Đã có những Cấm Thần và viện quân ngã xuống, khiến áp lực mà phe Cấm Khu phải gánh vác càng thêm nặng nề.

Nhất là khi chứng kiến sự nghiền ép của Lạc Kỳ Nam với Vạn Pháp Đạo Chủ, cái loại Phong Cấm Quy Tắc quỷ dị kia thật sự khiến đa số Bất Hủ Thần đều phải bất lực.

Trừ phi ngươi tu luyện hai môn công pháp Bất Hủ, sở hữu hai loại Quy tắc cường đại dung hợp. Hoặc ngươi nắm giữ những Quy tắc đặc biệt như Bá Chủ Quy Tắc, Vô Thượng Quy Tắc... mới có thể chống lại sự phong ấn và áp chế của Phong Cấm Quy Tắc.

Cấm Lão mỗi người có ít nhất ba kiện Bất Hủ Thần Vật, đương nhiên sẽ chống được Phong Cấm Quy Tắc.

Nhưng đáng nói chính là, toàn bộ Cấm Lão đều đang đối đầu với Lạc Nam.

Điều này đồng nghĩa trong tất cả Cấm Thần, không ai là đối thủ của Đại Công Chúa.

“Chính là ả!” Lãnh Hồng hai mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm Lạc Kỳ Nam, bỏ qua vẻ đẹp tuyệt trần của nàng, trong mắt hắn chỉ đầy oán hận và kiêng kỵ.

Hắn nhớ rất rõ ràng, thời điểm mình còn là Lãnh Tàn muốn bỏ trốn chính nữ nhân này cùng với Bạch Ấn Điện của nàng suýt chút nữa đã đem mình phong ấn, khiến mình phải bỏ lại Vạn Vũ Chi Môn mới thành công thoát khốn.

Khi đó nàng ta chỉ mới là Siêu Thần tối đỉnh, hiện tại đã là Bất Hủ rồi, sẽ đáng sợ đến mức nào chứ?

Vạn Pháp Đạo Chủ thua không hề oan!

OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH...

Ngay lúc Lãnh Tàn còn phân tâm, hàng nghìn môn Thần Kỹ bao trùm thương khung cùng lúc trấn xuống.

Thiên Hà Chưởng - Xích Quỷ Ấn - Vạn Vũ Quyền - Phá Thương Khung...

Mỗi một môn Thần Kỹ đều có uy lực huỷ thiên diệt địa, đẳng cấp kém nhất cũng là Siêu Thần Cực Phẩm, bao phủ đỉnh đầu.

Mà người có khả năng cùng lúc thi triển hàng loạt Thần Kỹ trong một ý niệm như vậy, đương nhiên chính là Lạc Long Nhi.

Vô Tận Chiến Thể chính là thể chất đã lột xác từ Thiên Mệnh Chiến Thể, cho phép người mang thân thể này có thể cùng lúc phát động vô tận thế công.

Chỉ cần không bị cạn kiệt lực lượng, trong một giây có thể đánh ra hàng loạt Bất Hủ Thần Kỹ cũng không thành vấn đề.

Mà Vạn Vũ Chi Môn kết hợp cùng Vô Hạn Thiên Hà lại vừa vặn giải quyết được vấn đề lực lượng.

Nguồn Thần Lực tích trữ cho Vạn Vũ Chi Môn quá nhiều, giúp Lạc Long Nhi đánh ra thế công phô thiên cái địa, liên miên không dứt.

“Cút ngay!” Lãnh Hồng nộ hống:

“Ngươi mạnh hơn Lãnh Tàn nhưng không thể chống lại Lãnh Hồng ta!”

Dị Hoá Phệ Thần Châu tru lên, Dị Hoá Thần Lực bùng nổ, triệu hoán hư ảnh vô số chủng loài biến dị cường đại giáng lâm.

Chúng nó hung tợn lao lên thiên không, va chạm kịch liệt với Thần Kỹ mênh mông vô hạn.

OÀNH OÀNH OÀNH...

Ngay khi Lãnh Hồng chưa kịp định thần, Lạc Kỳ Nam đã bất ngờ tiếp cận.

Loại bỏ xong một chướng ngại vật, nàng vẫn còn muốn tiếp tục săn lùng mục tiêu khác.

“Ngươi!” Lãnh Hồng kinh hồn táng đảm.

Một mình Lạc Long Nhi đã khó đối phó, nếu thêm Lạc Kỳ Nam thì hôm nay cửu tử nhất sinh.

Rơi vào đường cùng, hắn gầm lên giận dữ:

“Pháp Tướng hiện ra!”

Đại Dục Hồng Mông Tướng...

Chiến trường tàn phá kinh hoàng, lực lượng bắn ra bốn phương tám hướng.

Cũng may Bá Việt Tông có được Càn Khôn Vạn Phù Trận bao trùm, lại thêm đám Bất Hủ Thần Thi cũng đã bay ra bên ngoài với nhiệm vụ đánh tan dư ba càn quét.

Tuy nói chiến lực của chúng không sánh bằng Bất Hủ Thần chân chính, nhưng phá tan dư ba, bảo vệ lãnh thổ của Bá Việt Tông là không thành vấn đề.

Dùng một lúc sáu tôn Bất Hủ Thần Thi để phòng ngự - nhìn khắp thiên hạ chỉ có đủ tư cách Bá Việt Tông làm được.

Điều này khiến tà niệm xông vào tông môn, bắt cóc con tin trong lúc hỗn loạn của đám Cấm Thần không thể thực hiện.

Kết cục của Thủ Mộ Nhân sờ sờ trước mắt, không ai dám mạo hiểm cán vào vết xe đổ đó.

Chỉ có trời mới biết, liệu mấy vị Bá Phi kia có sẵn sàng tự bạo Bất Hủ Thần Thi để kéo mình chôn cùng hay không.

Nhắc đến Bất Hủ Thần Thi, ánh mắt một vị Cấm Thần liền nhìn chằm chằm về phía Tiêu Tài Lão Tổ, nội tâm thầm nghĩ:

“Lão già này chỉ phụ trách kinh doanh, chiến lực không mạnh... là điểm đột phá!”

Đang lúc sĩ khí xuống thấp, nếu diệt được một cường giả bên phía đối phương sẽ khiến tinh thần Cấm Khu phấn chấn trở lại.

Mà Tiêu Phú không thể nghi ngờ chính là con mồi thích hợp, lão già này chiến lực yếu, bên cạnh chỉ có một tên Bất Hủ Thần Thi - Pháp Hưng hỗ trợ, không thể nào sánh bằng Cấm Thần.

Nghĩ là làm, một thanh âm trầm ấm, trang nhã vang lên... vị Cấm Thần này đã tan biến theo gió.

Khi xuất hiện, hắn đã hoá thành một luồng long quyển khổng lồ, bên trong ẩn chứa tất cả lực lượng nguyên tố tự nhiên mang tính huỷ diệt, cuốn thẳng đến Tiêu Tài Lão Tổ.

Vị Cấm Thần này danh xưng Thanh Nhiên, chủ tu Thiên Nhiên Đại Đạo, thao túng thuộc tính tự nhiên trong trời đất, vừa có thể hỗ trợ đồng minh, vừa có thể phát động công kích.

Mà Bất Hủ Thần Vật của y chính là Thiên Nhiên Thanh Tiêu, như một chiếc tiêu đúc từ thanh ngọc, hoà hợp cùng trời đất.

Nhưng cảnh tượng tiếp theo khiến Thanh Nhiên chau mày...

Tưởng chừng Tiêu Tài Lão Tổ sẽ bỏ chạy, hoặc sẽ ra lệnh cho Cương thi Pháp Hưng lên cầm chân mình.

Nào ngờ lão già này bỗng nhiên cười khẩy, ánh mắt chế nhạo nhìn lấy Thanh Nhiên.

Trong tay lão, một cái bao vàng khảm nạm ngọc ngà châu báu xuất hiện.

“Kim Nguyên Thần Bao?” Thanh Nhiên thấy cảnh này, khinh miệt thầm nghĩ:

“Ngươi phải đổi lấy bao nhiêu tài sản mới rút ngắn được chênh lệch giữa chúng ta?

Mặc dù Thanh Nhiên biết rõ công năng chuyển hoá tài sản của Kim Nguyên Thần Bao để tăng cường sức mạnh, nhưng chênh lệch thực lực giữa Cấm Thần như hắn và Tiêu Tài Lão Tổ quá lớn.

Trừ phi chuyển hoá vật phẩm cấp Bất Hủ, bằng không...

Nghĩ đến điều gì, đồng tử trong mắt hắn chợt co rụt...

Quả nhiên, Tiêu Phú phất tay, phóng đại Kim Nguyên Thần Bao.

Luân Hồi Quan nhốt Bất Hủ Thần Thi - Pháp Hưng trực tiếp ném vào trong bao.

“Lão phu chuyển hoá Bất Hủ Thần Thi và Luân Hồi Quan Tài, đổi lấy sức mạnh!” Tiêu Tài Lão Tổ chân thành gầm thét.

ĐÙNG!

Kim Nguyên Thần Quang toả sáng ngập trời, một vụ nổ khủng khiếp bành trướng.

Vô vàn Bất Hủ Thần Lực như vòi rồng lao vào thể nội của Tiêu Phú.

Chiến lực của lão thoáng chốc mạnh lên gấp đôi, gấp ba, chưa có dấu hiệu dừng lại...

“Nát!” Tiêu Tài Lão Tổ lão khí hoành thu, chiến lực bùng phát tung ra một quyền.

Quỳnh kình nghiền nát long quyển, một cỗ đại thế vàng rực kim quang, ngập tràn hơi thở Bất Hủ trấn áp Thanh Nhiên vào trung tâm.

Tại thế giới này, Tiêu Tài Lão Tổ vẫn tiếp tục rót Nguyên Thạch Siêu Phẩm vào trong Kim Nguyên Thần Bao, khí thế kéo căng liên tục.

Lão như hoá thành khổng lồ, trong khi Thanh Nhiên đang teo nhỏ như người tí hon...

Trước sự run rẩy của một vị Cấm Thần, Tiêu Tài Lão Tổ ngạo nhiên tuyên bố:

“Lão phu sẽ cho ngươi hiểu, thế nào là sức mạnh của sự giàu có!”

......

“Khốn thật, không thể trông chờ vào lũ vô dụng này nữa rồi!” Vô Ưu hít sâu một hơi, truyền âm cho đồng bọn:

“Rút thôi, trận này đã vượt tầm kiểm soát!”

“Kiểm soát cái rắm!” Loạn Chiến nộ mắng:

“Hèn nhát như chuột, con đường cường giả nếu bằng phẳng dễ dàng, mọi việc đều thuận lợi, vậy còn tu luyện, còn truy cầu sức mạnh cái rắm à?”

Loạn Chiến nói không sai, đạt đến cấp độ như bọn hắn có ai một đường bằng phẳng? Có ai không từng đạp trên núi thây huyết hải, có ai không từng nghịch thiên chi lộ để có được ngày hôm nay.

Nhưng Vô Ưu hành sự cẩn thận, ưu tiên giữ mạng lên hàng đầu, chỉ ở những tình thế thật sự không còn đường lui mới quyết định đem mạng ra đánh cược.

Đây cũng là lý do hắn sống đến thời điểm này dù tính cách quỷ dị, biến thái, đắc tội vô số người.

“Nếu đã không thể dựa vào đám Cấm Thần, vậy phải dựa vào vũ khí trong tay chúng ta.” Loạn Chiến lạnh lùng nói:

“Diệt được Lạc Nam, chấm dứt mọi chuyện!”

“Diệt cái rắm!” Nội tâm Vô Ưu cuồng mắng.

Hai người đã liên thủ, phát động toàn lực mà Lạc Nam vẫn có thể lấy một địch hai.

Cục diện nếu kéo dài, tất cả Cấm Thần đều sẽ vẫn lạc trong tay các Bá Phi và Bá Hậu.

Đến lúc đó, Cấm Khu sẽ tổn thất lớn nhất từ trước đến nay.

Thấy sự do dự trong lòng Vô Ưu, Loạn Chiến uy hiếp: “Ngươi đừng quên mệnh lệnh của Phó Cấm Chủ!”

“Nếu không vì mệnh lệnh, ngươi nghĩ mỗ còn ở đây à?” Vô Ưu âm thầm phỉ nhổ.

“Thảo luận xong chưa?” Lạc Nam như Bá Chủ Quân Lâm, Vạn Cổ Biến gào thét.

Một kiếm và một kích, vẫn đang hoành tảo càn khôn, ép cho hai vị Cấm Lão không thể xen vào cục diện khác.

Trong khi đó, Yêu Linh Cấm Lão vẫn còn lạc trong vô hạn thế giới của Thái Cổ Viện Trưởng, chưa rõ sống chết.

Đồng Thương Cấm Lão cố gắng tìm đường thoát khỏi Bất Hủ Thần Tháp, không thấy lối ra.

“Loạn Chiến, bại tướng mãi là bại tướng, dù hôm nay có thêm đồng minh, ngươi vẫn phải quỳ!” Lạc Nam cười khinh miệt:

“Bá Hồng Kiếm trong tay, ta chính là vô địch!”

KENG!

Ngạo Cực Kiếm thịnh nộ rít gào, Loạn Chiến điên cuồng tấn công.

Lạc Nam hài lòng, hiện tại hắn không sợ đối thủ chiến đấu toàn lực, hắn chỉ sợ đối thủ bỏ trốn.

Bất Hủ Thần một khi muốn chạy, khó mà truy đuổi.

Nhất là nhân vật Cấm Lão như Loạn Chiến hay Vô Ưu, một khi đã chạy thì Lạc Nam cũng vô pháp cùng lúc đuổi theo làm thịt cả hai.

Hắn tinh ý nhận ra sự thù địch vô hình của Ngạo Cực Kiếm với Bá Hồng Kiếm, cũng nhận ra sự ám ảnh nào đó trong nội tâm của Loạn Chiến vì thế cố ý mở miệng khiêu khích, nhằm lưu đối phương ở lại liều mạng với mình thay vì quyết định rút lui.

“Kiếm của ta mới là vô địch!” Loạn Chiến nộ hống:

“Vạn Kiếm Trấn Sơn Trận!”

KENG KENG KENG...

Ngạo Cực Kiếm nâng lên, hư ảnh vô số thanh kiếm xuất hiện, kết thành đại trận.

“Đây là...” Lạc Nam giật mình.

Hắn chứng kiến từ trong vạn kiếm lập thành trận, hư ảnh một ngọn núi sừng sững hiện ra, mang theo sức ép kinh khủng áp xuống tất cả Thần Binh trong thiên hạ.

“Vạn Binh Sơn!?” Lạc Nam ánh mắt loé lên:

“Binh Ngạo đâu?”

“Chết!” Kế khích tướng của hắn quả nhiên có hiệu quả, Loạn Chiến hung lệ vô biên, bên cạnh hiện ra hư ảnh của Binh Ngạo.

Song trọng Bất Hủ Thần kết hợp.

Nhất kiếm trấn áp cửu thiên.

Lạc Nam nâng lên Bá Hồng nghênh đón, Bỉ Ngạn Hoa nở rộ, 3000 Cực Giới cường hoá.

ẦM ẦM ẦM ẦM...

Dù là như thế, hắn vẫn bị đẩy lùi hàng trăm bước sau một kiếm này, Ma Tà Giáp chấn động.

“Binh Ngạo?”

“Bất Hủ Khí Thần?”

Cả Lạc Nam và Vô Ưu đều giật mình trước cảnh này, nhìn lấy hư ảnh của Binh Ngạo song song cùng Loạn Chiến.

“Làm sao có thể? Không có Lưỡng Từ Thạch của mỗ, sao bọn chúng có thể dung hợp hoàn mỹ?” Vô Ưu nhíu mày, nhìn chằm chằm Ngạo Cực Kiếm:

“Thanh kiếm kia...”

“Họ Lạc tiểu súc sinh!” Binh Ngạo chiếm quyền khống chế thân thể, nâng Ngạo Cực Kiếm lên, gầm giọng tuyên bố:

“Ngạo Cực Kiếm do ta đúc nên mới là đệ nhất Bất Hủ Thần Binh, ta mới là Luyện Khí Sư cấp Bất Hủ đứng đầu thiên hạ!”

KENG KENG KENG...

Ngạo Cực Kiếm ngân vang dữ dội, cộng hưởng cùng chủ nhân.

Toàn trường như tĩnh lặng vào thời khắc này, bị sự ngông nghênh của Binh Ngạo tác động.

Kẻ này chấp niệm cả đời, chẳng lẽ đã thật sự thành công đúc ra Bất Hủ Thần Binh sao?

Nếu thật sự là thế, thành tựu của hắn so với những kẻ đã nằm xuống như Pháp Hưng, Vĩnh Sinh Lão Tổ, Lôi Chấn Thiên... giá trị hơn nhiều.

“Hahaha...” Lạc Nam chợt phá lên cười, nụ cười xông thẳng cửu thiên:

“Hàng nhái cũng mang ra khoe khoang, thảo nào cảm nhận được vài phần quen thuộc, hoá ra là dựa vào phương pháp của ta mà đúc nên thanh kiếm này!”

Tiếng cười tràn ngập ngạo nghễ, lại tràn ngập hả hê và khinh thường.

Hắn ngạo nghễ là vì kẻ như Binh Ngạo làm mọi giá, bất chấp tất cả suốt cuộc đời, nhưng thành tựu lớn nhất lại phải chạy theo đuôi của hắn.

Hắn hả hê và khinh thường vì hàng nhái vĩnh viễn là hàng nhái, làm sao có thể so sánh với Bá Hồng hay Xích Tà của hắn?

“AAAAAAA...!!!!!!!!!!”

Binh Ngạo như phát điên, sự tự tin, kiêu ngạo của hắn bị tiếng cười của Lạc Nam đạp dưới chân chà đạp.

Mấu chốt chính là hắn không cách nào phản bác, bởi vì quả thật hắn học được phương pháp từ chỗ Lạc Nam, sau đó mới bất chấp hy sinh Vạn Binh Sơn để thay đổi một phần công thức.

“Diệt... ta sẽ huỷ diệt!” Binh Ngạo như dã thú bị dồn vào vực sâu, hai mắt chỉ còn lại sát khí và quyết tâm ngập trời:

“Ta sẽ diệt tất cả Bất Hủ Thần Binh của ngươi, để chứng minh ai mới là Luyện Khí Sư lợi hại nhất!”

“Ngu xuẩn!” Vô Ưu thở dài nói:

“Luyện Khí Sư chỉ là một phần nhỏ năng lực của Lạc Nam, người ta không thèm cố gắng đã có thành tựu khiến ngươi phải bất chấp tất cả để vượt lên.”

Lời này như một nhát đao hung hăng cắm thẳng vào tâm cảnh của Binh Ngạo.

Đúng... rõ ràng là thế.

Lạc Nam từ đầu đến cuối chưa từng tự xưng là Luyện Khí Sư, hắn cũng chẳng lao đầu vào luyện khí, mọi thứ cứ thuận theo tự nhiên mà phát triển.

Thành tựu đáng sợ nhất của hắn là chiến lực, là Bá Việt Tông, là những chiến tích lừng lẫy.

Đúc ra Bất Hủ Thần Binh chỉ là một công cụ...

Ấy thế mà chỉ riêng điểm này, cả đời Binh Ngạo đã phải khát cầu truy đuổi.

Thậm chí giờ đây khi cùng Vô Ưu, Loạn Chiến, Đồng Thương liên thủ vẫn chưa thể đánh bại đối phương.

Chênh lệch sao lại lớn đến mức như thế?

Một chữ “Ngạo” trong tên của hắn, trở nên rẻ rúng, hèn mọn trước nhân vật này.

“KHÔNG!” Binh Ngạo triệt để mất đi lý trí, chỉ còn lại đố kỵ, sát niệm thôn thiên.

Hắn phải loại bỏ Lạc Nam bằng mọi giá, không đội trời chung.

Ngay cả Loạn Chiến vào giờ phút này cũng không thể áp chế nổi Binh Ngạo nữa rồi.

eyJpdiI6ImtcL2pOSlBYR05vdTlpUjFqWTdlVnR3PT0iLCJ2YWx1ZSI6IkhPVllnbVZEd2N4dm1QR2VFV0VyQUFBbDdPV09KakNLMW01R0pvQzNiSmdTV0QyS1RYYVpJUGd1WTR0M0JYR00wNVAxVDNxMXZMWjhyeERTYXBHNnNkS3ltczd5aEdsdiswcWRGWjVkWUdQenk3aUtzS1ROdWVIQWo0dkNGdEk4Q2hCNVIrWUMzQStGRHlsYWw4WmdXa0F2dlpGbXp3VW5WUlRzaUF2azRWandhV0RZWjJ4Y2M5eU1lQWNjSzJTMGYydERja29GQjZqM1NGQVhhM3NKXC92cTFpeURzYnZPUm4yRldEaGd0Sk1XQ0EwYTY0dU03MGRuRGFcLzRaVFlkWEFUalo5SHU0UXg0Y05KSGc1bTVOeXVNQ1cydGpXdE9vbE9kVzY0NllLdHM9IiwibWFjIjoiYzIwZDM2NGIwODRjMDk3ZGQ1N2IyNDE0ZDM1NDkxN2VhYzAyODUzY2ZjYTU5OGYwYmIwN2E3YmU4YzY1OTA1YyJ9
eyJpdiI6IkRVMmJDWEtTTnhXVng1ZXJzanZJQ2c9PSIsInZhbHVlIjoiQ2JlWENyQUg4b014QXdoRk5CUk1EeHdLU0pQZ2FLTEhRYkFPbGxvOWdaS0dNOXZ3VHBmY29HdTRzbmpVWE1HMENTK3ZNdk5EWmM3YmxEYm5KTUFXeE9LemNoQzFmUDdhV1VIcGYwZWVoY3czczloUXlZeDQzWGQ2WmVjS0FnOVBBTGhJXC9ETnZNY0hCbldyVXYyZFVkU1B4cU5rVTNQUHJCZXBrVGJOdFwvNzQ9IiwibWFjIjoiODJjZDgwMjhiYTFlOWQwYjdlOTlhYWQ0ZGMyMDgzNTc4ZWRkNGU4ZDYzNmQwNTM1YTUwNmJmM2QwYzAxNTcyYiJ9

 

Ads
';
Advertisement
x