Lời nói của Cao Chính Xương nghe thì giống như đang nịnh bợ Bạch Ưng. 

Nhưng Bạch Ưng đâu có ngu, làm sao không nhìn ra ý đồ của Cao Chính Xương chứ. Anh ta lập tức nhíu mày chặt hơn, đến mức tạm thời cũng không vội ra tay giết đám người Mã Tuân nữa. 

Ánh mắt lạnh lẽo đầy sát khí của Bạch Ưng chợt quét thẳng về phía Cao Chính Xương. 

Bạch Ưng cười lạnh: “Những linh khí này không xứng để tôi chạm vào? Ý trong lòng ông, phải chăng là muốn nói... tôi không xứng chạm vào chúng?” 

Cao Chính Xương lập tức toàn thân run rẩy, chỉ cảm thấy một luồng khí lạnh từ dưới chân xộc thẳng lên đỉnh đầu. Ông ta vốn chỉ là không cam lòng buông bỏ những bảo vật và linh khí kia, nên mới ôm chút hy vọng cuối cùng, cố tình nịnh hót để Bạch Ưng bỏ qua. 

Thế nhưng rõ ràng ông ta đã đánh giá thấp trí tuệ của Bạch Ưng, suy nghĩ trong lòng bị nhìn thấu chỉ bằng một ánh mắt. 

Cảm nhận sát ý của Bạch Ưng, lúc này Cao Chính Xương mới ý thức được mình ngu ngốc đến mức nào. Ông ta sợ hãi tột độ, liên tục lắc đầu giải thích. 

Lúc này, Bạch Ngữ Tô thấy thế, lập tức đổ thêm dầu vào lửa, nói với Bạch Ưng: “Đồ ngu! Anh thật sự nghĩ tên chó chết Cao Chính Xương này sẽ thành tâm quy phục anh sao?” 

“Tên chó chết này ở trong trung giới cổ võ vốn nổi tiếng là kẻ vong ân phụ nghĩa! Năm xưa để ngồi lên vị trí thành chủ của thành Huyền Vũ, ông ta còn tự tay giết cả anh ruột của mình!” 

“Ông ta chịu cúi đầu trước anh, cũng chỉ vì kiêng kỵ sức mạnh của anh mà thôi, nếu không thì đã sớm trở mặt giết anh rồi!” 

“Còn bây giờ, tên chó chết này rõ ràng là không muốn giao hết bảo vật cho anh, bởi vì ông ta muốn chiếm làm của riêng. Anh tốt nhất nên cẩn thận, kẻo cuối cùng lại bị con chó phản chủ này chơi một vố!” 

Cao Chính Xương thấy Bạch Ngữ Tô vạch trần mình ngay tại chỗ thì lập tức hoảng loạn, tức giận gào lên: “Con tiện nhân thối tha kia, câm ngay cái miệng thúi lại! Còn dám nói 

nhăng nói cuội, lát nữa tôi bắt được thì sẽ cắt lưỡi cô!” 

Bạch Ngữ Tô biết hôm nay mình cũng sống không nổi nữa. Cô ta đã sớm chuẩn bị, chỉ cần phủ thành chủ thành Chu Tước sụp đổ hoàn toàn, cô ta sẽ lập tức cắn lưỡi tự vẫn, tuyệt đối không chịu sống nhục để cho lũ già chó má như Cao Chính Xương hành hạ. 

Thế nên cô ta lại tiếp tục châm chọc Cao Chính Xương: “Sao vậy? Bị vạch trần thì lập tức giận tím mặt à? Tôi thấy ông rõ ràng chính là có tật giật mình!” 

Cao Chính Xương run lẩy bẩy khi cảm nhận sát khí từ Bạch Ưng, hoảng sợ đến tột độ: “Bạch Ưng đại nhân! Ngài tuyệt đối đừng tin lời bậy bạ của tiện nhân đó! Tiểu nhân trung thành tuyệt đối với, nguyện làm trâu làm ngựa cho ngài, xin ngài nhất định tin tôi, tôi sẽ... 

Bạch Ưng lập tức cắt ngang lời của Cao Chính Xương: “Phế vật, câm miệng lại!” 

Lời vừa dứt, Bạch Ưng liền chẳng buồn để ý đến Bạch Ngữ Tô và Cao Chính Xương nữa, anh ta thừa biết tên này căn bản không thật lòng quy phục mình. 

Thế nhưng Bạch Ưng hoàn toàn không quan tâm, bởi với thực lực đáng sợ của anh ta, muốn giết Cao Chính Xương là chuyện dễ như trở bàn tay. 

eyJpdiI6InB0NHRMKzFWM1VmeVFKZUROSVdGT0E9PSIsInZhbHVlIjoiWjBWXC9aV2xhXC81MXJlUFdES2xHdzlwNGUxSE5cL0xxTUNcL3YyV0pMZENaTWNUSHBGcGJ3ejNybVdrTjVhbEFCUXpsWElVeDBrWWh6XC8xWUhla3pcL1Z5RjdzMWNsRjd1YVlkdVd1XC9sN2VrZXg3WkNqQVpHdVdxWnlWckJsQnd3emJ0azFybnhiOEMzcGhsWUNES0FjeVBCaHJqTmxDTnByTTRCanpqZ0pDUk1aYng5SGpxNUtZOGhzRHA0VWN0U2V2VndBdHdIUkFOS0RUQWFOSnNoU0NPT2JrbjlQWEVrVVdcLzZaQk1BTmxwZVQwMml4MVQ3djZVSHg5eWlyWm1pUmlFR29rcDZcL1RJOTByWUYyeVVXRUM0SlhDWDBKMHphb3NRMDZ6UzhlUElRUkZWV0JlR2pqWGwzeXY3T1NQcmxnOTZOd2Q5MnBDZlUyXC9zT2xnSW82V2lja1phbjNlemQ4UjdJV0hJNjU4K09KUW5kQThnbjVXZ2lLb245bzVKUzVCSTdQSVV6R1M3cm41QmZVVjQ1b0Rxcjl3WEFwbGlPXC82ODNYc29cL0lJSURjYWwwN3dWUXFwN2ErTEdcL3ZIRXI2MjFWRmNhY3RCd2NOMG5MRzJpRDRrRmVYdTd2NlZyNzRWUFg2XC8xa0M3UVBqUDJ6aWVjdXhmdGozRklodVFRNWtROHg1VG1acFpsQTdpc2IzeHg0UnNmXC9cLzBYM1dEeDV3bit3eUFQTjNXQXJveUNEc2hNNTcyMDllK2EwN1BpQVJpTEtMR043Z1wvUzFlTFVxVkhIais0bk93PT0iLCJtYWMiOiI3MGQ2ZTg4ODBlYzJlMzdiMWQyMjFmODA1Mzg3YzBhZTY1ZWM3MmRhZjE3NWQ3YWYzMWU3OTM5ZDE2ZjAwNjVmIn0=
eyJpdiI6IkpYc2c5WFBIRUFjN2dcL3N2MVI1RXNBPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImRMNzBLak8wdTVqUzliT1gzRWdqT0tXdWxUeFFRRm1xNGhkbUloSTdZczRZQ25oV0VIb3VGcHZhQkFVb1JodklpbmRDSFVLTVVXZmliQUVOOTE4VFFQSlFFYmsrMFcybTNuQVBOVldBOWJMY2lPNGxXSkJNK0FUaHIxUlhQT0luckZxWHFoOEZ1RVNVY0w4NWxIaHYrOTY2azhtRzNtTE1RemNYbTBqNlBQMmhNSnlGSWJkM00rNGRTZHB1OWMzWUpUU01ZS3NOMzlvNm9KQ1U0MU5mbHl1azJDWGpLNWFMR0ZOZjh6NFwvQnYwbm9wUHpCUzVXVldhY2RXa0k5cFBMb3hHRm42am9jTEVFdmFTcEdCXC92QnFtYzc1S0N0eXdIWml3U2RuSlZnZE02d09icTVTbk1ZcloxSWp2SWZFMTNySXFqdjF6b2RuS0p5T2ozcjJVVGdaSXpFaXAyMHJ3YVVEZlNQejdOXC9sMGttbUk3RUJMVndYaGpkdWNjRHZDViIsIm1hYyI6ImJiMGZhNjllNmI3ZTJlNWRiMzk5ZDA0MWRlNzE0MDFmYWU5YTU5NTU3NTNhNTJlMWRkYTFjMGQ4ZDQyMmEyMzYifQ==

Nhưng Bạch Ưng vốn chẳng coi trọng gì Cao Chính Xương, nên mới thẳng thừng nói chỉ giúp Cao Chính Xương ba lần mà thôi.

Ads
';
Advertisement
x