Dị U Giới...
Đây là một phiến thế giới giữa hỗn độn bao la, toạ lạc ở nơi hẻo lánh tại vòng ngoài hỗn độn, cách xa hầu hết các thế giới khác.
Dị U Giới chưa có chủ nhân, là một thế giới không có Siêu Thần trấn thủ.
Thậm chí đối với hầu hết tu sĩ và sinh linh Dị U Giới, khái niệm “Siêu Thần” không hề tồn tại.
Sở Huyền Thành là một thế lực Thần Đạo khá có tiếng tăm tại Dị U Giới.
Sở dĩ có tiếng tăm, không phải vì Sở Huyền Thành mạnh đến mức độ nào, cường đại đến bao nhiêu.
Mà bởi vì Sở Huyền Thành có hai vị thành chủ nghiêng nước nghiêng thành, quốc sắc thiên hương, khiến vô số nam nhân thầm thương trộm nhớ.
Đại thành chủ - Sở Y, Tiểu thành chủ - Sở Miên.
Các nàng là một đôi tỷ muội, cũng là hai trong số rất ít nữ tử có thể tu đến Thần Đạo Hậu Kỳ ở Dị U Giới.
Ngày hôm nay, một tin tức truyền ra khiến Dị U Giới chấn động.
Sở Huyền Thành tuyên bố tổ chức đại hôn, hai vị thành chủ cùng nhau gả cho một phu quân duy nhất, tỷ muội đồng phu.
Đại hôn sẽ được cử hành vào mười ngày tới, mời các quan khách gần xa hữu duyên đến tham dự.
Tin tức vừa ra, liền như kinh đào hải lãng quét ngang toàn bộ tu chân giới, khiến hàng trăm tỷ sinh linh cảm thấy khó tin.
“Là vị cường giả nào có phúc phận lớn như vậy?”
“Chẳng lẽ là Dị U Giới Đệ Nhất Nhân, Cửu Minh Quốc Chủ - Quang Liệt?”
“Nhất định là hắn rồi, tương truyền Cửu Minh Quốc Chủ đã theo đuổi hai vị thành chủ của Sở Huyền Thành thời gian dài nhưng chưa được các nàng đồng ý, lần này xem ra đã cảm động đến hai vị giai nhân.”
“Chưa chắc đâu, huynh đệ Sinh Tử Song Đạo Chủ thực lực không yếu, bọn hắn cũng đã từng tỏ ý theo đuổi hai vị Sở nữ thần, muốn huynh cưới tỷ, đệ cưới muội đấy thôi.”
“Nói không sai, nếu Sinh Tử Song Đạo Chủ liên thủ, chưa chắc Cửu Minh Quốc Chủ có thể chiến thắng.
“Ở đây đoán làm gì? Đến đại hôn xem một chuyến, chẳng lẽ không biết danh tính của lang quân sao?”
“Nhất định phải đến, xem thử kẻ nào tốt số như vậy.”
Trong lúc nhất thời, toàn giới sục sôi, nghị luận ầm ĩ...
Sở Huyền Thành giăng đèn kết hoa, trên khắp bốn phương tám hướng tường thành đều được trang trí lộng lẫy.
Tu sĩ, dân chúng trong thành reo hò vui mừng, tất cả các dịch vụ từ khách điếm, tửu lâu, trù quán đều miễn phí...
Mặc dù chưa biết hai vị thành chủ muốn cưới ai làm trượng phu, nhưng Sở Huyền Thành bao đời che chở, thu nhận tu sĩ, hỗ trợ giải trừ các loại tà nguyền, chú thuật âm hiểm rất được lòng của mỗi một sinh mệnh trong thành.
Mặc kệ hai vị thành chủ muốn kết hôn với nhân vật nào, cả Sở Huyền Thành sẽ toàn tâm toàn ý ủng hộ.
“Khẩn trương lên nào! Chỗ đó gắn thêm hoa vào!” Bên trong phủ thành chủ, Đại trưởng lão - Huyền Bà cao giọng chỉ huy hạ nhân:
“Sắp xếp lễ đường cho thật long trọng, đừng quên bài vị của hai vị lão thành chủ!”
“Còn chỗ chiêu đãi quan khách, dù toàn giới cùng đến cũng phải chiêu đãi thật chu toàn.”
“Tuân lệnh!” Mọi người gấp gáp chuẩn bị, bận đến tối tăm mặt mày.
“Phu nhân, ngươi có thể nói cho ta biết, lang quân của hai vị thành chủ rốt cuộc là ai?” Nhị trưởng lão - Huyền Ông khép nép bên cạnh, thấp giọng hỏi thăm lão bà của mình.
“Ta làm sao biết được?” Huyền Bà trừng mắt đáp.
“Cái gì? Ngay cả bà cũng không biết?” Huyền Ông kinh hãi.
Huyền Bà chính là trưởng bối được hai vị thành chủ tôn trọng nhất, nhưng ngay cả bà ta cũng không biết lai lịch của vị tân lang kia?
“Cách đây một thời gian, hai vị thành chủ đều cùng lúc ra ngoài một chuyến.” Huyền Bà truyền âm:
“Sau khi trở về liền mang theo một nam nhân tàn phế còn hôn mê bất tỉnh, liền quyết định gả cho hắn, hơn nữa phải tổ chức thật hoành tráng, để toàn thế giới đều biết.”
“Hoang đường!” Huyền Ông biến sắc:
“Sao có thể tuỳ tiện như vậy?”
“Chuyện này nhất định là có huyền cơ!” Huyền Bà nói:
“Nhiệm vụ của chúng ta chỉ là làm theo lệnh của các nàng.”
Như nghĩ đến điều gì, Huyền Ông thần sắc hơi u sầu, cất tiếng thở dài:
“Thôi được rồi, thời gian của các nàng cũng không còn nhiều, mọi việc đều chiều theo vậy.”
“Còn không mau cút đi làm việc?” Huyền Bà hừ lạnh.
“Đi ngay, đi liền đây!” Huyền Ông lập tức chạy đi.
Dưới sự dốc sức của toàn thành, đại hôn tuy rằng gấp gáp nhưng cũng không thiếu thứ gì.
Sở Huyền Thành đã chuẩn bị chu đáo mọi khâu quan trọng, khách nhân từ các nơi cũng lũ lượt kéo đến.
Không chỉ vì tò mò muốn biết lang quân của hai vị nữ Thần Đạo là ai, mà còn vì nể mặt thực lực và địa vị của các nàng.
Mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng, chỉ còn chờ ngày lành tháng tốt như kỳ hẹn.
......
Hậu viện phía sau Phủ Thành Chủ...
Hai bóng hình xinh đẹp bên dòng suối khiến bất cứ ai nhìn thấy cũng phải mơ màng, sinh lòng thương tiếc.
Một vị nữ tử như u lan khoác trên người cung trang đen viền tử sắc ngồi trên đá, làn da trắng muốt hơi nhợt nhạt, tóc bạc như thác chảy dài xuống eo thon, ngũ quan tinh tế như hoạ, từng đường nét thanh tú mềm mại, toả ra khí chất ưu nhã, tĩnh lặng.
Nàng chính là đại thành chủ - Sở Y.
Cạnh nàng, một thiếu nữ tuổi đôi mươi trong trẻo mặc váy dài màu trắng, đôi mắt to tròn lanh lợi, mũi quỳnh nhỏ xinh, môi hồng như cánh hoa, thân thể uyển chuyển linh động, tràn ngập hơi thở thanh xuân.
Chỉ là mái tóc ngắn ngang vai, vén mái sang một bên của nàng cũng là một màu bạc trắng tang thương, trong ánh mắt chứa đựng vẻ khổ sở.
Không phải ai khác, nàng cũng là tiểu thành chủ - Sở Miên.
Lúc này tỷ muội cả hai đều không nói chuyện, chỉ nhìn vào một chiếc bè tre thả trôi giữa dòng suối.
Bên trên bè gỗ, nằm lấy một tên nam tử toàn thân tràn ngập vết thương, dung mạo loang lổ, đầu tóc chỗ dài chỗ ngắn, có chỗ còn trọc.
Chỉ có những vết máu đã đóng khô, bám dính vào da thịt.
Hắn nằm ở nơi đó, trên người được thay một lớp y phục sạch sẽ, xung quanh còn được đắp các loại thiên tài địa bảo cao cấp của thế giới này.
Nhưng đáng nói chính là, cơ thể của hắn dù hấp thụ không ít tài nguyên Thiên Đạo, dược phẩm Thần Đạo vậy mà ngay cả một chút hồi phục cũng không có.
Các vết thương vẫn bao phủ khắp nơi, thậm chí nhìn không ra nhân dạng.
Nếu không phải còn toả hơi ấm và một tia hơi thở, chẳng khác nào thi thể cả.
Rõ ràng đã có người cố gắng dùng tài nguyên hàng đầu trị liệu, nhưng không ăn thua chút nào.
“Tỷ tỷ, chúng ta thật sự sẽ gả cho y sao?” Sở Miên cắn môi hỏi:
“Nếu cả đời y vẫn không tỉnh, thì tính sao đây?”
“Miên nhi, ân tình của chàng đối với chúng ta lớn hơn trời biển, nợ của người thì phải trả lại cho người, ân cứu mạng phải dùng mạng đền đáp.” Sở Y vuốt lọn tóc bạc, thanh âm êm tai nhưng đầy kiên định:
“Nhờ sự xuất hiện của chàng mà tỷ muội ta mới tìm ra con đường sống, dù cả đời chàng không tỉnh, chúng ta vẫn nên hầu hạ bên cạnh.”
“Huống hồ... chàng làm sao có thể là nhân vật tầm thường? Nói không chừng là tỷ muội chúng ta trèo cao.”
“Thôi được rồi.” Sở Miên đưa tay quệt môi:
“Từ trước đến nay muội đều nghe tỷ, lần này cũng vậy.”
......
Ngày đại hôn rốt cuộc đã đến...
Quan khách các nơi đều là tu sĩ thành danh, thực lực kém nhất cũng là Thiên Đạo Cảnh, số lượng lên đến hàng vạn.
Mà Thần Đạo ở đây cũng đã có năm vị...
“Cửu Minh Quốc Chủ vẫn chưa đến sao?”
“Sinh Tử Song Đạo Chủ cũng không thấy đâu cả.”
Thanh âm dị nghị, suy đoán, bàn luận diễn ra không ngừng...
Người đại diện của các thế lực đều đã có mặt, nhưng chưa thấy Cửu Minh Quốc Chủ và Sinh Tử Song Đạo Chủ...
Chẳng lẽ trong ba vị này, có hai vị là tân lang?
Trong bầu không khí hiếu kỳ và chờ mong, Huyền Bà cao giọng tuyên bố:
“Tân nương và tân lang cùng vào lễ đường!”
Lễ đường ở trung tâm của Sở Huyền Thành, ngay tại quảng trường rộng lớn nhất.
Phần phật...
Thiên nữ tán hoa, các nữ đệ tử uyển chuyển nhảy múa, tiếng đàn rung động lòng người vang lên.
Ánh mắt toàn trường bất chợt trừng trừng...
Từ trên tầng cao nhất của phủ thành chủ, Sở Y cùng Sở Miên thân mặc hỉ phục, màu đỏ thắm tô lên vẻ đẹp thê mỹ của các nàng, hai mái tóc bạc trắng càng thêm nổi bật.
Nhưng giờ phút này, không ai có tâm tình thưởng thức dung mạo của hai vị Nữ Thần nữa.
Bởi vì mọi lực chú ý đều dồn vào ở giữa các nàng.
Hai nữ cùng nhau đẩy một chiếc xe lăn, trên xe có một nam tử đang ngồi.
Vị nam tử này cũng mặc trang phục tân lang, trước ngực có đeo búi hoa hỉ, nhưng lại được đeo mặt nạ màu bạc, che đậy dung mạo.
Hắn ngồi ở trên xe, được hai vị tân nương đạp không đẩy vào lễ đường, xung quanh là thiên nữ liên tục tung hoa, phía sau có các trưởng lão và cao tầng của Sở Huyền Thành bê theo lễ vật.
Động tác của các nàng vừa phải, không nhanh cũng không chậm nhưng bầu không khí như ngưng đọng vào thời khắc này.
“Hắn là thần thánh phương nào?” Trong đầu mọi người đều dâng lên một ý niệm.
Đã có Thần Đạo cố ý dùng thần thức, quét vào thăm dò tên nam tử kia.
Nhưng mà phản ứng tiếp theo khiến bọn hắn kinh dị.
Bởi vì tất cả dò được chỉ là một khoảng không trống rỗng, không có bất cứ tia khí tức nào, càng không có dấu hiệu tu vi.
Đương nhiên là dò không ra, bởi vì đừng nói là thần thức của Thần Đạo, dù là Siêu Thần cũng không thể dò nổi cả một phương hỗn độn bên trong cơ thể.
Tỷ muội Sở Y và Sở Miên đã từng dò nhiều lần, đều không thu hoạch được gì.
Lễ đường đã đến, hai nàng cùng nhau dìu “phu quân” của mình rời khỏi xe lăn, trái phải ôm lấy hắn, quỳ xuống trước bài vị của phụ mẫu.
Đại trưởng lão - Huyền Bà cao giọng chủ trì:
“Nhất Bái Thiên Địa!”
Sở Y cùng Sở Miên nhìn nhau, nâng đỡ nam nhân hạ bái cùng mình.
“Nhị Bái Cao Đường!”
Các nàng lại dìu hắn bái lạy.
“Phu Thê Giao Bái!”
Hai nữ hít sâu một hơi, dùng lực nâng đỡ nam nhân, chuẩn bị cúi đầu.
ĐÙNG!
Bầu trời bỗng nhiên nổ tung, vết rách không gian bị xé ra, Sở Huyền Thành chấn động.
“Kết hôn? Trẫm không cho phép!” Một tiếng gầm lăng lệ xé toạc càn khôn, chấn cho vô số sinh linh khiếp đảm.
Từ trong không gian, có nam nhân thân khoác đế bào, tay cầm Yêu Binh Tộc - Song Long Thương giáng xuống.
RỐNG RỐNG...
Song Long Thương ngửa đầu rít gào, hai mũi thương như hai cái đầu rồng, bắn ra long ảnh song đầu uốn lượn, toả ra Đế Thương Chi Uy dữ dội.
Sắc mặt Sở Y cùng Sở Miên trầm xuống...
Các nàng muốn tổ chức đại lễ long trọng để đền đáp cho vị “phu quân” mà mình đã chọn, cũng chuẩn bị sẵn tâm lý sẽ có kẻ đến quấy rối.
Hai nàng vội vàng đặt nam nhân lên xe, lệnh cho Huyền Bà và Huyền Ông:
“Mau đẩy chàng vào Phủ Thành Chủ!”
“Được!” Huyền Bà cùng Huyền Ông nhận lệnh, nhanh chóng tiếp xe muốn rời đi.
RĂNG RẮC...
Nhưng mà ngay lập tức, không gian phía sau hai người rách ra.
Hai luồng Sinh Tử Thần Lực hung hăng oanh tạc.
PHỐC!
Huyền Bà và Huyền Ông thổ huyết, hai vị Thiên Đạo căn bản không chống nổi thế công của Thần Đạo.
Sinh Tử Thần Lực hình thành bão táp, trong đó bước ra hai tên thanh niên diện mục tuấn lãng.
Một kẻ trên thân bao trùm hàng trăm loại Sinh Mệnh Đạo Thuộc Tính, một kẻ đạp trên hàng trăm loại Tử Vong Đạo Thuộc Tính.
“Rốt cuộc đến rồi!” Không ít cường giả dùng ánh mắt hài hước xem náo nhiệt.
Cục diện này xảy ra, chỉ cần không phải ngốc sẽ hiểu rằng Cửu Minh Quốc Chủ và Sinh Tử Song Đạo Chủ đều không phải là phu quân mà hai vị Sở Thành Chủ lựa chọn.
“Ngày đại hôn của chúng ta, các vị làm vậy là có ý gì?” Sở Y cùng Sở Miên bùng phát thực lực.
Từ cơ thể Sở Y, một loại quy tắc và lực lượng màu trắng trong suốt hiện ra, có khả năng tịnh hoá vạn vật.
Mà từ phía Sở Miên, vô vàn âm tà, oán khí, lệ khí, sát khí... tất cả lực lượng tiêu cực đều bùng nổ, nhuộm đỏ đôi mắt của nàng.
“Hahaha!” Cửu Minh Quốc Chủ giận quá hoá cười:
“Các ngươi vì từ chối trẫm, lại tuỳ tiện chọn một con rối gả đi sao? Trẫm không thể phẫn nộ à?”
