở trong phủ thành chủ, căng thẳng cực độ, ông ta còn cưỡng ép triệu tập mấy tông môn để bảo vệ ở trong phủ thành chủ của ông ta.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất