Dương Chấn với gương mặt tràn đầy khinh miệt, căn bản chẳng thèm để ý đến Cao Chính Xương. 

Từ sau khi tu vi của Dương Chấn thành công đột phá đến Nguyên Anh kỳ, khí thế anh phát ra đã khủng bố hơn gấp bội so với trước kia. 

Cho nên lúc này, dù chỉ là một tiếng quát lạnh buốt buông ra từ miệng Dương Chấn, cũng không phải võ giả bình thường có thể chịu đựng nổi. 

Huống chi, hiện giờ Dương Chấn vốn đã giận dữ đến cực điểm, khí thế mà anh phóng ra lại càng khủng bố, trực tiếp dọa cho đám người Cao Chính Xương quỳ rạp xuống đất ngay tại chỗ. 

Ngay cả Bạch Ưng, khi nghe thấy mệnh lệnh băng lạnh kia của Dương Chấn, đôi chân anh ta cũng thoáng run rẩy, nếu không phải kịp thời vận chuyển linh khí chống đỡ, e rằng anh ta đã cùng Cao Chính Xương và đám người kia quỳ gối dưới chân Dương Chấn rồi. 

Luồng khí thế này khiến Bạch Ưng cảm nhận được nguy cơ mãnh liệt, cho dù Dương Chấn vẫn chưa ra tay, anh ta đã cảm nhận rõ rệt sự cường đại khôn lường từ đối phương, vẻ kiêu ngạo trên khuôn mặt lập tức thu lại. 

Đúng lúc đó, Cao Chính Xương lập tức lên tiếng với Bạch Ưng: “Đại nhân, ngài thấy rõ thằng nhóc này ngông cuồng đến thế nào chưa? Nó dám bắt chúng ta quỳ xuống! Chỉ là một con kiến hèn mọn, nào có tư cách nói chuyện với ngài? Vậy mà nó còn dám khiêu khích ngài, xin ngài mau ra tay giết chết nó đi..” 

Bạch Ưng không mở miệng, nhưng anh ta đã vận chuyển công pháp, thái độ cẩn trọng đến cực điểm. 

Đối với Bạch Ưng, Dương Chấn trực tiếp lựa chọn bỏ qua, mà tiếp tục nhìn chằm chằm vào Cao Chính Xương, hỏi thẳng: “Lão chó Cao Thương đâu rồi? Bảo ông ta lăn ra đây!” 

Lần trước Dương Chấn đến huyết tẩy phủ thành chủ thành Huyền Vũ, lại không thấy bóng dáng của Cao Thương. Anh nghĩ rằng Cao Thương đã đi ra ngoài cùng Cao Chính Xương, nên không điều tra kỹ tung tích của ông ta. 

Nhưng khi đến nơi này, Dương Chấn đã sớm mở rộng thần thức, quét qua từng tấc đất chung quanh, vẫn không phát hiện ra chút dấu vết nào của Cao Thương, điều này khiến 

anh cảm thấy vô cùng bất ngờ. 

Trận đại chiến khi ấy, đúng là do Cao Chính Xương khơi mào, nhưng kẻ đánh trọng thương Dương Chấn, suýt khiến anh vong mạng, chắc chắn chính là Cao Thương – kẻ xuất hiện mạnh mẽ sau cùng. 

Dù chỉ mới gặp một lần, nhưng gương mặt già nua kia, Dương Chấn nhớ cực kỳ rõ ràng. Cho dù Cao Thương biến thành tro tàn, anh cũng có thể nhận ra ngay tức khắc. 

Lần này Dương Chấn mạnh mẽ trở lại, người anh nhất định phải giết, một là Cao Chính Xương, hai là Cao Thương! 

Nghe thấy lời Dương Chấn, lông mày Cao Chính Xương lập tức nhíu chặt, trong lòng dấy lên lửa giận vì đã nhắc đến Cao Thương. 

Trước khi Dương Chấn mất tích, Cao Thương vẫn luôn ẩn cư trong phủ thành chủ thành Huyền Vũ, được Cao Chính Xương cung phụng, coi như một lá bài tẩy mạnh mẽ nhất trong tay ông ta. 

Nào ngờ, Cao Thương chẳng hề nể mặt ông ta. Chính vì vậy, khi đã có Bạch Ưng – chỗ dựa còn đáng sợ hơn, Cao Chính Xương liền nhân cơ hội giẫm Cao Thương xuống. 

Cuối cùng, vị Cao Thương vốn dĩ cao cao tại thượng kia cũng không cam chịu nỗi nhục nhã này, bèn một chiêu biến mất, tựa như bốc hơi khỏi nhân gian. Dù Cao Chính Xương đã dùng đủ mọi cách, vẫn chẳng thể tìm được tung tích của ông ta. 

