Dù sao trước đó Lý Quân cũng từng nhiều lần đánh lùi Vũ Văn Liệt, nhưng lần nào Vũ Văn Liệt cũng không bị sao cả.
Hơn nữa Vũ Văn Liệt là ai chứ, đó là cảnh giới Thần Biến.
Nhưng thời gian dần trôi, Vũ Văn Liệt vẫn chưa có phản ứng gì.
Đang lúc mọi người đang bàn tán thì cuối cùng Vũ Văn Liệt cũng có động tĩnh.
Lão ta chậm rãi bò lên.
Vũ Văn Liệt che ngực, người be bét máu, nhìn chằm chằm Lý Quân.
“Không ngờ Vũ Văn Liệt lại bị thương nặng như vậy, mình không nhìn lầm đấy chứ.”
“Thật sự thua, nhưng ông ta chính là cao thủ Thần Biến mà.”
Mọi người đều vô cùng sợ hãi, nhìn Vũ Văn Liệt với ánh mắt khó tin.
Đừng nói những người khác, ngay cả Vũ Văn Liệt cũng cảm thấy khó tin.
Lão ta gian nan nói: “Không thể nào? Tại sao một Cương Khí lại có được thực lực khủng bố như vậy?”
“Muốn biết đáp án thì xuống hỏi Diêm Vương.”
Lý Quân lạnh lùng nói.
Ngay sau đó, ánh đao bùng nổ, lan ra xa mấy chục mét, xỏ xuyên qua thân thể của Vũ Văn Liệt.
Ghim thân thể của lão ta lên cục đá.
Thân thể chia năm xẻ bảy, máu tươi bắn đầy mặt đất.
Cảnh tượng này khiến đám người xung quanh sợ hãi, cảm thấy sốc nặng.
Không ai ngờ một cao thủ cảnh giới Thần Biến lại bị giết chết một cách vô tình như thế, quá dọa người.
Quan trọng hơn người này còn đến từ khu 3, nếu truyền ra ngoài chắc chắn sẽ dậy sóng.
Vô số người nhìn theo bóng lưng đứng đó, cảm giác đối phương như một vị thần đè nặng nỗi lòng của mỗi người.
Người của gia tộc Vũ Văn càng thêm sợ hãi, run lẩy bẩy.
Vũ Văn Hóa Long bị thương nặng ngồi bệt ở chỗ kia, hai mắt dại ra, không thể chấp nhận kết quả này.
Một bóng đen đứng trong đám người cảm thấy nao nao.
Hắn ta còn tưởng sẽ mang về cho nhị tiểu thư một khối thi thể, ai ngờ được Lý Quân lại chiến thắng.
Dùng thực lực Cương Khí giết chết Thần Biến, hai chữ thiên tài vẫn chưa đủ để hình dung hết được.
Tư chất của Lý Quân quá yêu nghiệt.
Nghĩ đến phán đoán trước đó của mình dành cho Lý Quân, hắn ta hận không thể tát mình mấy cái.
Lại bị vả mặt, chắc chắn nhị tiểu thư sẽ khinh bỉ mình.
Nếu cô ta biết chiếc tích của Lý Quân thì cũng sẽ cực kỳ khiếp sợ.
Lúc này, Lý Quân nắm chặt đao A Tị, cảm nhận được nguồn năng lượng cuồn cuộn trong cơ thể.
Kinh mạch truyền đến cảm giác đau đớn, đây là tai họa ngầm khi cố đột phá cảnh giới, và tai họa ngầm này liên tục lan rộng.
“Cần phải giải quyết kẻ địch nhanh, sau đó tìm một chỗ chữa trị thân thể.”
Lý Quân thầm nghĩ.
Rồi anh nhìn về phía người của gia tộc Vũ Văn.
Đặc biệt là Vũ Văn Hóa Long.
Khoảnh khắc Lý Quân nhìn sang, Vũ Văn Hóa Long như cảm nhận được, đôi mắt mang theo thù hận.
“Lý Quân, ngươi giết cha ta, gia tộc Vũ Văn và ngươi không đội trời chung.”
Vũ Văn Hóa Long nghiến răng nghiến lợi nói.
Ngay sau đó, một ánh đao giáng xuống chém Vũ Văn Hóa Long thành hai nửa.
Những người còn lại của gia tộc Vũ Văn mới bừng tỉnh, vội vàng chạy trốn.
“Muốn chạy, đừng có mơ.”
Lý Quân giơ tay, trận pháp Thất Sát lan rộng.
Tám con cự long giáng đòn xuống.
Thân thể của từng cao thủ gia tộc Vũ Văn bị xuyên thủng, hóa thành bãi máu, rồi bị tám bóng chân long hấp thu.
Nhìn thấy Lý Quân triển khai tàn sát, các cao thủ vây xem run rẩy.
Sau khi giết sạch người của gia tộc Vũ Văn, Lý Quân nhìn về phía những người khác.
Anh lạnh lùng nói: “Từ nay trở đi, di chỉ Hoàng Tuyền Tông sẽ thuộc quyền sở hữu của Chiến Long Điện, nếu không có sự cho phép, ai dám tự tiện bước vào sẽ bị coi là xâm lấn, phải giết.”
“Nếu ai không phục cứ đến đây, tôi đều tiếp hết.”
Mọi người nghe vậy thì đều tỏ ra chấn động.
Qua trận chiến hôm nay, tất cả người của khu 1 đều nhớ kỹ tên của Lý Quân.
Lý Quân nói xong thì đi về phía đám người Phùng Thiên Tuyệt.
Lúc này, dưới sự chăm sóc của đám Tần Nam Bạch Tố, đám người Bạch Hải Phùng Thiên Tuyệt đã ăn đan dược, đang chưa thương, vết thương tạm thời ổn định.
Lý Quân cảm nhận được cơn đau ngày càng rõ ràng trong cơ thể mình, biết tai họa ngầm sắp bùng nổ.
Vì an toàn, anh lập tức nhìn về phía những người khác.
“Còn chưa rời đi? Chẳng lẽ ở lại chờ ăn cơm chiều?”
Quả nhiên, nghe Lý Quân nói vậy, đám người này nào dám ở lại, vội vàng xoay người rời đi.
Vô số cao thủ vừa mới rời khỏi di chỉ Hoàng Tuyền Tông thì nhìn thấy có vài bóng người đang đi đến, đây là những người ở khá xa Hoàng Tuyền Tông chạy đến xem kịch vui.
Khi nhìn thấy một đám người mênh mông rời đi thì thắc mắc: “Người anh em, chuyện gì thế? Sao đều rời đi rồi?”
Một người thở dài: “Trận chiến đã kết thúc, nhà Vũ Văn bị diệt.”
Nghe vậy, những người mới đến đều tỏ ra hoảng sợ.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất