Nhiếp Tiêu Hán siết chặt tay, gân xanh nổi lên: “Lý Quân, mày dám giết con trai tao, ta phải lấy mạng mày! Đúng rồi, cậu nghe được tin này từ đâu?” 

 

“Là đại thiếu gia, đám người đi cùng với đạ thiếu gia đã báo tin cho cậu ấy, đại thiếu gia thông báo lại cho thuộc hạ.” 

 

“Trạch nhi biết tin rồi sao? Không xong rồi!” 

 

Vẻ mặt Nhiếp Tiêu Hàn thay đổi. 

 

Ông ta biết tính tình của đứa con trai lớn này, quan hệ của Nhiếp Trạch và em trai Nhiếp Hàm cũng rất tốt, nếu biết em trai mình bị giết thì chắc chắn nó sẽ ra tay trả thù Lý Quân. 

 

Nhiếp Trạch bình thường ngang ngược quen rồi, cho dù biết uy danh của Lý Quân thì cũng không để trong lòng. 

 

Nếu nó đi trêu chọc Lý Quân thì chắc chắn sẽ nguy hiểm tới tính mạng. 

 

Không do dự, Nhiếp Tiêu Hán lấy ngọc giản truyền tin ra, liên lạc với con trai lớn. 

 

Rất nhanh đã thông, đối diện với ông ta là một thanh niên mũi diều hâu, ánh mắt âm trầm. 

 

Dáng vẻ có vài phần giống Nhiếp Tiêu Hán nhưng cảm giác lại tàn nhẫn hơn rất nhiều, chắc chắn không phải loại thiện lương gì. 

 

“Cha, chắc cha cũng biết chuyện rồi, yên tâm, con đã sai thuộc hạ đến giết người của Lý Quân ở di tích Hoàng Tuyền Tông, tiếp theo con sẽ sai người diệt Loạn Thần Tông và Kiếm Tông, cuối cùng mới giết chết Lý Quân, để hắn nếm mùi tuyệt vọng.” 

 

Giọng Nhiếp Trạch đầy lạnh lẽo. 

 

Nghe vậy, Nhiếp Tiêu Hán vội vàng nói: “Trạch nhi nghe cha nói, con lập tức quay về tổng bộ Liên Minh Tu Luyện, Lý Quân đó không dễ chọc, con không phải đối thủ của hắn, thù của em con cha sẽ báo.” 

 

“Cha, con muốn đích thân lấy đầu Lý Quân, cha yên tâm.” 

 

Nhiếp Trạch chủ động ngắt cuộc trò chuyện. 

 

“Khốn kiếp!” 

 

Nhiếp Tiêu Hán tức giận suýt ném vỡ ngọc giản truyền tin. 

 

Ông ta vội vàng liên lạc lại với con trai. 

 

Nhiếp Tiêu Hán thật sự hoảng sợ. 

 

Ông ta đã mất một đứa con, không thể mất thêm nữa. 

 

Nhưng đứa con trai cứng đầu kia lại không chịu nghe lời, xem những gì ông ta nói như gió thoảng bên tai.

Trong phủ Tuần Hồi Sứ thành Côn Nam. 

 

Lúc này, Nhiếp Trạch đang thảo luận với đám thuộc hạ tâm phúc về cách trả thù Lý Quân. 

 

Tuy đã phái thuộc hạ đến giết người của Lý Quân ở di tích Hoàng Tuyền Tông, nhưng em trai mình chết trong tay Lý Quân, chút báo thù này sao có thể giải mối hận trong lòng. 

 

Kẻ dám giết em trai của Nhiếp Trạch, hắn nhất định phải khiến đối phương trả giá bằng máu. 

 

“Lý Quân biết người của hắn bị giết, e là sẽ đề cao cảnh giác, vậy nên các người nhất định phải cùng nhau hành động, như vậy dù gặp Lý Quân thì cũng không bị hắn tiêu diệt riêng lẻ.” 

 

Nghe Nhiếp Trạch như vậy, mấy lão giả trong đại sảnh gật đầu. 

 

“Được rồi, các người xuất phát đi, diệt Loạn Thần Tông trước rồi tới Danh Kiếm Sơn Trang, cuối cùng sẽ diệt Kiếm Tông.” 

 

“Sau khi tam đại thế lực bị diệt, Lý Quân chắc chắn sẽ phát điên, lúc đó tôi sẽ đích thân lấy mạng của hắn.” 

 

Đám lão giả chắp tay hành lễ rồi xoay người rời đi. 

 

“Nhớ kỹ lời tôi nói, bất kể phụ nữ hay trẻ em, chỉ cần là người của tam đại thế lực, toàn bộ diệt môn, không để sót một ai.” 

 

Nhiếp Trạch nhắc nhở lần nữa, ánh mắt tối sầm lại, giống như một con hổ đang nổi giận. 

 

Nói xong, ngón tay hắn không nhịn được mà vuốt ve chuôi kiếm trong tay. 

 

Nhưng trước khi mấy lão giả bước qua ngưỡng cửa, một tiếng nổ vang lên. 

 

Cánh cửa gỗ vỡ tan, một bóng người xông vào. 

 

Lúc này, đám lão giả bao gồm cả Nhiếp Trạch cũng nhìn chằm chằm vào người thanh niên vừa xuất hiện, muốn nhìn rõ khuôn mặt đối phương. 

 

Bọn họ nhìn thấy một bóng hình cao ngạo. 

 

Hắn đứng ngay cửa, ánh nắng bên ngoài chiếu rọi lên người hắn giống như bao phủ một vầng hào quang. 

 

Phía sau đối phương còn có một cô gái mặc đồ đỏ và hội trưởng thương hội Bạch Nguyệt - Chu Ưng Tuyết. 

eyJpdiI6IjdUM2VHR2V0KzQ1VUJxY1l4Rm9mTEE9PSIsInZhbHVlIjoiZVJcL0Yya0hDaVBSWlZZRkRrS2lWcCtKVDJxWkVvRWZSQkZmcFZhd3lWWVFrcHU1MFpwQTZ3XC9tbEtqc1VGbmVVIiwibWFjIjoiMWRlOWRlOGExMTM0NmExODMyMmEyMzRmOTAxNGNkZDJhNzEyOTViYzdlMTk1ZTE1MWNlYmNmYmE0ZGE3YjVkYyJ9
eyJpdiI6IlBHS0p5Vzg4OU9cLzdKdjdOWFdYaWZBPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImxpeVFSVEFNU3JacEprOVwvYjlTUFYzSzh4bTBkMjVNZGUyNHI5T1VnejlHaGloVVJiWURkT2FKcUJxYWhQaVJvalRiOWphbU9keHlHNktxK1lUVW5FMDlranhNQVBvTWpJRU4wN013bnAxQzk0VVpTcEFpakJVUUprTTFrendaMVVxMHF0R05ueTNDMnJsQko3aEN1d3BHaUFITFJxajQ3TTZ6MDN1UHgwTUE9IiwibWFjIjoiMGE5NDY1OWNiNWIzNjAxZTk5NzQzMzlmMjYwMTY0YWQ3ZjFlZDc5ZmExZjAxYjNjNTAwNWMxNmQ1NjQzYWY1NSJ9

Nhiếp Trạch đương nhiên quen biết Chu Ưng Tuyết.

Ads
';
Advertisement
x