Mười giờ sáng. 

 

 

Núi Yên Đình. 

 

Tuy đã muộn nhưng cũng không vội, Lý Quân thong thả xuất hiện trên đường núi. 

 

Khi đến giữa sườn núi, anh nhìn thấy một người phụ nữ đang đứng chắp tay sau lưng dưới một cây tùng già. 

 

Người phụ nữ mặc áo choàng trắng, nhìn chằm chằm vào biển mây cuồn cuộn dưới chân núi Yến Đình. 

 

Gió thổi, vạt áo tung bay, tựa như một nữ kỵ sĩ du ngoạn giữa thiên hạ thời cổ đại. Cô ta mang đến cho người ta cảm giác như một thanh kiếm sắc bén, khí chất phi phàm khiến người khác phải ngưỡng mộ. 

 

Đây là Nhậm Nhã Quỳnh, con gái thứ hai của nhà họ Nhậm. 

 

Lý Quân đi thẳng đến phía sau Nhậm Nhã Quỳnh và nói: "Tôi đến rồi." 

 

Nghe vậy, Nhậm Nhã Quỳnh chậm rãi xoay người lại. 

 

Trên gương mặt xinh đẹp của cô ta tràn ngập lửa giận, lạnh lùng nói: “Cậu đến muộn 1 tiếng 20 phút. Chưa ai dám để Nhậm Nhã Quỳnh này phải chờ lâu như vậy." 

 

Nhận thấy Nhậm Nhã Quỳnh sắp bùng nổ, tâm trạng của Lý Quân chợt tốt lên. 

 

Anh nhếch miệng, khinh thường nói: "Tôi thì sao chứ? Giỏi thì đến cắn tôi đi." 

 

"Cậu…" 

 

Nhậm Nhã Quỳnh vô thức nắm chặt chuôi kiếm. 

 

Thằng ranh quá đáng ghét, để mình chờ hơn một tiếng, lại còn trơ trẽn như vậy nữa, chăng giống đứa em gái kia của mình chút nào. 

 

Trong trí nhớ của cô ta, đứa em gái kia luôn tỏ ra kính cẩn và run rẩy mỗi khi nhìn thấy mình. Cô ta sẽ hoảng sợ cúi đầu xuống mỗi khi thấy mình trừng mắt. 

 

Tuy nhiên, dù sao Nhậm Nhã Quỳnh cũng là nhị tiểu thư của nhà họ Nhậm nên cô ta nhanh chóng kìm nén cơn giận. 

 

"Tính cách của cậu không giống mẹ cậu chút nào. Mẹ cậu lịch sự hơn cậu nhiều." 

 

"Mẹ tôi bị đuổi khỏi nhà họ Nhậm vì bà ấy biết cách cư xử. Còn nữa, đừng nhắc đến mẹ tôi. Nói thẳng ra hôm nay bà tìm tôi làm gì đi, tôi không muốn lãng phí thời gian với bà.” 

 

Lý Quân rất ghét Nhậm Nhã Quỳnh. 

 

Ngay từ lần đầu gặp mặt, anh đã cảm nhận được sự lạnh lẽo toát ra từ con người của Nhậm Nhã Quỳnh. 

 

Khi đạt đến cảnh giới của Lý Quân, trực giác cực kỳ chính xác, biết rõ đối phương hoàn toàn không chút tình cảm gia đình gì với mình. 

 

Nhậm Nhã Quỳnh hơi bối rối trước lời nói của Lý Quân, cô ta đánh giá người thanh niên trước mắt này một lượt. 

 

"Giết Vũ Văn Liệt, cậu cũng có chút tư cách để kiêu ngạo đấy, nhưng vẫn chưa đủ để kiêu ngạo trước mặt tôi." 

 

Lý Quân chỉ cười khẩy, lạnh lùng nói: "Tôi đã nói rồi, có gì muốn nói thì nói nhanh lên. Đừng làm mất thời gian của tôi. Bà nghe không hiểu sao?" 

 

"Được rồi, vậy tôi nói thẳng. Hôm nay tôi tìm cậu là vì tám bóng chân long mà cậu đã dùng để giết chết Vũ Văn Liệt.” 

 

Nhậm Nhã Quỳnh nhìn thẳng vào Lý Quân: "Cậu có thể giết chết một tu sĩ cảnh giới Thần Biến, điều này khiến cậu được coi là một cao thủ ngay cả ở khu 1, nhưng tôi nghĩ tôi nên để cậu đối mặt với sự thật." 

 

"Tuy gia tộc Vũ Văn Liệt là thế lực tô đầu, nhưng Vũ Văn Liệt mới chỉ ở giai đoạn sơ kỳ của Thần Biến. Trong số các siêu cường ở khu 1, Thần Biến sơ kỳ còn không lọt vào top 20. Điều này có nghĩa là bất kỳ siêu cường nào được xếp hạng trong top 10 cao thủ Thần Biến đều có thể giết chết cậu." 

 

"Và nhà họ Nhậm thì nằm trong top 20 siêu cường của Di Tích Cấm. Nếu nhà họ Nhậm muốn mạng của cậu thì cậu sẽ không nhìn thấy được mặt trời ngày mai.” 

 

Nghe vậy, ánh mắt Lý Quân bừng lên sát khí. 

 

Cô ta dám đe dọa mình. 

 

Anh đã đoán được Nhậm Nhã Quỳnh đến đây vì bí thuật của anh. Khi nghi ngờ này được Nhậm Nhã Quỳnh xác nhận, Lý Quân vẫn cảm thấy vô cùng tức giận. 

 

Dù sao thì Lý Quân cũng là con của em gái cô ta, trong cơ thể cũng có chung dòng máu, nhưng anh không ngờ rằng sau khi đối phương biết được sự quật khởi của anh thì lại muốn lấy đi bí pháp của anh. 

 

Chết tiệt, trên đời này sao lại có gia tộc máu lạnh như vậy. 

 

Muốn bí pháp của mình, nằm mơ đi. 

 

Nhà họ Nhậm chết tiệt, chẳng bao lâu nữa rồi sẽ bị anh đạp dưới chân mà thôi. 

 

“Lý Quân, đừng nhìn tôi bằng ánh mắt này. Muốn trách thì trách bản thân mình quá kiêu ngạo. Chỉ với chút thực lực này mà dám chiếm đóng di chỉ Hoàng Tuyền Tông, cậu có biết có bao nhiêu thế lực siêu cấp tranh đoạt nơi đó không”?” 

 

"Sẽ không lâu nữa, một thế lực siêu cấp sẽ ra tay. Đến lúc đó, cậu sẽ không còn cơ hội sống sót. Nếu cậu chịu giao nộp bí pháp thì Nhậm Nhã Quỳnh này có thể giữ mạng cho cậu." 

 

"Nếu không, cậu sẽ chết thảm." 

eyJpdiI6InhjeFZmeWk4eUdKN2tPYysySTA2OEE9PSIsInZhbHVlIjoiV3c5VHdsYTJVVCtvbjlIOTYxY01GdnRPckQ4dEZHTzduaWhcL25WZGhDZkZpMlZFSG4xSlRvb2F1OWJWeGQ3MEYiLCJtYWMiOiJhMjA4NjUwNDViZWZhOTA4OTYzMWUzYTQzMDY5YzM5YzcyNWE4YjgxMTU5MmFjZjNkNDFlZTQxOTA2YTRkODYxIn0=
eyJpdiI6Ik1HNzJXSkJ6bHJCOFdqZEJpdnA4TEE9PSIsInZhbHVlIjoiS1FxK21qZEdRdFYrS3N4cEdcLzhCTXRBb2p5TExvTENvZ21hRGRoUjU1OGpIUEtZNEJ2V2N2allhcERMQ0JtM3NlRmZKbFk4RmhLRXJBbVVsM044aHpHMWVkOExweVlLZ1lRVVM0WlB3a1A3eU04SEdVUWdYMFBodFJhc1Fic0VERmlEelp2QmY2ZDFWQ2NjeGNkUU14WFpKZjM4SU11UWZRamFUdUM4d3Mzb3FCNFlwajduZmo2MzVKMVR4XC93eFJjQW1zMm5sczJPR2VSXC9FcHZcL1RXVWo4UDhDTmlyaDRTU0pTVk5xZHRaRzljTFwvOEgxNDV0MW9ISXQ1NlZCNEh5MXEzeG5ya1UyMWdWSEJXRnczeU9VZldhN3pzNVMreVZ0c2kweGFoZDd0UXN6Q0VESkVlMXA3R1hYMFZrSElEWVNIczZNSTdlQ3hhVko2N3JnUGNLdG5DVnNpb1Juc3NVV2UwcVwvcFwvaEE0ZkM4MG5IZUszK1dNdXRUYlNqTVhRYXVkVEtnNkF3ajRxTkJDMHFEV3N3Q2c9PSIsIm1hYyI6ImZiNzY4ZGEzYmY1MTk0MzMyZmI4YTRiMzQ1ZTg5NzAzNTk0YTA0NDA1YmFhMWVmZjVkMTlhM2Y2ZDBmOTQ0OWYifQ==

Ads
';
Advertisement
x