Đột biến xảy ra khiến Hồng Mông Đạo Tổ không thể ngờ, càng không kịp phản ứng.

Pháp Tướng có toạ kỵ là chuyện lạ chưa thấy bao giờ, đáng nói hơn là toạ kỵ này còn có tốc độ cực nhanh.

Một hơi thở đã mang theo Bá Chủ Thần Tướng khổng lồ dịch chuyển hỗn độn, xuất hiện ở phía sau.

Bá Chủ Độc Tôn - Vạn Kiếm Trảm.

Vạn kiếm thét gào thô bạo chém xuống, từng đạo kiếm quang đều có thể huỷ thiên diệt địa.

Sắc mặt Hồng Mông Đạo Tổ khẽ biến, kỳ quái là lão không cảm giác được bất kỳ nguy hiểm nào từ phía sau.

Với trực giác của một Bất Hủ Thần, dù Lạc Nam xuất thủ rất nhanh và đột biến, nhưng không có lý do nào qua được trực giác và cảm ứng của lão.

Nghĩ đến điều gì, Hồng Mông Đạo Tổ gào thét: “Tiểu súc sinh dừng tay!”

KENG KENG KENG XOẸT XOẸT XOẸT...

Trực giác của lão rất đúng, Vạn Kiếm Trảm thật sự phủ xuống...

Nhưng không nhắm vào Hồng Mông Vạn Tổ Tướng, cũng không nhắm vào Hồng Mông Đạo Tổ mà chém vào cao tầng, tộc nhân của Hồng Mông Cổ Tộc.

Phốc phốc phốc...

Máu tươi cuồng phún, Hồng Mông Tộc Trưởng còn đang kịch chiến với chúng nữ lại bị Lạc Nam tập kích từ phía sau một cách toàn lực.

Pháp Tướng của hắn tan vỡ, cơ thể phân tách thành từng mảnh...

Sợ hãi tột cùng, muốn vận dụng các loại huyết mạch và thể chất để hồi phục.

Nhưng Lạc Kỳ Nam chúng nữ đâu để kẻ thù đạt được ý đồ, Siêu Thần Huyết Thống toả sáng, Quy tắc Bá Chủ cường thế bao trùm, vô hiệu hoá toàn bộ năng lực của Hồng Mông Tộc Trưởng.

Dị Nữ nhân cơ hội đó, từ trong ống tay áo của nàng là vô số con Dị Yêu Sứ bay ra, điên cuồng thôn nạp huyết mạch của Hồng Mông Tộc Trưởng.

Tàn hồn của hắn lại trở thành chất dinh dưỡng của Hỗn Độn Long Linh, mảnh vụn thi thể đều bị hút vào trong Thi Khôi Di Tích.

Không còn bất cứ thứ gì nguyên vẹn, muốn phục sinh cũng không còn biện pháp, một đời Hồng Mông Tộc Trưởng cứ thế ngã xuống.

Chịu chung số phận với hắn còn có mấy vị trưởng lão, một đám hộ pháp và hàng loạt tộc nhân...

“AAAAAAAAAAA...”

Hồng Mông Đạo Tổ ôm đầu rống lớn.

Bất kể là bản thể, phân thân quá khứ, phân thân tương lai của lão đều căm hận ngút trời, nhìn Lạc Nam bằng ánh mắt như lệ quỷ:

“Tiểu súc sinh nham hiểm độc ác, ngươi chết không được yên lành!”

Lão rốt cuộc hiểu vì sao mình không cảm giác được bất cứ nguy hiểm nào, bởi vì từ đầu đến cuối Lạc Nam rõ ràng không nhắm vào lão, mà nhắm vào Hồng Mông Cổ Tộc.

“Hahaha, đại thu hoạch!” Lạc Nam cất tiếng cười lớn, kịch bản cũ lặp lại giữa Đại Dục Tông và Hồng Mông Cổ Tộc.

Hồn tu chính thức phá tan bình cảnh, xuyên qua Hồn Siêu Thần Hậu Kỳ, chính thức đạt đến Hồn Siêu Thần Viên Mãn.

Đối với lão quái vật Bất Hủ Thần như Hồng Thương Minh, hắn thừa hiểu dù mình có dốc hết sạch thủ đoạn cũng không thể chiến thắng, càng không thể tiêu diệt.

Vậy thay vì tốn sức chiến đấu đến cùng với lão, sao lại không ưu tiên cho kế hoạch?

Mục tiêu của hắn và chúng nữ vốn là làm thịt Hồng Mông Cổ Tộc, chiếm đoạt tài nguyên và bản nguyên sau đó mặc kệ Hồng Mông Đạo Tổ mà chuồn đi.

Bất Hủ Thần Tháp và Vạn Đạo Lưu Ly Bình chỉ trụ được có vài ngày trước Hồng Mông Càn Khôn Châu, hắn đương nhiên phải tranh thủ thời gian.

“Phu quân, đầy bồn rồi, chuồn thôi!” Hi Vũ cùng Âu Dương Thương Lan cười phá lên, lao thẳng vào trong Bất Hủ Thần Tháp.

Lưu Tinh Phi Điệp bay ngang chiến trường, liên tục thu hồi mọi người, sau đó cũng bay vào trong tháp.

“Diệu kế!” Vân Tiêu cùng Hương Trà nở nụ cười.

“Pháp Tướng Thần Thông - Càn Khôn Chuyển!” Lạc Nam gầm lên.

Vạn Cổ Bá Tướng điều động Không Gian Bá Thần Lực, đem hắn và mấy lão bà đang chiến với Hồng Mông Đạo Tổ đều dịch không vào Bất Hủ Thần Tháp.

“Chạy? Lũ súc sinh các ngươi chạy được sao?” Hồng Mông Đạo Tổ chưa bao giờ thất thố, mất bình tĩnh như lúc này.

Lồng ngực lão phập phồng, Hồng Mông Càn Khôn Châu trực tiếp trở về trên tay.

“Ba mươi sáu kể, tẩu vi thượng sách!” Kim Thần Nhi cười hì hì.

Lạc Nam, Hương Trà, Thập Khánh Huyên, Lôi Di Quân, Lôi Giai Nghi...

Tất cả những người có Đạo Thuộc Tính cấp Bất Hủ cùng lúc bùng nổ lực lượng, đẩy vào trận pháp bên trong tháp.

VÙ VÙ VÙ...

Bất Hủ Thần Tháp thu đủ lực lượng, sẵn sàng viễn độn càn khôn.

“Pháp Tướng Thần Thông - Nguyên Thuỷ Vạn Tổ Ấn!”

Hồng Mông Đạo Tổ phát điên, thi triển công kích mạnh nhất.

Hồng Mông Vạn Tổ Tướng cũng cảm giác được sự thịnh nộ ngút trời của chủ nhân, lập tức ngưng tụ vô tận Hồng Mông Tổ Thần Lực...

Khoảnh khắc đó, dị tượng phô thiên cái địa, hư ảnh hàng vạn vị tiên tổ từ các chủng tộc sừng sững hiện lên...

Bọn hắn như bước ra từ thời đại khai thiên lập địa, dung hợp quyền năng vào trong một đại ấn cổ lão, uy nghiêm không cách nào hình dung.

Nguyên Thuỷ Vạn Tổ Ấn xuất hiện, xuyên qua thời không, trấn thẳng vào Bất Hủ Thần Tháp.

“Trốn!”

Bất Hủ Thần Tháp viễn độn biến mất tại chỗ.

“Không thể để ngươi chạy!” Hồng Mông Đạo Tổ gầm thét:

“Bí pháp - Hỗn Độn Truy Tung!”

Lão cắn đầu lưỡi phun ra một ngụm máu, Nguyên Thuỷ Vạn Tổ Ấn khoá chặt lấy Bất Hủ Thần Tháp, viễn độn đuổi theo.

Ở giữa thời không, Kim Thần Nhi cảm nhận được nguy hiểm cố gắng điều động hàng loạt Bất Hủ Thần Văn bảo vệ quanh thân tháp.

ĐÙNG!

Nguyên Thuỷ Vạn Tổ Ấn nện thẳng vào Bất Hủ Thần Tháp.

Bất Hủ Thần Văn nổ tung, thân tháp xuất hiện vết rạn, kim quang ảm đạm, như sao băng rơi rụng giữa thời không...

“PHỐC!”

Lạc Nam và chúng nữ đang liên kết với tháp thổ huyết, thất khiếu chảy máu, linh hồn tán loạn.

Các nàng Thập Khánh Huyên, Viêm Miên Châu, Lôi Di Quân đều bất tỉnh nhân sự...

Chỉ có hắn và Hương Trà vẫn trụ nổi, nhưng sắc mặt trắng bệch.

“Kim Thần Nhi?” Lạc Nam không bận tâm đau đớn, lo lắng hỏi thăm:

“Có sao không?”

“Hừ... ngủ đây...” Kim Thần Nhi chỉ rên lên một tiếng yếu ớt, lâm vào ngủ say.

Bất Hủ Thần Tháp tổn thương cực nặng, Vạn Đạo Lưu Ly Bình cũng rơi xuống tay Vân Tiêu.

Cảm nhận một phen, tất cả các loại quy tắc, lực lượng còn sót lại trong bình đều cạn kiệt... chỉ còn lại vỏ rỗng.

“Moá nó, là lỗ hay lãi đây?” Lạc Nam mắng to.

“Tạm thời chưa biết.” Thần Huyền Huân ngưng trọng đáp:

“Nhưng Nguyên Thuỷ Vạn Tổ Ấn cũng đã tan biến sau cú đập vừa rồi, chúng ta đã an toàn.”

Lạc Nam thở phào một hơi nhẹ nhõm ngồi bệt xuống đất...

Chúng nữ nhìn nhau, đều chứng kiến sự kinh dị trong mắt đối phương.

Bất Hủ Thần thật sự đáng sợ...

......

“Ghê tởm!” Hồng Mông Đạo Tổ ngửa đầu lên gào rú:

“AAAAA, nhục nhã, vô cùng nhục nhã... phốc!”

Lửa giận công tâm, lão phun ra một ngụm hắc huyết, tâm cảnh thậm chí xuất hiện dao động dữ dội.

Dù là Thần Huyền Không năm đó có tu vi Bất Hủ Thần, cũng chưa từng dồn Hồng Mông Cổ Tộc vào tình cảnh này.

“Chủ nhân bình tĩnh!” Hồng Mông Càn Khôn Châu cố gắng trấn an, nhưng ngay cả nó cũng đang run rẩy không ngừng.

Nó đã cố gắng cảm ứng nhưng đã mất đi tung tích của Bất Hủ Thần Tháp...

Nói rõ tuy rằng ăn trọn một chiêu Nguyên Thuỷ Vạn Tổ Ấn, nhưng đám người kia đã thành công thoát thân.

Mà nhìn lại Hồng Mông Cổ Tộc thì sao?

Trưởng lão còn sống 2 người, hộ pháp còn sống 3 người, tộc nhân còn lại không đến mười người... hơn nữa không trọng thương thì cũng đã tàn phế.

Đó là bởi vì trong tình cảnh hỗn loạn, địch nhân không thể tiêu diệt một cách sạch sẽ trong thời gian gấp gáp, nên mới có thể may mắn giữ được mạng.

Nhưng Hồng Mông Tộc Trưởng đã vẫn lạc, Hồng Mông Quán Đỉnh cũng đã bị cướp đi, kèm theo đó là Nhẫn Trữ Vật, linh hồn, thi thể...

Hồng Mông Đạo Tổ sắc mặt tái xanh, hai mắt đỏ ngầu như lệ quỷ.

Lão cố gắng giữ bình tĩnh, ổn định nội tâm, phất tay trị thương cho số ít tộc nhân còn sót lại.

“Đạo Tổ thứ tội, là chúng ta vô dụng!”

Cả đám vừa mới phục hồi, vội vội vàng quỳ rạp xuống đất thỉnh tội, cầu xin tha thứ.

Còn sống không khiến bọn hắn vui mừng, thay vào đó là sự nhục nhã và bất lực.

“Có lệnh cho các ngươi!” Hồng Mông Đạo Tổ hít sâu một hơi, trầm giọng phân phó:

“Tất cả các ngươi phân tách nhau ra, mỗi người đến một thế giới, che giấu thân phận, cưới vợ sinh con, không để huyết mạch Hồng Mông chúng ta bị đoạn tuyệt ở thế hệ này!”

“Hít.” Cả đám hít một ngụm lãnh khí, vừa kinh vừa sợ hỏi:

“Thế còn ngài thì sao?”

“Lão phu...” Hồng Mông Đạo Tổ ánh mắt híp lại, bên trong chính là ngọn lửa cuồng nộ vô tận:

“Lão phu phải khiến những kẻ dồn tộc ta vào bước đường này, nợ máu trả bằng máu, cho chúng hiểu một vị Bất Hủ Thần khi không còn gì để mất sẽ đáng sợ như thế nào.”

“Lão tổ, chúng ta nguyện theo ngài quyết chiến đến hơi thở cuối cùng.” Một vị trưởng lão còn sống nói.

“Hỗn trướng!” Hồng Mông Đạo Tổ vung chân đạp bay hắn, nộ hống gầm lên:

“Lệnh của lão phu các ngươi không xem ra gì sao?”

Không ai dám dị nghị, cả đám lão lệ tung hoành, quỳ rạp dưới chân Hồng Mông Đạo Tổ liên tục dập đầu.

Bọn hắn hiểu sau khi đưa ra quyết định như vậy, Hồng Mông Đạo Tổ đã sẵn sàng quyết tử.

Bất quá khi ngẩng đầu nhìn lên, thân ảnh già nua kia đã biến mất tự bao giờ...

“Nghe lời lão tổ đi!” Cả đám nhìn nhau, trịnh trọng nói:

“Phải khai chi tán diệp, sinh càng nhiều càng tốt!”

“Không sai!” Một trưởng lão nghiêm túc đáp:

“Rồi sẽ có một ngày, chúng ta sinh ra được nhân vật kiệt xuất, trấn áp một thời đại, khôi phục quá khứ huy hoàng.”

“Thậm chí phải vượt qua quá khứ!”

Trao đổi phương thức liên lạc, che giấu khí tức, thay đổi diện mạo, thu liễm tu vi...

Từng người tách nhau ra, hướng về các phía khác nhau trong hỗn độn di chuyển...

......

Chung Cực Giới...

Phục hồi tu vi, trạng thái Bất Hủ toàn thịnh, Hồng Mông Đạo Tổ cảm giác được sự thoải mái nhưng trong lòng lại không có chút vui mừng, thay vào đó là đầy rẫy sát tâm.

Áo choàng đen bao phủ toàn thân, mặt nạ che đậy...

Kích hoạt huyết mạch của Tiềm Không Tiên Tổ và Thời Không Thần Thể, lão dung nhập cả người vào không gian.

Lặng lẽ hành tẩu, không một loại trận pháp, Phù Văn hay thứ gì dưới Bất Hủ có thể cảm nhận được hành tung của lão.

Không bao lâu sau, Hồng Mông Đạo Tổ đã xuất hiện tại ngàn vạn dặm lãnh thổ huy hoàng, thành trì sừng sừng, tu sĩ đông đúc như kiến, núi non trùng điệp, quang cảnh hùng vĩ phi phàm.

Ở giữa thiên không, hư ảnh tầng tầng lớp lớp vũ trụ trôi nổi...

Những vũ trụ này, mỗi nơi đều có thể tiến vào tu luyện, khai thác tài nguyên, rèn luyện chiến lực... có giá trị rất lớn để bồi dưỡng đệ tử tinh nhuệ.

Vạn Vũ Giáo - thế lực dưới trướng Vạn Vũ Chi Chủ - Lãnh Tàn.

Hồng Mông Đạo Tổ lặng lẽ bay giữa trung tâm Vạn Vũ Giáo, nội tâm trào dâng hận ý thôn thiên.

Lão có vẻ đã hiểu cảm giác năm đó Thần Huyền Không đã từng trải qua...

Vì tên tiểu nhân Lãnh Tàn ngấp nghé nhan sắc và thiên phú của Thần Huyền Huân dẫn đến Bất Hủ Cổ Tộc rơi vào cửa tử.

Không ngờ hàng vạn năm sau, Hồng Mông Cổ Tộc rơi vào kết cục tương tự, cũng bắt nguồn từ dã tâm của đám người Lãnh Tàn.

“Họ Lãnh súc sinh này, lão phu không phải Thần Huyền Không...” Hồng Mông Đạo Tổ nội tâm cười gằn, hai mắt ngập tràn oán hận:

“Lão phu không quân tử như Thần Huyền Không, lão phu sẵn sàng để ngươi trả giá!”

Âm thầm ngưng tụ Hồng Mông Tổ Thần Lực.

Trong đan điền, Hồng Mông Càn Khôn Châu hoá thành trái tim của Hồng Mông Vạn Tổ Tướng.

Nguyên Thuỷ Vạn Tổ Ấn hình thành một cách lặng lẽ...

Bên dưới địa bàn, Vạn Vũ Giáo vẫn là một trong những nội tình Bất Hủ nổi danh ở Chung Cực Giới...

Từng tu sĩ, từng sinh linh, từ đệ tử cho đến trưởng lão... tất cả đều cao đầu ưỡn ngực, kiêu hãnh và tự hào.

Bọn hắn rất hãnh diện vì là một phần tử của Vạn Vũ Giáo, vì là một thành viên của nội tình Bất Hủ này.

Nhưng...

ĐÙNG!

Đột ngột thương khung nổ tung, một cái đại ấn khổng lồ to hơn cả mặt trời che phủ toàn bộ ánh sáng.

Dị tượng trùng thiên, vô vàn hư ảnh tiên tổ phát động sức mạnh...

Nguyên Thủy Vạn Tổ Ấn xuất hiện bất thình lình, uy lực và quy mô lại mạnh hơn hàng trăm, hàng nghìn lần...

Nếu Lạc Nam nhìn thấy, chắc chắn sẽ kinh hãi.

Khi phóng thích hoàn toàn tu vi, Nguyên Thuỷ Vạn Tổ Ấn mới là Pháp Tướng Thần Thông cấp Bất Hủ chân chính.

“Diệt cho lão phu!” Hồng Mông Đạo Tổ lạnh lẽo như băng, trấn áp.

OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH...

Chưa đầy nửa hơi thở, đất trời băng liệt, vô số sinh linh ngay cả nguyên nhân cũng không biết, lập tức bốc hơi, sinh cơ tuyệt diệt...

ẦM ẦM ẦM...

Hàng nghìn thành trì hoá thành cát bụi, hàng vạn kiến trúc hoá thành tro tàn, hàng trăm vũ trụ treo cao tan vỡ...

Không biết bao nhiêu là đệ tử, là thiên tài, là mầm mống, là lực lượng trung kiên của Vạn Vũ Giáo bị chôn vùi trong lửa giận.

Đứng trước Bất Hủ Thần Uy chân chính, càng thấm thía câu dưới Bất Hủ Thần tất cả chỉ là kiến hôi...

Trưởng lão, hộ pháp... Siêu Thần của Vạn Vũ Giáo không một ai may mắn thoát khỏi đòn đồ sát bất ngờ này.

“Hồng Mông Đạo Tổ!?”

Một tiếng gầm như dã thú vọng lên, Thủ Mộ Nhân xé toạc không gian xuất hiện.

Áo choàng trên thân rách nát, lộ ra thân thể khô gầy chỉ có da bọc xương...

Thủ Mộ Nhân sắp phát cuồng rồi...

Lão được Vạn Vũ Chi Chủ - Lãnh Tàn giao nhiệm vụ toạ trấn Vạn Vũ Giáo.

Nhưng sau một đòn hiểm độc của Hồng Mông Đạo Tổ, Thủ Mộ Nhân như một trò hề.

Ngay cả phản ứng cũng không phản ứng kịp, đã trơ mắt nhìn cơ nghiệp cổ kim của Lãnh Tàn gần như sụp đổ trong thoáng chốc.

“Không ngờ ngươi vẫn còn sống sau đòn toàn lực vừa rồi!” Hồng Mông Đạo Tổ nhìn Thủ Mộ Nhân tán thưởng:

“Đáng tiếc, hiện tại ngươi sẽ chết!”

Xoẹt...

Không gian dịch chuyển, Hồng Mông Đạo Tổ xuất hiện trên đỉnh đầu Thủ Mộ Nhân.

“Quá nhanh!” Thủ Mộ Nhân khiếp đảm.

“Vạn Tổ Thủ Trảo!” Hồng Mông Đạo Tổ một tay vồ xuống.

RĂNG RẮC...

Đúng lúc này, càn khôn sụp xuống, hư ảnh hàng vạn vũ trụ chồng chất lên nhau hiện ra, một cánh tay thô bạo đấm thẳng.

ĐÙNG!

Không gian hoá thành toái phiến, Vạn Tổ Thủ Trảo bị đấm lùi...

“HỒNG THƯƠNG MINH!” Tiếng rống thê lương của Vạn Vũ Chi Chủ xé rách thời không.

Vạn Vũ Chi Môn mở ra, Lãnh Tàn hai mắt đỏ ngầu như máu xuất hiện.

“PHỐC!”

Chứng kiến Vạn Vũ Giáo do mình gầy dựng trở thành đống hoang tàn, ngửi thấy mùi máu nồng đậm bốc lên, nhìn thấy từng mảng thi cốt không hoàn chỉnh, cảm nhận được vô vàn tàn hồn vất vưởng...

Tất cả đều như những nhát đao cắm thẳng vào tâm can của Lãnh Tàn.

Hắn nhịn không nổi phun ra máu tanh, sắc mặt vạn vẹo như dã thú:

“Lão cẩu ngươi ra tay với hậu bối, ngươi có mặt mũi hay không? Lão quái thai, lão súc vật!”

Lãnh Tàn mất đi lý trí, dùng những lời lẽ khó nghe nhất cuồng rống, lăng mạ để phát tiết cơn giận đang dâng trào.

“HAHAHA!” Hồng Mông Đạo Tổ đầy khoái ý, đầy thống khoái, ngửa đầu cuồng tiếu:

“Đây chỉ là khởi đầu, lão phu sẽ ghé thăm từng thế lực các ngươi!”

“Bất Hủ Thần các ngươi, hãy canh nhà như chó giữ cửa!”

Nói xong, căn bản không có ý định chiến đấu với Lãnh Tàn.

Kích hoạt Thời Không Thần Thể, biến mất tại chỗ...

eyJpdiI6IldZY3hJXC9xSUpzSVg5elFjOUl1VWVnPT0iLCJ2YWx1ZSI6InVSUCtMVVdhOENiZ0Q3TU1ITE8wc3MyQk9GbjVYTzJkOFhKTVo5TXhtQW1VUlJPMXd1amxWNmFcL0FuNjhDc3MxQThhS2p6TmxPTHVpVm0rdXZzcjFhZ1E5WEJ2NFd6MFNBdGx2Y2dcL3RkK2hyeXdOWUIwc3FiNGFmQlQ1OFVwb3hseGliN1hTK01OM2F3SjBBZVk0SjF3PT0iLCJtYWMiOiI0MzMyNjliYTRjYTYwOWY2YTEyYjRmMjY5ZWEwZmEzYjQ4NzdiMjNlMzZmMGNmMTZiYTFlOWY5NmY1NzdkZDc5In0=
eyJpdiI6ImtLbTF6eDE5Y2pIMWdiV3lMWFcwTEE9PSIsInZhbHVlIjoiWTlcL05YeXYwRnBQZ2cyMHRYNzBxVGkycW9vcllmZTVQSTJwWTlEbG0xY2wwR1d2Q01QSkJWeFV5VlRFSVE1MXVpZlVheUhUQlNycEJVeDVwSmhFXC9yZFdlUW5zVG1cL21zM21vQ3JtMzI2bDQwNVwvYzdnS0VIK1wvQzBIc3l4enRSTiIsIm1hYyI6IjUxM2IwNDAwMWM4YTE1MjYwZmE3YTY3N2Y4NTUzNTg4ZTAyNGY5ZTBjM2NjMTBhZDNkZmZkZGQyMzljM2IwNTEifQ==

 

Ads
';
Advertisement
x