Đây là...”

Thân thể Yêu Yên Chi run rẩy kịch liệt, Yêu Hồng Lộ nhoẻn miệng cười, mà ngay cả Vân Tiêu cũng cảm thấy một dòng nước ấm lan tràn khắp nội tâm.

Chỉ thấy hư ảnh hai luồng tàn hồn Bỉ Dực Điểu nhỏ nhắn xinh xắn đang mở mắt to tròn nhìn mọi người, vô cùng linh động.

“May mắn dù bọn họ đã thiêu đốt linh hồn, nhưng vì dòng thời không hỗn loạn tại chiến trường dẫn đến thời gian bị đảo ngược trong thoáng chốc, một phần tàn hồn vẫn còn sót lại.” Lạc Nam giải thích:

“Nhưng cũng vì như thế, hai luồng tàn hồn này cũng trở về trạng thái tuổi thơ, giống như vừa từ trong trứng nở ra vậy.”

“Không sao, không sao cả.” Yêu Yên Chi cảm động đến bật khóc:

“Đội ơn đại nhân rất nhiều!”

Mọi người nhìn nhau nở nụ cười...

Ở đây ai cũng hiểu còn tàn hồn thì vẫn còn cứu được, tuy rằng linh hồn không còn hoàn chỉnh sẽ khó phục hồi, có thể Bất Hủ Song Yêu Tổ sẽ mất đi tu vi, phải tu luyện lại từ đầu, thậm chí là đánh mất Bất Hủ Thần Vật, đời này không còn cơ hội đột phá đến Bất Hủ Thần nữa.

Nhưng chỉ cần còn sống, hành trình gian nan đến đâu vẫn có thể vượt qua mà thôi...

“Phu quân, giao họ cho thiếp đi!” Vân Tiêu chân thành nói:

“Thiếp sẽ dốc sức bồi dưỡng bọn họ, để họ được sống lại một kiếp khác.”

“Ừm.” Lạc Nam gật đầu.

Lúc này hắn mới nhìn qua Hồ Khinh Vũ đã biến thành một tiểu hồ ly.

Việc xông vào dòng thời không loạn lạc kia giải cứu tàn hồn của Bất Hủ Song Yêu Tổ thật sự quá hung hiểm, Hồ Khinh Vũ đã hy sinh tất cả vì hắn.

Nhưng tình huống của nàng tốt hơn Bất Hủ Song Yêu Tổ rất nhiều, bởi vì chỉ cần còn lại một mạng và tài nguyên đầy đủ, Khai Mệnh Thần Hồ sẽ dễ dàng trở về đỉnh phong.

“Khinh Vũ, vất vả cho nàng rồi!”

Ôm tiểu hồ ly vào lòng vuốt ve, sự mệt mỏi cũng ập đến...

Lạc Nam ngủ say trong vòng tay của Đại Kiều và Tiểu Kiều.

Chúng nữ nhìn nhau nở nụ cười, lần này phu quân các nàng thật sự đã dốc hết sức.

“Mệt chết bổn tỷ!” Hương Trà bất đắc dĩ hiện thân, nàng cũng cần phải hồi phục.

Không biết qua bao lâu sau, Lạc Nam trong cơn mê man cảm giác được cơ thể của mình đang ngày càng cường đại, cơn đau nhức kịch liệt biến mất, thương thế đang lấy tốc độ nhanh chóng chữa lành.

Thì ra khi nhìn thấy cơ thể nát bấy của hắn, Thần Huyền Huân cảm thấy cơ hội được dòng thời không cuồng bạo như vậy của luân hồi luyện thể không có nhiều, nên đã ra hiệu cho chúng nữ bỏ thêm tài nguyên luyện thể vào bồn Bất Tử Dịch Thuỷ.

Lần trước dù đã rèn luyện, đúc cơ thể mới sau khi một kích toàn lực đẩy lùi Cực Hàn Băng Đế nhưng Thể tu của Lạc Nam chưa đạt đến Thể Siêu Thần tối đỉnh.

Nhưng lần này có thể sức ép dữ dội đến từ luân hồi hỗn loạn, hắn rốt cuộc thành công phá đi lập lại.

Cả người thôn nạp vài chục loại tài nguyên luyện thể cấp cao, rốt cuộc tiến vào Thể Siêu Thần Viên Mãn đỉnh phong.

Giờ đây chỉ cần Hồn tu cũng đuổi kịp, Bất Hủ Thần Tháp phải mở ra tầng cuối cùng, hỗ trợ chủ nhân tu luyện Bất Hủ Diễn Sinh Kinh tầng cao nhất.

Quân lâm Bất Hủ Thần!

“Để mở ra tầng cuối của Bất Hủ Thần Tháp, cái giá phải trả không ít.” Thần Huyền Huân cân nhắc nói:

“Phải chuẩn bị thêm Nguyên Thạch, số lượng còn lại e rằng không đủ.”

......

Trong lúc đó, tại liên minh của Bất Hủ Thần...

“Lãnh Tàn, ngươi hiện tại không có gì để mất đương nhiên không sợ, nhưng tập hợp chúng ta lại như vậy, chẳng may lão già họ Hồng kia phát điên thì sao?”

Phân ảnh của U Minh Chi Thần bất mãn lên tiếng.

Ở bên cạnh, ảnh ảo của Lôi Chấn Thiên, Binh Ngạo, Vĩnh Sinh Lão Tổ, Vạn Tướng Đế Thần đám người cũng đưa mắt nhìn Lãnh Tàn.

“Khốn kiếp, cấm các ngươi nhắc chuyện đó!” Lãnh Tàn phẫn nộ vỗ bàn.

Kể từ khi Vạn Vũ Giáo của hắn bị Hồng Thương Minh làm thịt, đám Bất Hủ Thần này còn nhát hơn cả chuột, không dám rời xa thế lực của mình nửa bước, lo sợ sẽ để lộ sơ hở cho Hồng Thương Minh xuất thủ, một chiêu Nguyên Thuỷ Vạn Tổ Ấn trấn xuống, tiễn toàn bộ thế lực thành hư vô.

Thế nên lần này dù Lãnh Tàn đã nhiều lần đề cập đến có việc trọng đại, bọn hắn mới miễn cưỡng xuất ra một luồng phân ảnh tập hợp, để trao đổi đại sự.

Nào ngờ vừa mới gặp mặt, cái đám này lại lôi việc Vạn Vũ Giáo ra chế nhạo, hắn sao có thể không phẫn nộ?

Đại Dục Lão Tổ trầm mặc ngồi bên cạnh, trường hợp của lão cũng giống như Lãnh Tàn, tâm tình không tốt chút nào.

“Nói đi! Rốt cuộc có chuyện gì?” Pháp Hưng nghiêm nghị hỏi.

Thật sự một Bất Hủ Thần khi bị dồn vào thế chân tường, chuyển sang phát điên cắn loạn như Hồng Thương Minh mới là kẻ khiến bọn hắn kiêng kỵ nhất.

Đường đường chính chính, oanh oanh liệt liệt như Thần Huyền Không năm xưa ngược lại chẳng đáng sợ chút nào.

“Có đạo hữu muốn cùng chúng ta kết minh, sẽ giảm đi rất nhiều phiền toái trong tương lai.” Lãnh Tàn vỗ tay nói.

Hắn vừa ra hiệu, không khí trong đại điện trở nên âm hàn dị thường.

Phân ảnh của các Bất Hủ Thần cũng cảm giác được cái lạnh thấu xương, Lôi Chấn Thiên phát hiện các loại Đạo Lôi trong cơ thể mình đang gầm thét, cảm nhận được Đạo Băng đủ khả năng uy hiếp đến nó.

“Có thể đem Băng Đạo tu đến mức này, đạo hữu sắp đến phải chăng là Cực Hàn Băng Đế?” Lôi Chấn Thiên nhếch mép hỏi.

“Không tệ!” Một thanh âm nhàn nhạt vang lên, hoa tuyết rơi rụng nhuộm trắng đại điện.

Cực Hàn Băng Đế ngự không mà đến, tư thái ung dung, diện mạo xinh đẹp không khác gì nữ nhân.

“Trẫm muốn gia nhập liên minh cùng các vị!” Cực Hàn Băng Đế nói thẳng.

“Đúng thế!” Lãnh Tàn nở nụ cười:

“Đây là lý do gọi các ngươi đến đây, đáng chứ hả?”

Mọi người hài lòng gật đầu, dù sao thì có thêm một vị Bất Hủ kết minh chẳng khác nào hổ mọc thêm cánh.

Chỉ cần không ảnh hưởng đến lợi ích, bọn hắn sẽ không từ chối.

“Chẳng lẽ đạo hữu cũng có ân oán với Thần Huyền Huân sao?” Binh Ngạo nghiêm nghị hỏi.

“Không, mục tiêu của trẫm là Vạn Đạo Thần Chủ - Thư Vân!” Cực Hàn Băng Đế trực tiếp nói:

“Trẫm giúp đỡ các vị, chỉ cần giao nàng cho trẫm là được.”

“Haha, nghe nói đạo hữu có tình cảm với Vạn Đạo Thần Chủ trong quá khứ, giờ đây nhìn nàng và dư nghiệt Bất Hủ đi cùng nhau như vậy, ắt hẳn trong lòng khó chịu?” Pháp Hưng cười có chút trêu tức.

“Không sai, trẫm thậm chí đã tìm thấy chúng nhưng để chúng chạy thoát.” Cực Hàn Băng Đế gật đầu.

“Cái gì? Ngay cả ngươi cũng không bắt được chúng?” Các Bất Hủ Thần giật mình.

Bọn hắn nghe nói tốc độ của Trường Cổ Băng Hà cực kỳ khủng bố, dòng chảy lạnh giá của nó có thể băng cắt thời không, xuyên toa hỗn độn...

Nếu như hỏi Bất Hủ Thần Vật nào có khả năng đuổi theo Bất Hủ Thần Tháp nhất, thì Trường Cổ Băng Hà thuộc một trong số đó.

“Đây cũng là nhờ các vị tạo phúc.” Cực Hàn Băng Đế bất mãn nói:

“Bất Hủ Chi Chủ thân mang Vạn Vũ Quán Đỉnh, Hạo Thiên Quán Đỉnh, Vạn Tướng Quán Đỉnh, Vĩnh Sinh Thần Lực... một lúc bạo phát, trẫm không thể ngờ nên mới để đối phương chạy thoát.”

Lời này khiến sắc mặt cả đám trở nên khó coi, hiển nhiên việc truyền thừa trọng yếu nhất của mình rơi vào tay địch chẳng phải chuyện dễ chịu gì.

“Thế còn Đại Dục Quán Đỉnh của lão phu thì sao?” Đại Dục Lão Tổ hỏi.

“Không cảm nhận được.” Cực Hàn Băng Đế lắc đầu.

“Kỳ quái...” Đại Dục Lão Tổ nhíu mày lẩm bẩm:

“Với khả năng đó của Bất Hủ Diễn Sinh Kinh, nó thậm chí có thể đúc ra một Dục Đỉnh dựa vào Đại Dục Truyền Thừa.”

Lão không biết rằng Lạc Nam khinh thường cách thức tu luyện của Đại Dục Chi Đạo nên đã huỷ luôn Đại Dục Quán Đỉnh.

Dù nó có khả năng tụ đỉnh, nhưng để tụ ra một cái đỉnh cần luyện hoá nữ nhân mới có thể phát triển, với tính cách của hắn khinh thường sở hữu.

“Nếu đã như thế, đạo hữu có thể tìm ra tung tích bọn hắn thêm lần nữa không?” Lôi Chấn Thiên hứng thú hỏi.

“Không thể, ta chỉ tình cờ cảm ứng được vào lúc đó mà thôi.” Cực Hàn Băng Đế nở nụ cười bí hiểm:

“Nhưng ta không được, người khác thì được.”

“Là ai?” Một đám Bất Hủ Thần nghe vậy lập tức kích động.

Hiện tại vấn đề lớn nhất, cũng vây khốn bọn hắn nhất chính là không thể tìm ra được con mồi.

Một khi tìm được, với từng ấy Bất Hủ Thần liên hợp, không có lý do nào để kẻ kia sống sót cả.

Dù chỉ là một tia cơ hội cả đám cũng muốn thử, huống hồ Cực Hàn Băng Đế nói có người làm được?

“Đạo hữu, mời vào đi!” Cực Hàn Băng Đế chắp tay nói.

Thoại âm rơi xuống, không gian chấn động...

Một thân ảnh hiện ra giữa biển mây, tất cả nam nhân đang có mặt đều biểu lộ kinh diễm.

Đặc biệt là đối với mấy kẻ ưa thích nữ sắc như Lãnh Tàn, Pháp Hưng, Dục Phong Thiên... tim càng đập lên thình thịch.

Cửu Thiên Đế Bào gia thân, đầu đội Phượng Quán, tóc như ngân hà búi cao để lộ chiếc cổ ngọc ngà kiêu sa...

Mi cong cao vút, đôi mắt thâm thuý sắc sảo, ngũ quan lãnh diễm vô song, khoé mắt có một nốt ruồi son tô điểm nổi bật, bờ môi đen tuyền bí hiểm.

Vừa lãnh diễm, vừa cao quý vô song...

Thân thể ngạo nhân uyển chuyển, đôi gò bồng đảo kiêu hãnh vểnh cao run rẩy theo từng nhịp bước, đôi chân thon dài đạp không, từng ngón chân nhỏ đều như tuyệt tác của tạo hoá.

Càng hấp dẫn nhất chính là, nữ nhân này mang đến cho tất cả Bất Hủ Thần ở đây một tia áp lực.

Tuy nói bọn hắn ở chỗ này đều là phân ảnh, nhưng có thể mang đến áp lực vô hình như vậy, chứng tỏ nữ tử này ở trong hàng ngũ Bất Hủ Thần cũng là nhân vật đáng gờm.

“Diệt Quy Thần Chủ!?” Nhận ra thân phận của người này, Lãnh Tàn kích động nói:

“Không nghĩ đến nàng cũng xuất thế!”

Tiệt Thần Cung chính là thế lực do Diệt Quy Thần Chủ đứng đầu...

Lãnh Tàn vốn là kẻ ưa thích mỹ nhân, đặc biệt càng là mỹ nhân có thân phận và địa vị.

Không ít lần Vạn Vũ Giáo muốn giao hảo, lôi kéo Tiệt Thần Cung nhưng đều bị ngó lơ...

Không ngờ lần này Diệt Quy Thần Chủ lại được Cực Hàn Băng Đế mời đến, điều này khiến Lãnh Tàn có chút ghen ghét với Cực Hàn Băng Đế.

“Các vị có điều không biết, Diệt Quy Thần Chủ và Vạn Đạo Thần Chủ từng là kỳ phùng địch thủ.” Cực Hàn Băng Đế giải thích vấn đề:

“Nàng có biện pháp giúp chúng ta truy tìm, đổi lại chiến lợi phẩm Vạn Đạo Lưu Ly Bình phải thuộc về nàng.”

“Hít.” Các vị Bất Hủ Thần đều vô thức hít sâu một hơi, dã tâm của Diệt Quy Thần Chủ thật sự quá lớn.

Mặc dù chưa từng diện kiến nhưng danh tiếng của Diệt Quy Thần Chủ tất cả đều đã nghe qua.

Biết rằng Diệt Quy Thần Chủ chấp chưởng Bất Hủ Thần Binh - Tiệt Đạo Kiếm có khả năng trảm diệt quy tắc để tăng cường sức mạnh.

Trong khi đó, Vạn Đạo Lưu Ly Bình lại có khả năng thôn phệ quy tắc của người khác, cường hoá và sản sinh ra quy tắc cường đại hơn.

Thử tưởng tượng khi Diệt Quy Thần Chủ nắm cả hai kiện Thần Vật trong tay...

Nàng có thể dùng Vạn Đạo Lưu Ly Bình tạo ra quy tắc cho Tiệt Đạo Kiếm trảm diệt, điên cuồng đề thăng chiến lực.

Mà đồng thời Vạn Đạo Lưu Ly Bình cũng có thể cướp đoạt Quy Tắc từ những đối thủ khác.

Hết sức rõ ràng, một khi Diệt Quy Thần Chủ đạt được ý đồ, sợ rằng Bất Hủ Thần đơn đả độc đấu đều phải nhượng bộ lui binh.

Không hổ là Bất Hủ Thần Thượng Cổ, mỗi người đều mang ngập trời dã tâm.

Nghĩ đến đây, chư Bất Hủ Thần không vội vàng đồng ý, U Minh Chi Thần chủ động mở miệng hỏi:

“Không biết có biện pháp nào để tìm ra chúng?”

Diệt Quy Thần Chủ cong môi cười nhạt, đầu ngón tay khẽ điểm.

Một mảnh gốm hiện ra trước mắt đám người, bên trên chỉ còn sót lại chút khí tức thiên cơ yếu ớt.

Không để tất cả thắc mắc, nàng thẳng thắng giải thích:

“Đây là mảnh vỡ của Vạn Đạo Lưu Ly Bình, bên trên vẫn còn sót lại Thiên Cơ Đạo cấp Bất Hủ.”

“Nếu như dựa vào Bất Hủ Thiên Cơ Đạo này, khả năng rất cao sẽ dò ra mục tiêu.”

Toàn thể Bất Hủ Thần hô hấp gấp gáp hơn, vừa nhìn thấy hy vọng, lại vừa cảm thán sự lợi hại của Vạn Đạo Thần Chủ.

Nghe nói Vạn Đạo Thần Chủ tinh thông hàng vạn loại đạo trong thiên hạ, vậy mà chỉ riêng Thiên Cơ Đạo còn sót lại đã đạt đến Bất Hủ rồi, quá mức đáng sợ.

“Nhưng mảnh gốm này đã rất yếu rồi, không còn dùng được.” Vĩnh Sinh Lão Tổ ánh mắt rất chuẩn, vuốt cằm nhận xét:

“Trên người mục tiêu có Bất Hủ Thần Tháp và Vạn Đạo Lưu Ly Bình thủ hộ, muốn dựa vào một mảnh gốm dò ra vị trí và hành tung, thật sự là si tâm vọng tưởng.”

“Nói sai!” Diệt Quy Thần Chủ cười gằn:

“Bọn họ đang có tận ba món Bất Hủ Thần Vật, ngoại trừ Bất Hủ Thần Tháp cùng Vạn Đạo Lưu Ly Bình, còn có thêm Đồng Hồ Cát của Loạn Thời Thần Chủ.”

“Cái gì?!” Toàn trường kinh hãi, dù với tâm cảnh của Bất Hủ Thần cũng phải đứng lên.

Diệt Quy Thần Chủ nhún vai, đem việc mình bị cướp mất con mồi là Loạn Thời Thần Chủ kể lại.

“Trời ạ, Loạn Thời Thần Chủ chiến đấu với ai? Vì sao phải thiêu đốt tu vi, rơi vào thảm cảnh như vậy?” Binh Ngạo giật mình.

Thủ Mộ Nhân đứng sau lưng Lãnh Tàn siết chặt nắm tay, bản thân lão cũng là người từng phải thiêu đốt tu vi để giữ mạng.

Và đến tận hôm nay vẫn chưa thể phục hồi, chưa thể trở về đẳng cấp Bất Hủ, có thể thấy việc thiêu đốt tu vi là cái giá lớn đến mức nào, nếu không rơi vào đường cùng, tuyệt đối sẽ không làm thế.

“Việc này thì bổn toạ không biết.” Diệt Quy Thần Chủ lắc đầu:

“Bổn toạ chỉ muốn theo dõi nhằm tìm ra Thư Vân, vô tình phát hiện khí tức của Loạn Thời Thần Chủ suy yếu mà thôi.”

“Có khi nào là lưỡng bại câu thương với Cuồng Không Thần Chủ không?” Cực Hàn Băng Đế ánh mắt lấp loé:

“Hai lão già đó vẫn luôn đối nghịch, nói không chừng sẽ vì Thư Vân mà phân định sinh tử.”

“Mặc kệ nguyên nhân nào...” Lãnh Tàn hít sâu một hơi:

“Kẻ địch có tận ba kiện Bất Hủ Thần Vật trong tay, nếu để bọn hắn trưởng thành... hậu quả các vị tự hiểu.”

“Chính xác!” Diệt Quy Thần Chủ nhếch môi nói:

eyJpdiI6IkM0Zk9RUWM4bndUSFg5aTc3V1p1RFE9PSIsInZhbHVlIjoiOFNYcmh2MG9mV2JFY2x3RkMyMHo1S3AyZHpCXC9nZmd1YUR6ODhFeVdcL05ZdGM0MGt1N0EyRnFjejZNelZRNGNXT05YVFZmSnd3YmF0MG90NWFzeUp1NmtvZENESVJZeGl1OWpHU3FpbHppaW96QU5PZXI3eUV2Q1VkdEJvT3E5TzgrZmJQTEF2amJwSDU2emhWTWZDd1dpbThrMmZHQUxhbk1QaU1JV2JGUUZHXC83WFwvRFRXZ3crNllTaEd3eWZjUnRqMlgxSmNsbU9qdWU5S0plMmNnU0E9PSIsIm1hYyI6IjlhNmU0NGU2YzlhNDBhMWFiYTExYjRjNjNiODY3ZGRjNDgyZjJiOTZlZWVkZDIyYTgwY2I3ZWRhNDdiODJiMTYifQ==
eyJpdiI6ImxPa0RncnlWRWd3d2pmK1V0b2ZrcWc9PSIsInZhbHVlIjoiWFwvNGdoa3RORmZJZVhaSlp4bGtLXC9nc3NISXVmSXJuU01YR1wvVGt3eko3UlM3YjVGV2o0TENFc3l3T0NDeFNSTzJQYlU2Vk5FYWJvQ0t6QmlxV2VLcXpKWW95am9OeDZ6dU9xR1dIQkQ2aUg1ZEQzaU50Sk9ZQ2MrN0dyWGVEZExQQWM2SVNmU1lrYUtvaEJQbUNWaTZSNUhMU1FHczRtSUxVSjZmSEJlZ0l6bllpTWFDd0hzV1hcL284Q3pRaWp1MkJhNExPdHhhc0hic0QwRE5IVVZBOVc1UHV4bWNZQUh2RE9hVTRhcHNlb05aeVRPSUZab0ptTFwvQW5IeUljVUpjY0gwbE1tN3I3eXlnbVhaYWdGSzNjaWthZlwvNVRYeitiM3lJa0J1b3c0bmJTSUVhOGpLalNhVVA0SzFBQ0RvenBudFZydDE4T0VYaklSZVpMRGtEN0djazJ2dFwvVkV0OWZcL2dCdDFTN2YrY05TTVV2RENHQWVjQ1VLQ1FHaml5c1h5S0VmN3NsNDYydUMraUFLRDR5MHhBYU1DNmVvYjUxZjAyaWx1eWdJUGpEZmJuZFwvN3BacUZnTjhhSnlJbElESUtoUHpBeFVmeTdrd25GWXVWeXRcL1hRPT0iLCJtYWMiOiIxZmY4YzdkOWY3OGU1ODIzMTBhZTY1YTI0Mjc4NjgyNjYyZGMwZThkMzg3NjdjNDIyMzM2NTA5ZDE2YjExMjAxIn0=

 

Ads
';
Advertisement
x