Mà trong đám đông, Lý Quân nhìn thấy Hoàng Phủ Hồng Thường.
"Sao cô lại đến đây?"
Lý Quân hỏi.
"Sao, không hoan nghênh người ta à?"
Hoàng Phủ Hồng Thường giả vờ hơi giận.
"Đâu có, tôi chỉ ngạc nhiên tại sao cô lại đi cùng bọn họ."
Lúc này, một người đàn ông bước tới.
"Bái kiến Điện chủ."
Ông ta là một trưởng lão của Loạn Thần Tông.
Vẻ mặt ông ta cung kính, trong mắt mang theo vẻ nóng bỏng.
Đây là khu vực thứ nhất đấy, trước đây bọn họ không dám nghĩ tới chuyện đến đây.
"Đến nhanh thật đấy."
Lý Quân cũng hơi ngạc nhiên, nhìn kỹ thì e là có mấy trăm người.
Trưởng lão đó cười ha ha nói: "Đại trưởng lão vừa về đến trong ngày thì chúng tôi đã xuất phát rồi, hơn nữa đây mới chỉ là đội ngũ của Loạn Thần Tông thôi, chẳng mấy chốc, đội ngũ của Danh Kiếm Sơn Trang và Kiếm Tông cũng sẽ đến, sẽ có nhiều thợ xây dựng hơn, không quá một tháng, nơi này sẽ được xây dựng xong."
"Hơn nữa những công nhân này chỉ là đội tiền trạm, đến để dựng lều bãi trước, phía sau còn có rất nhiều máy móc hiện đại, tuy là Di Tích Cấm bị ngăn cách với thế giới bên ngoài, nhưng không hề thiếu kỹ thuật tiên tiến của thế giới bên ngoài đâu."
Nghe vậy, Lý Quân cũng không ngạc nhiên mấy.
Lúc trước anh vừa đến Di Tích Cấm, thấy đại sảnh khổng lồ và các cơ sở hiện đại thì đã bị sốc một phen.
Cái gọi là Di Tích Cấm cũng là một phần của thế giới bên ngoài.
"Được, tiếp theo nơi này giao cho các người, Chiến Long Điện của tôi nhất định phải xây dựng thật hoành tráng."
Lý Quân nói.
Vị trưởng lão đó gật đầu.
"Điện chủ yên tâm, thuộc hạ nhất định sẽ làm ổn thỏa."
Tiếp theo, mọi người bắt đầu dựng lều xung quanh.
Những công nhân xây dựng thì lấy bản vẽ ra để quy hoạch.
Lý Quân nhìn cảnh tượng bận rộn này, trong lòng dâng lên một cảm giác tự hào, đây sẽ là thế lực do chính tay anh xây dựng.
Nếu ai muốn hủy hoại nó, anh nhất định sẽ khiến kẻ đó phải trả giá.
Lúc này, Hoàng Phủ Hồng Thường đi đến bên cạnh Lý Quân, một luồng hương thơm thoang thoảng bay vào mũi Lý Quân.
"Lý Quân, anh còn nhớ chuyện đã hứa với tôi không?"
Hoàng Phủ Hồng Thường mở lời, giọng nói trong trẻo rất êm tai.
"Đương nhiên nhớ rồi, cô có tin tức gì về mẹ cô rồi sao?"
Hoàng Phủ Hồng Thường gật đầu: "Đúng vậy, tuy gia tộc Hoàng Phủ đã bị diệt, nhưng khi tôi còn ở gia tộc Hoàng Phủ, dưới tay tôi đã có một thế lực riêng, bọn họ vẫn luôn điều tra chuyện của mẹ tôi, và ngày hôm qua đã có tin tức mới nhất."
"Có một người tự xưng là người phát ngôn của Địa Phủ, chỉ cần tìm được ông ta là sẽ có khả năng lớn tìm được vị trí của Địa Phủ, chỉ là tổ chức Địa Phủ này vô cùng bí ẩn, ngay cả ở Di Tích Cấm cũng rất ít người biết về Địa Phủ, có thể sẽ có nguy hiểm."
"Yên tâm đi, bất kể là một tổ chức như thế nào, tôi chắc chắn sẽ giúp cô cứu mẹ mình ra." Lý Quân tự tin nói.
Tuy là Hoàng Phủ Hồng Thường còn lo lắng, nhưng cũng không nói gì.
Trên người Lý Quân có quá nhiều bí mật, nếu Lý Quân đã nói như vậy, chắc chắn là có đủ tự tin.
"Người phát ngôn của Địa Phủ ở đâu? Tên là gì?"
Lý Quân hỏi.
"Ông ta tên là Chu Ưng Tuyết, là Hội trưởng của Thương hội Bạch Nguyệt, Thương hội Bạch Nguyệt liên quan đến nhiều ngành nghề, giàu có sánh ngang với cả một quốc gia, nếu không phải nhờ một cơ hội tình cờ, người của tôi cũng không thể phát hiện hắn ta chính là người phát ngôn của Địa Phủ."
"Lý do lần này tôi gấp gáp đến gặp anh là vì ngày kia sẽ là ngày mừng thọ của Chu Ưng Tuyết, khi đó ông ta sẽ mời khách từ bốn phương, rất nhiều thế lực đều nhận được thiệp mời."
"Và tôi đã nhờ quan hệ mà có được hai tấm thiệp mời, chỉ cần đi tham gia tiệc mừng thọ của ông ta là có thể gặp được ông ta."
Bề ngoài là Hội trưởng Thương hội nhưng thực tế lại là người phát ngôn của Địa Phủ, chỉ là tổ chức Địa Phủ này rốt cuộc là làm gì? Sao lại lén lút như vậy?
Thấy Lý Quân nhíu mày, Hoàng Phủ Hồng Thường còn tưởng Lý Quân có chút lo lắng, mở lời nói: "Nếu anh cảm thấy thực lực hiện tại vẫn chưa đủ để đối đầu với Địa Phủ, vậy chúng ta có thể tạm thời không tiếp xúc với Chu Ưng Tuyết này."
"Dù sao đi nữa, chúng ta cũng biết Chu Ưng Tuyết này rồi, chỉ cần bắt đầu từ ông ta, sẽ có hy vọng lớn tìm được vị trí của Địa Phủ."
Lý Quân cười nói: "Không sao, vừa rồi tôi chỉ hơi mất tập trung thôi, ngày kia là tiệc mừng thọ rồi, chúng ta sẽ đến đúng giờ để dự tiệc."
Nghe lời của Lý Quân, trên mặt Hoàng Phủ Hồng Thường nở nụ cười.
Cô thật sự có chút nôn nóng muốn cứu mẹ mình ra rồi.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất