Lão cứ nghĩ sau khi uống đan dược, dù không địch được Lý Quân thì vẫn có thể giữ chân hắn.
Nhưng bây giờ mới phát hiện, thực lực của hai người như trời với vực, bọn họ không cùng một đẳng cấp.
“Tôi liều mạng với cậu!”
Lão giả lại gầm lên rồi lao về phía Lý Quân, bàn tay vung lên như hổ dữ.
Không khí xuất hiện từng chưởng ảnh, hư hư thực thực, vô cùng quỷ dị.
Lão không dám nói có thể giữ chân Lý Quân mười phút, cho dù chỉ cần cản được Lý Quân ba phút thôi, tranh thủ thời gian cho thiếu gia chạy thoát cũng được.
Nếu không thì cái chết của lão sẽ vô nghĩa.
Lý Quân lắc đầu, chiêu thức của đối phương nhìn thì rất đẹp mắt nhưng trong mắt Phá Vọng thì lại đầy rẫy sơ hở.
Lúc này, đám người Nhiếp Trạch đã chạy được hơn năm trăm mét.
Nếu để đối phương tiếp tục chạy, biết đâu hắn lại thật sự có thể thoát khỏi sự truy đuổi của Lý Quân, vậy nên Lý Quân không cần phải đùa giỡn nữa.
Ánh mắt hắn lộ ra vẻ thương hại.
“Với lũ sâu bọ mà nói, dù là dốc toàn lực thì cũng không đỡ được một ngón tay của cự long, kiến hôi thì mãi mãi chỉ là kiến hôi mà thôi.”
Dứt lời, Lý Quân hành động không chút nương tay.
Năng lượng như sóng thần cuốn tới.
Chưởng đánh này khiến đòn tấn công của lão giả bị phá vỡ.
“Âm ầm!”
Ngay sau đó, sóng khí nổ vang xuyên thấu lồng ngực lão giả, máu tươi tuôn ra sau lưng áo.
Thân thể lão giả đập mạnh xuống đất, máu miệng phun ra, đôi mắt tràn đầy vẻ tái nhợt và bất lực.
Lúc này, lão cảm thấy sức sống trong cơ thể mình đang nhanh chóng cạn kiệt.
Lú Quân như một ma thần, không ai có thể lay chuyển được.
“Minh chủ cũng không có khí tức kinh khủng như vậy, Liên Minh Tu Luyện đắc tội với người này là hành động sai lầm nhất.” Lão giả lẩm bẩm.
Ngay sau đó, máu đã nhuộm đỏ mặt đất sau lưng, lão giả ngã trong vũng máu và mất hơi thở.
Lúc này, thân thể Lý Quân đã hóa thành cơn gió lốc, đuổi theo hai người chạy trốn.
Hoàng Phủ Hồng Thường và Chu Ưng Tuyết nhìn lão giả ngã xuống thì hoảng sợ.
Tất cả đều là cưởng giả cảnh giới Thần Biến, nhưng đứng trước mặt Lý Quân lại như tờ giấy không chịu nổi một đòn.
Thực lực của Lý Quân phải kinh khủng tới mức nào?
Dù trước đó họ đều nghe nói sự kinh khủng và chiến tích của Lý Quân, nhưng chưa từng tận mắt chứng kiến.
Lúc này, dưới sự che chắn của lão giả Thần Biến kia, Nhiếp Trạch đã chạy xa hơn một nghìn mét.
Điều này khiến tinh thần vốn đang căng thẳng của bọn họ được thả lỏng hơn.
“Với thực lực của lão Dương, giữ chân tên ma đầu đó trong mười phút cũng không thành vấn đề, mười phút đủ cho chúng ta chạy thoát.”
Nhiếp Trạch lên tiếng.
Nhưng đúng lúc này, phía sau truyền đến tiếng nổ vang dội, một bóng người như cơn lốc cuốn tới.
Người chưa tới nhưng khí thế ngút trời đã mang đến năng lượng vô tận.
Lúc này, vẻ mặt của hai người Nhiếp Trạch đã thay đổi.
“Để tôi giữ chân hắn.”
Lão giả vung kiếm chém về phía Lý Quân.
Nhưng thanh kiếm đã bị khí thế cuồng bạo nghênh đón.
“Rắc!”
Thanh kiếm bị cương khí nghiền nát, biến thành một đống sắt vụn.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất