“Kẻ nào giết Hộ pháp của Lăng Thiên Các?”

Theo một tiếng gầm phẫn nộ chấn khắp Xà Quật, mọi người trong lòng rung lên, thầm nghĩ:

“Đến rồi...”

Lăng Thiên Các tuy cách khá xa Xà Quật, nhưng với tốc độ của cường giả Siêu Thần đỉnh cao, chỉ cần nửa canh giờ đã có thể đuổi đến.

ẦM ẦM ẦM...

Ba thân ảnh rơi xuống, một tôn toàn thân như cuồng phong kết thành, một tên toàn thân như bóng tối giáng lâm, một tên lại nặng nề như đại địa.

Chính là ba vị Trưởng lão của Lăng Thiên Các, tu vi đều là Siêu Thần Viên Mãn.

Lạc Nam vuốt cằm, xem ra Lăng Thiên Các này chủ tu các loại nguyên tố, cả mấy tên hộ pháp vừa rồi và ba tên trưởng lão đều sở hữu những thuộc tính đa dạng.

Ba vị trưởng lão đảo mắt nhìn khắp toàn trường, sau đó một tên trực tiếp vung tay ra.

XOẸT!

Trong nháy mắt, một vị Xà Yêu tu vi Thần Đạo bị hắn chụp đến.

“Tiền bối tha mạng, chuyện không liên quan đến tiểu nhân.” Xà Yêu kinh hãi quá đỗi.

“Bổn toạ đương nhiên biết ngươi không có bản lĩnh, nhưng để tiết kiệm thời gian, cứ sưu hồn ngươi để biết ai là hung thủ!” Tên trưởng lão cười lạnh lẽo.

“Hít...”

Lời này khiến đám đông run rẩy, cách thức hành sự của nội tình Bất Hủ quá mức bá đạo và cực đoan, ở trong mắt bọn họ thì cường giả yếu hơn chẳng khác nào sâu kiến, tuỳ tiện giết chóc để đạt mục đích.

Lạc Nam lắc đầu, đầu ngón tay điểm ra...

Phốc!

Cánh tay tên trưởng lão lập tức nát bấy...

“Ngươi?” Hắn chưa kịp kinh hãi, một cỗ lực lượng bí ẩn lan tràn khắp toàn thân, biến cả người thành hư vô.

“Trời!” Cảnh này càng làm chúng sinh khiếp đảm, hoài nghi mình nhìn lầm.

Một vị Siêu Thần Viên Mãn sống sờ sờ, cứ thế tan biến?

Nếu không phải Thế Giới Bản Nguyên của tên trưởng lão kia bay về phía Lạc Nam, mọi người còn tưởng rằng đang nằm mơ.

Vị Yêu Xà vô tội kia như được kéo về từ quỷ môn quan, xoay người chạy thục mạng.

“Khủng bố thật, hắn rốt cuộc đã mạnh đến mức nào?” Xà Thiên Oa trợn tròn đôi mắt đẹp.

Mặc dù chiến tích của Lạc Nam đã sớm lan truyền, nhưng một Siêu Thần Trung Kỳ phải chật vật sinh tồn ở Chung Cực Giới như nàng còn chưa được tiếp xúc đến.

Lần đầu đến Đông Bắc, nàng đã bị Lăng Tam Thiếu ngấp nghé sắc đẹp, không ngừng cho người truy bắt, làm gì có thời gian nghe ngóng tin tức chứ?

Hai tên trưởng lão còn lại lúc này mới kịp khôi phục tinh thần, trơ mắt nhìn người có thực lực mạnh nhất trong ba người hoá thành hư vô, suýt chút vãi cả ra quần.

“Chúng ta là người của Lăng Thiên Các, có Lăng Thiên Thần Tôn toạ trấn, các hạ rốt cuộc là ai?” Bọn hắn kiêng kỵ lùi bước, nhưng vẫn ỷ vào nội tình Bất Hủ mà mang ra uy hiếp.

“Lăng Thiên Thần Tôn à? Hắn sống kiểu gì lại dạy ra đám con cháu khốn kiếp như thế?” Lạc Nam nhàn nhạt nói:

“Về nói với hắn! Dám truy bắt người của Nguyên Giới nếu không cho bổn toạ một câu trả lời thoả đáng, hậu quả tự chịu!”

Chuyện này đương nhiên không dễ dàng bỏ qua, nhưng là hắn không bỏ qua cho Lăng Thiên Các.

Nếu không phải tình cờ mình có mặt ở Xà Quật nhìn thấy mọi chuyện xảy ra, e rằng kết cục của Vạn Xà Cốc Chủ sẽ rất thê thảm.

Tuy rằng mỗi người bọn hắn đều có con đường riêng sau khi rời khỏi Nguyên Giới, khuất mắt thì đành thôi còn nếu đã tận mắt nhìn thấy, hắn sao có thể để con dân thế giới của mình bị khi dễ?

Nói thế nào thì nói, năm đó Vạn Xà Cốc Chủ cũng ra sức chống lại Hỗn Độn Đại Quân của Hỗn Vô Cực, có công lao không nhỏ.

Bất quá nghe qua lời của hắn, nội tâm toàn trường đã sớm một mảnh rét lạnh.

Lăng Thiên Thần Tôn là Bất Hủ Thần, vị này dám uy hiếp Bất Hủ Thần như vậy không phải điên thì chính là có thực lực tương đương.

Vừa rồi hắn tuỳ tiện hoá hư vô một vị trưởng lão Siêu Thần Viên Mãn, chỉ cần đầu óc bình thường đều sẽ đoán ra tu vi của hắn.

Trong lúc nhất thời, không khí trở nên tĩnh lặng đến cực điểm.

Ở gần một vị Bất Hủ Thần, đa số ngay cả thở mạnh cũng không dám.

Hai tên trưởng lão mồ hôi đầy đầu, không dám thăm dò Lạc Nam, ngược lại chắp tay:

“Dám hỏi đại danh của tiền bối, để chúng ta còn báo lại với Lăng Thiên Thần Tôn!”

Lạc Nam phất tay, không gian trùng kích.

PHỐC!

Hai tên trưởng lão thổ huyết liên tục, cả người như lưu tinh biến mất ở phía chân trời.

“Phu quân thật xấu!” Bạch Tố Mai cười tủm tỉm:

“Sợ nói ra đại danh, tên Lăng Thiên Thần Tôn kia sẽ xuống nước cầu hoà sao?”

Danh tiếng của hắn quá lớn, chưa chắc Lăng Thiên Các dám đắc tội, ngược lại sẽ hạ mình hoà giải.

“Thân phận của ta không quan trọng.” Lạc Nam nhún vai:

“Quan trọng là tên kia biết đúng sai phải trái hay không.”

Nếu Lăng Thiên Các nhận ra hành vi của bọn chúng là sai, mặc kệ Lạc Nam là ai bọn chúng cũng sẽ đến hoà giải.

Ngược lại nếu Lăng Thiên Các hành sự dựa vào nắm đấm, nắm đấm của ai lớn người đó là đạo lý, Lạc Nam cũng sẽ dùng đạo của người trả lại cho người.

ĐÙNG ĐÙNG...

Đúng lúc này, thiên địa đột ngột chấn động...

Vô vàn Trận Văn như từ giữa hư không hiện ra, toả sáng chói mắt.

Trận Văn kết tụ, hoá thành một đại môn khổng lồ.

Đại môn mở ra, một vị nam tử trung niên diện mục nghiêm nghị, nửa thân trên là người, nửa thân dưới là rắn tiến ra.

Theo sau hắn, còn có hai hàng Xà tộc, có nam có nữ, bọn họ đều nửa thân rắn, nửa thân người, cùng lúc trườn ra.

Gần mười vị, tất cả đều là cường giả Siêu Thần.

Xà Yêu bên ngoài nhao nhao đứng lên, bởi vì bọn hắn nhận ra nam tử trung niên dẫn đầu chính là Cảnh Chủ của Xà Cảnh – Xà Phi.

Mà theo Xà Phi đều là Trưởng lão của Xà Cảnh.

Những lần trước, tiếp đón thí sinh tham gia khảo nghiệm chỉ cần một vị trưởng lão đại diện là được.

Không ngờ lần này Xà Phi lại đích thân ra mặt, còn có tất cả các trưởng lão.

Không để ý đến đám người, Xà Phi tiến đến trước mặt Lạc Nam, chắp tay chào hỏi:

“Đạo hữu từ xa đến, Xà Cảnh chưa kịp tiếp đón, thật thất lễ quá!”

Hiển nhiên bọn họ đã chứng kiến cảnh tượng vừa rồi, biết Lạc Nam có tu vi gì.

Đám đông bừng tỉnh, rốt cuộc hiểu vì sao tộc trưởng và toàn bộ trưởng lão hiện thân.

Bất Hủ Thần đi đến bất cứ đâu đều được xem là thượng khách, câu này không phải giả.

Đây là sự tôn trọng đối với nhân vật có cảnh giới cao nhất trong thiên địa, trừ phi có thù hằn không đội trời chung, bằng không ở bất cứ đâu Bất Hủ Thần cũng sẽ được tiếp đón long trọng.

“Đạo hữu quá lời.” Lạc Nam cũng chắp tay đáp:

“Lần này nghe nói Bất Hủ Thần Vật của quý cảnh muốn tìm chủ, ta liền mang theo hai vị ái thê đến truy cầu cơ duyên, mong Xà Cảnh đừng cười!”

Mọi người nghe thế chẳng cảm thấy bất ngờ, bởi lẽ Bất Hủ Thần cũng muốn tăng cường nội tình cho thế lực của bản thân, có càng nhiều Bất Hủ Thần càng tốt.

Dù là thê tử của Bất Hủ Thần cũng chưa chắc sẽ được Thần Vật tán thành.

Bất Hủ Thần Vật chỉ chọn đối tượng phù hợp, không quan tâm thân phận của ngươi là ai.

Nếu không thì nó đã trực tiếp chọn Xà Phi có tu vi Bất Hủ rồi, cần gì chờ đợi người khác chứ?

“Haha, thật vinh hạnh cho chúng ta.” Xà Phi thoải mái nói:

“Nếu một trong hai vị phu nhân thành công, chúng ta xem như trở thành người một nhà rồi.”

“Hy vọng là vậy.” Lạc Nam mỉm cười.

“Dám hỏi đại danh của đạo hữu, ngươi đến từ nơi nào?” Xà Phi chắp tay.

“Tại hạ Tiêu Vân, cũng chưa thành lập thế lực.” Lạc Nam ung dung đáp:

“Ưa thích mang theo thê tử ngao du sơn thuỷ mà thôi.”

Hắn kéo xuống áo choàng, lộ ra khuôn mặt có hình xăm Hoa Tử Linh.

“Hoá ra là Tiêu đạo hữu.” Xà Phi vuốt cằm, làm động tác mời:

“Khảo nghiệm cũng sắp bắt đầu, mời đạo hữu vào bí cảnh làm khách.”

“Tiêu mỗ đa tạ!” Lạc Nam gật gù, ra hiệu ba nữ theo sau mình.

Các trưởng lão của Xà Cảnh cũng đang tiếp đón những thí sinh khác.

“Phu quân, chàng vì sao phải che giấu thân phận?” Cửu Huân Dao thông qua Thiên Địa Hợp Hoan Kinh giao lưu ý thức, Bạch Tố Mai cũng chú ý.

Hai nàng hiểu với tính cách của phu quân, nếu Xà Cảnh nhiệt tình đón tiếp như vậy, hắn không có lý do che giấu lai lịch.

“Xà Cảnh không đơn giản như những gì chúng ta tìm hiểu được.” Lạc Nam truyền âm:

“Ta cảm giác bên trong Xà Cảnh không chỉ có một kiện Bất Hủ Thần Vật.”

Hai nữ âm thầm giật mình...

“Bọn hắn che giấu rất tốt, Bất Hủ Thần bình thường khó mà phát hiện, nhưng làm sao qua được Bá Chủ Quy Tắc của ta?” Lạc Nam nói thêm:

“Bất quá thế lực của người ta ẩn giấu nội tình cũng là chuyện thường, các nàng cứ tự nhiên tham gia khảo nghiệm, mọi chuyện có ta gánh!”

“Bọn thiếp hiểu rồi.” Hai nữ ánh mắt lấp loé.

Tiến vào Xà Cảnh như tiến vào một thế giới hoàn toàn khác...

Đáng nói hơn, có một cỗ quy tắc phủ xuống thân thể Cửu Huân Dao, Bạch Tố Mai và Xà Thiên Oa.

Trong nháy mắt, đôi chân của các nàng biến mất, thay vào đó là đuôi rắn hiện ra.

Đuôi rắn của Cửu Huân Dao rực rỡ, bóng loáng với nhiều màu sắc diễm lệ, đuôi của Bạch Tố Mai lại trắng ngần tinh khiết như bạch ngọc cao quý, còn đuôi của Xà Thiên Oa lại đầy các hoạ tiết chủng loài xà tộc khác nhau, vô cùng hỗn loạn.

“Vô Tận Mệnh Xà, Nhật Nguyệt Thôn Tinh Xà và Oa Xà Thần Mẫu.” Xà Phi và các trưởng lão cũng giật mình:

“Huyết mạch của các vị thật quý hiếm!”

Nên biết rằng Cửu Huân Dao và Bạch Tố Mai từng được Hồng Mông Hồ Lô lột xác tiến hoá, còn Xà Thiên Oa vốn đã quý hiếm sẵn rồi.

Dù là ở một nơi như Xà Cảnh, cũng ít tồn tại có thể sánh bằng ba nàng.

Không chỉ ba nữ, tất cả Xà Yêu vào trong Xà Cảnh đều phải lộ ra đuôi rắn, chỉ có Lạc Nam là ngoại lệ.

“Haha, nhập gia tuỳ tục!” Lạc Nam động ý niệm, điều động một loại huyết mạch bên trong Hồng Mông Thần Đỉnh.

Thế là hai chân hắn biến mất, một cái đuôi màu đen huyền bí hiện ra.

“Hỗn Độn Thần Xà!?” Xà Phi lắp bắp:

“Đạo hữu cũng là Xà tộc sao?”

Các trưởng lão trừng mắt nhìn, các thí sinh nhao nhao bày tỏ ngưỡng mộ.

Bởi lẽ mặc dù Xà Tộc có tiếng tăm, nhưng nhìn khắp Đông Bắc Chung Cực chỉ có vị Xà Tộc duy nhất đột phá Bất Hủ Thần chính là Xà Phi.

Ở các nơi khác gần như chưa từng nghe qua có Xà Tộc nào đạt đến cấp cao như vậy.

Nên khi thấy Xà Tộc tồn tại Bất Hủ Thần như Lạc Nam, cả đám đều vừa mừng vừa sợ.

“Haha, ta có kha khá huyết mạch, không tính là Xà Tộc thuần chủng.” Lạc Nam lắc lư đuôi rắn, còn cố ý trườn qua quấn lấy cái đuôi của Cửu Huân Dao, chọc đến nàng liếc xéo đôi mắt đẹp.

“Thì ra là vậy à?” Xà Phi trong mắt hiện lên vẻ tiếc nuối:

“Yêu cầu của Bất Hủ Thần Vật là Xà Tộc dòng chính, không được lai tạp bất cứ chủng loài nào.”

“Ta cũng không định cạnh tranh, người cạnh tranh là hai vị thê tử.” Lạc Nam nhún vai.

Càng vào sâu trong Xà Cảnh, càng nhiều thấy đa dạng chủng loài Xà Tộc.

Bọn họ không xây các kiến trúc sừng sững như cung điện, đại tháp hay lầu các giống con người, ngược lại nơi này cảnh sắc hào hùng, hoà hợp thiên nhiên, non xanh nước biếc...

Tuỳ vào chủng loại và thuộc tính, Xà tộc sẽ chọn nơi sống và tu luyện khác nhau.

Như Độc Xà thì ở dưới Độc Đàm, Huyết Xà thì ở trong Huyết Hải, Phi Xà sống ở trên không, Diệm Xà toạ lạc trong núi lửa...

Các vị Xà Yêu thực lực cao có động phủ riêng.

“Tham kiến Cảnh Chủ, tham kiến các vị Trưởng lão!”

Đến nơi đâu, các xà tộc đều hướng về Xà Phi đám người cung kính hành lễ.

Lạc Nam chú ý đến cảnh này, hắn phát hiện mặc dù cố gắng che giấu, trong mắt các Xà Tộc ở đây đều xuất hiện vẻ sợ hãi từ tận linh hồn đối với Xà Phi.

Sự sợ hãi này khác với sự kính sợ đối với một vị tộc trưởng, mà càng giống như đối với kẻ tuỳ thời có thể đoạt mạng bọn hắn.

Nghĩ đến Xà Tộc là loài máu lạnh, cảm tình cực ít, khả năng cao đây là tập tính giống loài, cắn nuốt lẫn nhau cũng không phải hiếm lạ.

Rất nhanh, Xà Phi dẫn đoàn xà đến trung tâm của Xà Cảnh, nơi có một tế đàn huyền diệu khó lường đang ngự trị.

Chỉ thấy tế đàn này như một con đại xà khổng lồ đang uốn tròn tạo thành, phần đầu của nó nhô lên giống tư thế đang chuẩn bị săn mồi chính là nơi cao nhất của tế đàn như một khoảng sân rộng lớn, cũng là nơi để lễ tế.

Đối mặt với tế đàn, toàn bộ xà yêu đều nhịn không được mà sinh ra cảm giác sùng bái.

Ngay cả Cửu Huân Dao, Bạch Tố Mai hay Xà Thiên Oa cũng không ngoại lệ.

“Có chút bất phàm!” Lạc Nam gật gù, bản thân hắn cảm giác được mấy loại huyết mạch liên quan đến Xà Tộc trong Hồng Mông Thần Đỉnh cũng bị áp chế một chút.

“Đây là Bất Hủ Thần Vật – Tổ Xà Tế Đàn!” Xà Phi tự hào giới thiệu:

“Nhờ có Tổ Xà Tế Đàn hỗ trợ bồi dưỡng, thanh trừ tạp chất, cải tiến huyết mạch mà Xà Cảnh ngày càng lớn mạnh, phát triển rất nhanh, có được một chỗ đặt chân tại Đông Bắc.”

Tất cả Xà Tộc nhiệt huyết sục sôi, kính ngưỡng ngẩng cao đầu.

“Quy tắc khảo nghiệm cũng rất đơn giản.” Xà Phi cao giọng nói:

“Toàn thể thí sinh cùng bước lên tế đàn, dùng huyết mạch của các ngươi rỉ xuống bề mặt tế đàn, chân thành câu thông.”

“Huyết mạch chứa tạp chất sẽ bị loại, thiên phú không đủ sẽ bị loại.”

“Những Xà Yêu nào đáp ứng được huyết mạch, thiên phú... tiềm thức sẽ tự động tiến vào không gian riêng của Tổ Xà Tế Đàn, bắt đầu khảo nghiệm của Khí linh Tế Đàn.”

“Đây mới là giai đoạn mấu chốt nhất.”

Thần sắc toàn trường đều nghiêm túc, không ai biết khảo nghiệm đó sẽ là gì nhưng từ trước đến nay chưa ai có thể thành công, chẳng ai dám vỗ ngực tự tin mình sẽ làm được.

“Cũng theo quy tắc, những ai thất bại sẽ phải gia nhập Xà Cảnh, trở thành một thành viên!” Xà Phi nhìn Lạc Nam nói:

“Riêng các vị phu nhân, đạo hữu có thể bỏ ra cái giá tương xứng để chuộc các nàng.”

Đối với Bất Hủ Thần phải thể hiện nể nang vài phần, đây là lẽ thường tình.

“Vậy thì đa tạ đạo hữu.” Lạc Nam mỉm cười thoải mái.

“Có ai dị nghị gì không?” Xà Phi trầm giọng hỏi.

“Không thưa cảnh chủ!” Toàn trường đồng thanh.

eyJpdiI6IkVLNG5MUVJPT1NXVkE0Sm1XeWI3NWc9PSIsInZhbHVlIjoidlNIVnJBVW9PcmRRVWhOQWRFUVBBakRJaU55a1pic1d3NVQ0cnhMd1J0UVlzSVlTNjY3SG96RFpEWEE2dllCazhLQ2lYYllGNVB6ams4NVNETktNdTZSNEl0bGRtS0tMd0U4bXBXTDhxMXRueld6ZnVTWDBHbktoWkpxekZDXC9YK0JLajczSEJaWlhwTE1rZThVRmw1UT09IiwibWFjIjoiNmQwMjMzNjU5NWIyNmVkYTc4ODkwYjBiYTRiMmRmNzA2Y2M3NDdmZmQ4NWFjYmE5MjQ4MWU5MWE5N2RiYzgwYiJ9
eyJpdiI6IlhUZGZvVVJubmM2WVJuYlJWVHo3SVE9PSIsInZhbHVlIjoiUUxJMW5DZ1dlT2Z6QTdURDh1NnVsQVwvSjJEWGtveDlFbThoMHQ5TXZUQWZEdGtsVGhmZ21ZRllVYklqbmdjcHlMTTZPMXpUODF2R3E5K241Zklubk91Q29LVWNYanMwRitrckRzVzFacVJ1WVFVOEV5YnFQcytrYlkxUFdNNVRCM0FSeFg5ZHk2MVlWZjFtNGR3bkdPdz09IiwibWFjIjoiNGRkZDBkMDljZGEzZGNmMGNjZjkzMTgyNmIwNDFjNzk1YTc2OTI5OWU3MWNiNDBjMjRlMjZmYzFlOTA5MmIzNiJ9

 

Ads
';
Advertisement
x