Trong lòng ông ta hiểu rõ, Cao Thương cũng là một mối họa ngầm tiềm tang đối với mình. 

eyJpdiI6IlFoOHJMdFwvNjhVZWsrY2U1N21TUk93PT0iLCJ2YWx1ZSI6Ijl0QVhmTFwvcmE0a1c3SmlUT05weTdKQVdBSGpVQ1wvKzBXcEpOZFRiTkFGNlBESEk5V1FiRXI1OEpCdjFocmRPbFBuQkQxS2djdVdOUEZweDNYNVd5WWh5Q3o4TThmQXNZK0t0M1dvcHhRXC91QWY5d01VR3JQQ3U4Y2FFalwvV1lNSGZ0VGZFRWFyenBwcENlclExa0tkUFhQVTRyeGxSV2RzODB1ZURIR2ZjUTZWV3J0d0I5M1ZZUkJ2R1FnSnM3SzRZaEtSaDAxNk1pUDdHdGJveHhENVJ1b3VDZ2UwRm5oSkdzaVNNYjd6aGhVdWdPU00zMjNDREJJXC9DVlZoWEhCdlZ2dnpVYXk4SW5ZeTYrZDlVT3JWTEUwNExyUG84MCtjSGV3WHZ4eDRKKzd6NGRQamVnQ2Q2b0FzT2FWNlFyVWc2bDc1a01RSFBDQkRKT1BrNUw2OHhkVFRoVU9iQnlqSHYzdGN2TmpPR3BQeW8rdkJXYXNBeitOUThSQjBSSjE5d1RZOFBOK2xlSDJMMXp4a045WmhCOVlQbDk2TGhYclVlUEppQVJyYTBwbFRZNHRvXC92N0xuSVA0SHpmRTRCZ0pkeTN4SkhcLzNiZjNKNFFsMjVZNXZHU3N0RUpmYTBmSkoyMytXMkV1MlE2Yz0iLCJtYWMiOiIxOWJiZGUwM2JlZTU2ZTVmZmRmOTcxZDM4MzY5YzBiMTk4NWQxYzU4MmQzOTU4ZmJkMmNiNTE4M2NmMTM4MGJlIn0=
eyJpdiI6IlVjYmR1OTBtUE50aVpTaWlrWHVRWHc9PSIsInZhbHVlIjoiSUEzamhpak05Ylk0XC9PaGtJTitXZ1dhMlorV3ltZ3Q5ZVBBUXNXYmx4YnJDMlNXUHpLdnhOWXUzdVUxYkhwMWhFellHa3I2amUxXC9BWGJpbm1GVTRSQ0RLSlwvZWc2UTZkSktZd0dodFg1aTdmWFBNaVV5M0hadU8xZmtWNThsR3BONWhGWEVDdVdUd01PeWhaSVlYWXZxQXczWUg2bTVKNTBjcU01S01DR0NQYUx5dUVOQUpyNzBDZSs1allYTzBWYlwvNjUxU2xxYU54MVYxdEw0QmdRWkJYTFZoZFkzK2JycGloMGQ1dEpSTWIyRDJoUERkbTRSRVZyNG93KzBJRVM3MEprYjUzaDVPYzJ5ZVlhdkNMYlFSbFwvZ0VXSlBVaXdRN1lJd294VlpFeGdrbzZOVlhqWlZtY0NLb2pWdFA3NmVkSndrZ3lRTWpwS3JrODF5ZENqTjRmTTdvcnczXC9sd1ZPTWZwcHQrSjVRMktrMmZuMFRsWGFPcjdDSExWT1RIZEduSHVZWG9uQytobEswWWZIbnVpb2dlS0JFYW9NeWgzVkhUcG9PdG9Dbzd2bm5tRG5EZDJaSGM3U2kzb1wvZ1pucCtxZHZuOENoN1pYd1wvUDE2YlltaTE2cllyZ3M1TzVFNjFGUEY2d2t5ZkhnRXlpRlRvZjZtU01Sb0h1aEpVTERVTGdiNTNLU2NBdzJYWDZXY21qQXc9PSIsIm1hYyI6ImQyNzNlNWYzZGFmMDQ1OTEyZDk1NDM3NzBmMTk2Y2Q1MmE2ODBiMmI5MDdmZDEwOGY3ZmM2NjEyOWUyNGUwMTYifQ==

“Cho nên, kẻ sắp chết như mày không cần biết nhiều như vậy. Mau quỳ xuống cầu xin ngài Bạch Ưng tha mạng đi!”

Ads
';
Advertisement
x