Hắn đường đường là đế của Thần Quốc mạnh nhất Dị U Giới, lại bị hai nữ nhân này khước từ.
Kết quả các nàng chọn một tên phế vật ngồi xe lăn để cùng nhau gả, làm sao không ức chế? Không căm phẫn?
“Huynh đệ chúng ta sở dĩ luôn không cưỡng ép, vì kiêng kỵ Quang Liệt.” Sinh Đạo Chủ lạnh lẽo nói:
“Nhưng các ngươi lại không biết tốt xấu như vậy, còn dám chất vấn chúng ta?”
Từ trước đến nay, Sinh Tử Song Đạo Chủ vì phải cạnh tranh với Cửu Minh Quốc Chủ, hai bên giằng co nên không ai có được Sở Y và Sở Miên.
Vậy mà hôm nay các nàng chọn một kẻ khác, đây khác nào ép bọn hắn phải kết minh cùng Cửu Minh Quốc Chủ?
“Để chúng ta xem thử, tên hề này rốt cuộc là kẻ nào!” Sinh Tử Song Đạo Chủ gầm lên, cùng nhau xông đến chỗ xe lăn, hợp lực vung quyền đấm ra.
“Tịnh Hoá Chi Chưởng!” Sở Y hai tay kết ấn, vung ra một chưởng trong suốt như lưu ly.
“Vạn Nguyền Lệ Trảm!” Sở Miên hung tàn vồ ra, đại trảo khổng lồ xuất hiện.
OÀNH OÀNH...
Thế công bùng nổ, Sinh Tử Song Đạo Chủ liên tục lùi bước, không dám tin hô lên:
“Sao thực lực các ngươi tăng mạnh như vậy?”
Sở Y cùng Sở Miên nhìn nhau, chứng kiến vẻ vui mừng trong mắt đối phương.
Quả nhiên trạng thái của các nàng đã tốt hơn từ khi được ở bên chàng.
Nhưng mà ngay khi hai nữ không ngờ, Cửu Minh Quốc Chủ đã xuất hiện trước mặt vị tân lang bí ẩn kia, thịnh nộ tung thương đâm thẳng đến:
“Song Long Tất Sát!”
RỐNG!
Một thương thô bạo đâm thẳng, phá nát mặt nạ, cắm thẳng vào đầu nam nhân.
“Không được!” Sở Y và Sở Miên giận dữ quát lớn:
“Cấm ngươi mạo phạm phu quân!”
Các nàng hợp lực, Tịnh Hoá và Vạn Nguyền dung hợp vào nhau ngưng kết đại thủ chụp vào Song Long Thương, đẩy lùi Cửu Minh Quốc Chủ.
“Bổn toạ cũng muốn xem, tên này có trò trống gì!” Đại Sơn Tông Chủ nhảy vào tham gia náo nhiệt.
Hắn trước giờ cũng ngấp nghé hai nữ, nhưng vì ngại Quang Liệt và Sinh Tử Song Đạo Chủ nên không bày tỏ thái độ.
Bây giờ là thời cơ tốt bỏ đá xuống giếng...
Đại Sơn Tông Chủ xuất động vũ khí Thần Đạo Cực Phẩm, là một thanh đại chuỳ, hung hăng đập vào đầu nam tử.
“Ngươi vô sỉ!” Hai nữ biến sắc, triệu hoán cả Pháp Tướng để chiến đấu.
Nhưng Cửu Minh Quốc Chủ kích hoạt Cửu Minh Đạo Thể, Sinh Tử Song Đạo Chủ triệu hoán Sinh Tử Tứ Thủ Tướng, ầm ầm ngăn chặn.
Sở Y cùng Sở Miên liên tục lùi bước, ánh mắt căm hận nhìn Đại Chuỳ giáng lâm.
PHỐC!
Đại Sơn Tông Chủ thổ huyết bay ngược, xương cốt cánh tay sụp đổ, Đại Chuỳ vỡ tan.
Hắn như đập vào thứ cứng nhất trong trời đất này, lực phản chấn dội ngược vào cơ thể, như diều đứt dây đụng thẳng vào tường thành.
“Chuyện gì thế này?”
Truy cập tên miền tamlinh247.org nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất