Khốn kiếp!”
Chứng kiến thảm trạng của Lãnh Tàn, Hồng Mông Đạo Tổ kinh hồn táng đảm, vội vàng nhảy vào Hồng Mông Càn Khôn Châu biến mất tại chỗ.
“Hừ, lão cẩu này chuồn cũng nhanh!” Thần Huyền Huân lạnh nhạt nói.
Bất quá nàng cũng không vội truy lùng, sổ sách với mấy kẻ này cứ từ từ tính từng chút một.
Chờ Yến Linh tiến vào Bất Hủ Thần, dù mấy tên này có chạy đến chân trời góc biển cũng trốn không thoát.
Trước mắt, nàng muốn giúp các tỷ muội giải quyết mấy kẻ còn lại.
“Dì Huân, mang theo nó!” Lạc Kỳ Nam mỉm cười đưa đến Bạch Ấn Điện, thả người trở về Bá Chủ Chi Thành.
“Tốt lắm!” Thần Huyền Huân tươi cười, Bất Hủ Thần Tháp và Bạch Ấn Điện ngự trị hai bên trái phải, mang theo Nguyệt Hồng Kiếm lao thẳng đến Pháp Hưng.
Nàng biết ngoài Lãnh Tàn, Pháp Hưng là kẻ thứ hai mà phu quân mình muốn tiêu diệt, để lấy lại công đạo cho một nhà ba người Chiêu Vân.
“Không xong!” Chứng kiến Thần Huyền Huân đằng đằng sát khí lao đến, Pháp Hưng tê dại cả da đầu.
Hắn chấp chưởng Vạn Tướng Điện muốn đào vong, đã nghe nàng quát lên lãnh ngạo:
“Bất Hủ Cấm Giới!”
ONG!
Bất Hủ Thần Tháp cùng Bạch Ấn Điện cùng lúc ngân vang.
Bất Hủ Quy Tắc và Phong Cấm Quy Tắc ầm ầm kết hợp, giăng thành thiên la địa võng, phong toả càn khôn, đem Pháp Hưng vây khốn.
XOẸT!
Pháp Hưng muốn xé rách không gian, chợt phát hiện không gian đã bị Bất Hủ Cấm Giới gia cố chặt chẽ, hắn chỉ có thể lưu lại vài vết xước, hoàn toàn không thể thoát thân.
Thần Huyền Huân dịch không xuất hiện, Nguyệt Hồng Kiếm trảm diệt:
“Nguyệt Hồng Trảm!”
“Ta không sợ ngươi!” Pháp Hưng gầm lên lấy can đảm, Vạn Tướng Pháp Đế nâng lên Đế Kiếm vung ra nghênh chiến.
Nhưng mà ngay khoảnh khắc Đế Kiếm nâng lên, Nguyệt Hồng Kiếm bùng phát Bá Kiếm Thế.
Đế Kiếm run rẩy kịch liệt, uy lực suy yếu hơn một nửa.
ĐÙNG!
Nguyệt Hồng trảm ngang, Đế Kiếm phân tán.
“RỐNG!” Vạn Tướng Pháp Đế không cam lòng cuồng hống, huy động sức mạnh hàng vạn Pháp Tướng, nâng Thần Thuẫn nện ra.
Thần Huyền Huân cười lạnh, Bá Cực Đỉnh được đà đập đến.
RĂNG RẮC...
Bá Cực Đỉnh đập nát Thần Thuẫn, Vạn Tướng Pháp Đế liên tục lùi lại phía sau...
Chưa dừng lại ở đó, Bá Cực Đỉnh hoá thành Bá Cực Diệt Thần Cổ.
Thần Huyền Huân nâng tay, cầm Bất Hủ Thần Tháp nện thẳng vào mặt trống.
“Trống Vang Thần Vẫn!”
ĐÙNG!
Như lôi đình phích lịch bạo tạc, tiếng trống diệt Thần chấn đến Vạn Tướng Pháp Đế nổ tung.
“AAAAAAA” Pháp Hưng ôm đầu gào thét, hai mắt đỏ ngầu hô vang:
“Vạn Tướng Điện!”
Bất Hủ Thần Vật được triệu hoán, Vạn Tướng Điện mở ra, hàng triệu luồng Ngự Tướng Quy Tắc như xiềng xích lao thẳng ra ngoài, hướng về phía Thần Huyền Huân lao đến, muốn chế ngự Pháp Tướng trong đan điền của nàng.
Đây là thủ đoạn độc ác của Pháp Hưng, một khi khống chế được Pháp Tướng, hắn sẽ lập tức lệnh cho Pháp Tướng đó tự bạo, nổ tung từ bên trong, huỷ diệt đối thủ.
Nhờ vào chiêu này, Vạn Tướng Điện đã từng giúp chủ nhân chiến thắng rất nhiều trận chiến.
Đáng tiếc, lần này hắn gặp phải Thần Huyền Huân...
Ngay khi Ngự Tướng Quy Tắc tiếp cận, Bạch Ấn Điện và Bất Hủ Thần Tháp lại hiển uy, Phong Cấm Quy Tắc và Bất Hủ Quy Tắc đã cường thế lao ra, nghiền thẳng về phía nó.
ROẸT ROẸT ROẸT...
Như xiềng xích ma sát, huỷ diệt lẫn nhau...
Ngự Tướng Quy Tắc không chịu nổi một kích, bị hai loại Quy tắc cường hoành bá đạo xoắn nát.
Mà Thần Huyền Huân đã mặt đối mặt với Pháp Hưng, Nguyệt Hồng Kiếm chiếu rọi, lạnh lùng lạc kiếm.
“Không thể!” Pháp Hưng rùng mình, huy động hàng loạt Pháp Tướng có khả năng phòng ngự bảo vệ trước mặt mình.
Nhưng trước Bá Kiếm Thế, kiếm khí vô biên, hàng loạt Pháp Tướng tách thành hai nửa...
PHỐC!
Pháp Hưng ẩn thân phía sau không thoát khỏi số phận, thân thể tách rời.
Hắn cố gắng phát động các Pháp Tướng có năng lực trị thương nhưng đều vô hiệu, kiếm khí Nguyệt Hồng tàn phá từ trong ra ngoài không gì cản nổi...
“Ngươi sống đủ rồi!” Thần Huyền Huân hờ hững, Bá Cực Đỉnh vô tình đập xuống.
Pháp Hưng cảm giác được nguy cơ, cấp tốc triệu hoán Vạn Tướng Điện bảo vệ.
Nhưng Vạn Tướng Điện lại đang gặp Bạch Ấn Điện và Bất Hủ Thần Tháp trấn áp.
Nó bị vô vàn Phong Cấm Quy Tắc khoá chặt, bị Bất Hủ Thần Tháp nặng nề đè ép.
PHỐC!
Huyết nhục tan tành, Pháp Hưng tứ phân ngũ liệt...
Linh hồn thảm thiết thê lương lao ra, lại gặp phải Nguyệt Hồng Kiếm phủ xuống.
“Ba kiện Bất Hủ Thần Vật, trẫm thua không oan!” Pháp Hưng tê tâm liệt phế rú lên một lần cuối cùng.
Linh hồn tan rã...
Thần Huyền Huân vung tay, thu nhập chiến lợi phẩm.
Mái tóc hoàng kim tung bay, ngũ quan cao quý yêu diễm dị thường, nhuyễn sắc kim y ôm sát cơ thể ngạo nhân.
Bên trái có Bất Hủ Thần Tháp, bên phải có Bạch Ấn Điện, tay chấp Nguyệt Hồng Kiếm...
Bất Hủ Bá Hậu - diễm áp toàn trường.
“Ực!”
Các phương cường giả si mê nhìn ngắm, quên mất sự cường đại đáng sợ vừa rồi, bị phong thái của nàng chinh phục.
Bọn hắn rốt cuộc hiểu, năm đó vì sao một thiếu nữ thiên tài của Bất Hủ Cổ Tộc lại có thể khiến Vạn Vũ Chi Chủ - Lãnh Tàn động tâm.
Chỉ đáng tiếc, cái giá của sự động tâm đó là quá đắt.
Có Lãnh Tàn, Pháp Hưng làm tấm gương, nếu ngươi có ý đồ bất chính với nàng... ngươi nên cân nhắc kỹ càng về chiến lực.
Thái Cổ Viện Trưởng nâng Bách Thế Thư trong tay, lặng lẽ nhìn qua Thần Huyền Huân, Yên Nhược Tuyết, Tuế Nguyệt... cho đến cả Lạc Kỳ Nam vừa mới hạ xuống, nội tâm xuất hiện một suy nghĩ:
“Dù là Cấm Khu... cũng phải đau đầu rồi!”
Mà ánh mắt của Đông Hải Long Tổ, Mai Hồng Sương, Song Sinh Chi Tổ, Nộ Kiếp Ma Chủ đám người cũng vô thức nhìn lấy Lạc Kỳ Nam.
Đây chính là vị Bất Hủ Thần sắp tới của Bá Việt Tông, dám lấy tu vi Siêu Thần xâm nhập Bất Hủ Thần Chiến, hơn nữa còn mang đến hiệu quả khó lường.
Nếu Lạc Kỳ Nam không nắm lấy thời cơ ra tay đúng lúc, một tia dư ba chiến đấu cũng đủ nghiền nát nàng thành huyết vụ.
Nhưng nàng lại canh ngay thời điểm Lãnh Tàn chỉ muốn bỏ chạy, không còn ý chí chiến đấu và ra tay, cướp được Vạn Vũ Chi Môn.
Một Bất Hủ Thần mất đi Thần Vật, chẳng khác nào bị phế một nửa tu vi, tuy rằng còn Đại Dục Hợp Hoan Châu nhưng lại bị phá nát Đại Dục Thần Đỉnh.
Lãnh Tàn muốn khôi phục nguyên khí, chẳng biết phải chờ đến ngày tháng năm nào, thậm chí còn phải trốn chui trốn nhủi như chó nhà có tang.
Bởi lẽ với bản tính của hắn, đâu chỉ có một phương đối địch?
Một nữ nhân khí phách vô song, có đủ can đảm, quyết đoán và thông tuệ đến cực điểm, kết hợp với Bất Hủ Thần Vật mạnh như Bạch Ấn Điện, sau khi đột phá sẽ đáng sợ đến mức nào?
Bá Việt Tông quy tụ toàn những nhân vật như vậy, có thể dễ dàng trêu vào sao?
......
“Hahaha, các nàng lợi hại như vậy, ta cũng không thể chịu thua!”
Phu thê liên kết tâm linh, Lạc Nam chứng kiến chiến tích của thê tử và hành động của nữ nhi, cất tiếng cười phá lên, hai mắt đầy nóng bỏng quan sát đối thủ như thợ săn ngắm nghía con mồi.
“Cuồng vọng, trẫm không phải lũ vô dụng đó!” Tần Dương thịnh nộ, uy nghiêm quát:
“Thần Ma Đế Kinh tầng cuối cùng - Thần Ma Hộ Thể!”
HÚ HÚ HÚ - UY UY UY...
Khoảnh khắc đó, Thần Ma Đế Bào bỗng nhiên vang lên vô vàn tiếng tru dữ dội, tiếng rống vang rền.
Thần Ma Đế Bào toả sáng rực rỡ, vô vàn hư ảnh Thần Ma được thêu dệt bên trên đó phá áo mà ra.
Toàn bộ đều là hư ảnh của Bất Hủ Hung Ma, Bất Hủ Cổ Thần...
Tuy hư ảnh không thể sánh bằng sinh mệnh thật thụ, nhưng khi tất cả chúng nó đều cuồn cuộn tiến vào đan điền của Tần Dương, sau đó lấy tốc độ chóng mặt khuếch tán khắp cơ thể.
OÀNH!
Như vũ trụ nổ tung, sức mạnh của Tần Dương gia tăng chưa từng có, khí tức kéo căng như có đến mấy vị Bất Hủ Ma Thần hợp thể.
“Đây là sức mạnh chân chính của Cấm Thần sao? Thật khủng khiếp!” Toàn trường thán phục.
Các Siêu Thần hãi hùng, rốt cuộc biết tại sao các Bất Hủ Thần ở khu vực của mình lại phải liên hợp chống lại Cấm Khu.
Bởi lẽ chỉ cần một vị Cấm Thần như Tần Dương thi triển thủ đoạn mạnh nhất, đã có thể khuấy động phong vân, trong cùng cấp gần như vô địch.
“Ép ta đến mức này, ngươi có ngã xuống cũng nên tự hào rồi!” Tần Dương cao cao tại thượng nhìn xuống Lạc Nam, ánh mắt hiện lên vẻ nóng bỏng và tham lam:
“Kiếm của ngươi, tháp của ngươi, nữ nhân của ngươi... ta đều sẽ hưởng dụng thật tốt!”
Lời này trực tiếp khiến sát khí của Lạc Nam bùng phát đến đỉnh điểm.
KENG!
Lạc Hồng Kiếm tru vang, hắn lao thẳng về phía trước.
“Ngu xuẩn mất khôn!” Tần Dương cười to:
“Ở trạng thái này, ta là vô đối!”
Hắn tự tin là có nguyên nhân, bởi vì Thần Ma Hộ Thể giúp Thần Ma Đế Giới, Thần Ma Tổ Văn, Thần Ma Đế Thể của hắn đều mạnh lên gấp ba lần, khiến càn khôn xung quanh cũng phải rung chuyển.
Nhưng đáp lại, Lạc Hồng Kiếm trong tay Lạc Nam vô tình đập xuống.
RẮC... OÀNH!
Rạn vỡ và sụp đổ, Thần Ma Đế Giới như thuỷ tinh băng liệt, vô số điểm sáng tung bay.
“Sao lại...” Đồng tử trong mắt Tần Dương co rút.
Từ trong Lạc Hồng Kiếm, Bá Kiếm Thế và Bá Chủ Thần Thế ầm ầm dung hợp.
Hai phương đại thế mạnh nhất của Lạc Nam hội tụ vào thân kiếm, dồn nén đến cực hạn, không thất thoát dù chỉ là một tia dư uy.
Cái gì Đế Giới, cái gì Đế Thể, cái gì Thần Ma Hộ Thể... đi gặp quỷ hết!
Tần Dương trong lúc hoảng loạn, vung lên Thần Ma Song Quyền đón đỡ.
Trọng kiếm đỏ ngầu quét ngang, đập thẳng vào lồng ngực hắn...
PHỐC!
Như diều đứt dây bay ngược, Thần Ma Đế Bào ảm đạm không còn ánh sáng, Thần Ma Đế Thể lõm vào, xương cốt, nội tạng... bị nghiền nát bấy từ bên trong.
Máu tươi cuồng phún, một chút kiêu ngạo không xem ai ra gì bị huỷ diệt trong thoáng chốc.
Hiển nhiên, lời nói vừa rồi của Tần Dương đã chọc giận Lạc Nam, khiến hắn lộ ra một trong số những con bài tẩy.
Khả năng dung hợp giữa Bá Kiếm Thế và Bá Chủ Thần Thế vốn hắn không định sử dụng.
Nhưng chính Tần Dương tự tìm đường xuống địa ngục.
“Ngươi...” Tần Dương ngẩng đầu hãi hùng, hai mắt trừng lớn, không thể tin Lạc Nam vẫn luôn chưa đánh toàn lực.
Đáp lại hắn, Diệt Thần Trảm buông xuống...
Cảm nhận được nguy cơ mãnh liệt, Tần Dương vội vàng kết ấn:
“Nghịch Thế Thần Thông - Thần Ma Huyết Độn!”
Hắn biến thành vô số giọt máu đen, vô số giọt máu vàng, chính là Ma Huyết và Thần Huyết, độn không mà đi.
Chỉ cần một giọt máu trốn thoát, hắn đều có thể sống lại.
“Bất Hủ Thần Kỹ - Thiên Địa Lập Đỉnh!”
Nhưng mà đáp lại, thanh âm lạnh lùng của Lạc Nam vang lên, hai tay hoá thành tàn ảnh, tác động đến trời đất.
Trăm vạn dặm thương khung, toàn bộ đều bị Bá Chủ Quy Tắc dồn nén, ngưng tụ, hoá thành một tôn Thiên Địa Đỉnh khổng lồ.
Tất cả huyết của Tần Dương vừa bắn ra, còn chưa kịp thoát khốn đã bị luyện hết vào trong Thiên Địa Đỉnh, rơi xuống tay của Lạc Nam.
“AAAAAAA...!!!!!” Hắn hiện thân trở lại, ở trong Thiên Địa Đỉnh nộ rống:
“Bắt giữ Cấm Thần, tội ngươi đáng chết!”
“BẠO!” Lạc Nam cười gằn.
BÙM!
Thiên Địa Đỉnh nhốt Tần Dương bên trong trực tiếp nổ tung.
Hắn như giẻ rách bắn ra, cả người không có chỗ nào là nguyên vẹn, đau đến mức bất tỉnh nhân sự.
Lạc Nam nhếch mép, nhốt chiến lợi phẩm vào trong đan điền.
Toàn trường không biết phải nói gì trước cảnh tượng này, chỉ cảm thấy một luồng hàn khí bốc lên từ sống lưng.
Trước đó Thần Huyền Huân liên tục chiến thắng, nhưng còn phải vận dụng ưu thế từ nhiều Bất Hủ Thần Vật...
Còn Lạc Nam một người một kiếm, trực diện nghiền nát Cấm Thần, bắt sống!
Thần Ma Đế Chủ ở trước mặt Bất Hủ Bá Chủ, từ đầu đến cuối không lật nên nổi sóng gió gì.
Trong lúc nhất thời, Bất Hủ Thần các phương hiểu ra một điều, Bất Hủ Liên Minh đã không còn ý nghĩa với Bá Việt Tông, mà nội tình đối đầu với Bá Việt Tông trong thời gian tới chính là Cấm Khu!
“Kiếm của Bá Chủ và Bá Hậu sử dụng, không biết là Bất Hủ Thần Binh gì? Vì sao chưa từng nghe qua?” Một vị Luyện Khí Sư cao cấp hứng thú đặt câu hỏi.
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, thầm nghĩ ngươi hỏi chúng ta, vậy chúng ta biết hỏi ai đây?
“Giới Nộ!” Đông Hải Long Tổ ngưng giọng nói:
“Kiếm Kỹ của họ sử dụng có bóng dáng và uy thế của Giới Nộ, không biết có liên quan gì đến thanh Lạc Hồng Kiếm lần trước được Chung Cực Chi Linh điểm tên hay không?”
“Hít...” Lời này khiến không ít người hít một ngụm lãnh khí, sau đó chợt lắc đầu:
“Lạc Hồng Kiếm kia chỉ có một thanh, trong khi Bá Chủ và Bá Hậu có tận hai thanh kiếm.”
“Đúng vậy, ta nghĩ chỉ là trùng hợp, chưa chắc đâu.” Đại đa số người tán thành.
Nếu lần đó Giới Linh gọi là Lạc Hồng Song Kiếm, có lẽ bọn hắn sẽ nghĩ khác.
Lạc Nam cũng không rảnh giải thích, chỉ quan sát cục diện chiến trường...
Nhận ra thế cục đã mất, U Minh Chi Thần đã nhanh chân trốn trở về Âm Gian, khiến chúng nữ không dám truy đuổi.
Dù sao thì các nàng cũng chưa từng vào Âm Gian bao giờ, nghe nói nơi đó rộng lớn không kém gì Dương Thế, có sự ngự trị của các cường giả khác.
Nếu các nàng mạo muội xâm nhập, khó tránh khỏi khả năng gặp nguy hiểm.
Ngược lại với U Minh Chi Thần, đám người Hàn Phi Vũ, Vĩnh Vũ, Bất Hủ Viêm Thần, Binh Ngạo, Quyền Thần Chi Chủ, Song Cực Chi Thần vẫn đang kịch chiến với chúng nữ và Tiêu Tài Lão Tổ.
Sự gia nhập của Thần Huyền Huân, cái chết của Cấm Thần, kết cục thê thảm của Pháp Hưng và Lãnh Tàn khiến chúng không còn muốn chiến đấu.
Ngược lại đang chủ động rời khỏi chiến trường, bất chấp tất cả để đào tẩu...
Lạc Nam nhíu mày, đám khốn kiếp này đã tách ra mỗi người một hướng, không thể dùng Bá Chủ Tử Giới vây nhốt được nữa rồi.
Chỉ có thể chọn ra số ít con mồi trong đó mà thôi...
Nghĩ đến đây, hắn truyền âm cho chúng nữ:
“Huyền Huân chọn một tên, ta một tên, những người còn lại chọn hai tên!”
“Vâng!”
Đạt thành ăn ý, Thần Huyền Huân trực tiếp nhắm đến Vĩnh Vũ lao vọt đi.
Đại thù của tộc, nàng phải báo!
Tuế Nguyệt, Lôi Di Quân, Âu Dương Thương Lan, Tiêu Tài Lão Tổ chia ra hai nhóm, hướng về Hàn Phi Vũ cùng Bất Hủ Viêm Thần.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất