Bay hơn một giờ, cuối cùng cũng đến khu 1. 

 

Thật ra diện tích của Di Tích Cấm cũng không quá lớn. 

 

Khoảng cách giữa ba khu vực tương đương với khoảng cách giữa các thành thị ở thế tục. 

 

Máy bay hạ cánh, Lý Quân và Hoàng Phủ Hồng Thường quan sát di chỉ Hoàng Tuyền Tông. 

 

Cánh cổng hình vòm vẫn đứng sừng sững ở đó, loáng thoáng có thể thấy được ba chữ “Hoàng Tuyền Tông” cứng cáp có lực. 

 

Từ cổng vòm đi vào, 50 dặm núi non xung quanh thuộc địa bàn cũ của Hoàng Tuyền Tông. 

 

“Nhìn kiến trúc này có thể tưởng tượng ra được sự khí phái năm đó của Hoàng Tuyền Tông.” 

 

Lý Quân lẩm bẩm vài câu rồi bước vào trong. 

 

Người lái máy bay thì chờ ở ngoài. 

 

Vừa đi vừa quan sát kiến trúc xung quanh, cảm nhận được linh khí ngày càng dày đặc. 

 

Chứng tỏ ở dưới Hoàng Tuyền Tông có một linh mạch siêu cấp. 

 

Linh mạch mới là căn cơ của một môn phái. 

 

Đi hơn 10 phút, Lý Quân phát hiện đường ở đây thường xuyên có người di chuyển, có thể thấy rất nhiều dấu chân. 

 

Xem ra sau khi Hoàng Tuyền Tông bị diệt, di chỉ của bọn họ không hề quạnh quẽ. 

 

Trong lúc Lý Quân đang tự hỏi thì chợt thấy một bóng người ngồi xếp bằng trên núi đá. 

 

Thấy vậy, sắc mặt anh hơi kỳ dị. 

 

Không phải ngạc nhiên vì đối phương xuất hiện ở di chỉ Hoàng Tuyền Tông, mà là công pháp mà đối phương tu luyện, sát khí ngập trời. 

 

Theo sự phân chia các thế lực trong Di Tích Cấm, chắc hẳn đối phương thuộc về Ma môn. 

 

Người đàn ông kia cũng chú ý đến hai người Lý Quân, nhìn chằm chằm Lý Quân với ánh mắt sắc lạnh. 

 

“Ngươi đến từ gia tộc nào? Tại sao lại nhìn chằm chằm ta? Ngươi có thù oán với Ma môn hả? Ta chính là người nhà họ Cổ, tốt nhất đừng chọc vào ta.” 

 

Đối phương cảnh giác báo gia môn. 

 

Hiển nhiên nhà họ Cổ có chút tên tuổi ở khu 1. 

 

Lý Quân lắc đầu: “Tôi không có ác ý, đây là lần đầu tiên đến di chỉ Hoàng Tuyền Tông nên tương đối tò mò, có vài vấn đề muốn hỏi các hạ.” 

 

Tuy Thiên Minh Tử có chút hiểu biết về Hoàng Tuyền Tông, nhưng dù sao vẫn ở khu 3, người của khu 1 thì hiểu nhiều hơn. 

 

Người đàn ông kia nhíu mày, địch ý trong mắt không hề giảm, thậm chí còn sắc bén hơn. 

 

“Lần đầu đến Hoàng Tuyền Tông? Ngươi là đệ tử của thế lực nào?” 

 

Lý Quân mỉm cười: “Tôi đến từ khu 3, là điện chủ Chiến Long Điện…” 

 

Còn chưa nói xong đã bị đối phương ngắt lời: “Thì ra là người khu 3, dám chạy đến khu 1, chẳng lẽ cũng muốn mượn linh khí của di tích Hoàng Tuyền Tông để tu luyện? Ta khuyên ngươi nhanh rời đi đi, nơi này không phải nơi mà một con kiến như ngươi có tư cách đến.” 

 

Nói xong, đối phương ngồi xếp bằng, tiếp tục tu luyện. 

 

Lý Quân thấy thái độ của đối phương không tốt, lười nói chuyện, cất bước đi vào trong. 

 

“Nhãi ranh, ta nói ngươi nghe không hiểu hả? Ngươi không có tư cách đến nơi này, nhanh cút đi.” 

 

Đối phương lạnh lùng nói. 

 

Lý Quân nheo mắt, một luồng khí thế khủng bố bao trùm người đàn ông kia. 

 

Dưới khí thế đó, cục đá dưới chân người đàn ông kia vỡ vụn, cảm nhận được sát khí ngập trời giáng xuống, sau lưng ướt đẫm mồ hôi. 

 

Chờ người đàn ông kia bừng tỉnh thì khí thế kia đã biến mất, hiển nhiên đây là cảnh cáo của Lý Quân. 

eyJpdiI6IjBcL2dkd2hCRE1lRzFQa1JtUVcySkdBPT0iLCJ2YWx1ZSI6IkFzNzJRbW9GQVNTWjIrWkJpYmxJclljek01SnIrM1p3SnE4OUtuMWNjNlh5YzA4NDNSN1NmclpJR3A0SzFUWlkiLCJtYWMiOiJhYTY5MDNiZDNjOWZjNzA4ZTIyMTRkYjg0MTY0NTc4MTk4MjU3Y2NiYmJjOTAzZjBjMDI5NWIyZTdiNzk0N2JkIn0=
eyJpdiI6IlptNzljZUp2a2Y4dnloYVppdWJGSHc9PSIsInZhbHVlIjoiNUZRYkxLQ0k3MEtmMnRcL2FcL21xdnk3QUlPUkR1Q0NucU5cL1BXMUJJNlJDNGpaVVlmSHNibGlPVFA4T1pNSWg3Y1E3ZjVBREhya3FJbk1SaHNFMEZOazZ1OHAycTZaeitsQzB2amxQbE43U0VvSzlaTHBpTHFZaWl2ckQxNGVhY2hhTjhIdTBFdUdLOWV2XC9HaGhVTHBCRTFMeUZcLzJZR2VWZVBUU1wvblBPeHVaa04zeUZYRTlySnlQZ0xRTTdxUFI3MW1ueThiZ2JrU3dJaDAzUDhuVlU4WmhzM1JqNWR0NHIyb3Bqd1NQWm1WUzJLaFFodlp3eVlWbVl1eE9HMGhXU1VNbUl2WHlFYkVwM0w5VlpKdzBkZDIwWGQyWCtcL1wvUUcxdDZFYlNQOStlUT0iLCJtYWMiOiJmMjgwOTJjNmE0YjJjZDA4NzUyYWMzZjIwYWZlMTRiZmRkMDdkMjhhNjk1YTQ4MzliZmFiYmVhNWYxMTMzNGZkIn0=

Chỉ còn lại người đàn ông kia run rẩy đứng đó, mặt mày tài mét.

Ads
';
Advertisement
x