Nhưng khi nghe đến ba chữ “bang Vinh Thịnh”, sắc mặt của Thường Lâm đã thay đổi. 

 

Trước khi đến Lâm trấn, cô ta đã nghe cô của mình kể về tiếng xấu của bang Vinh Thịnh, bang phái này hành động cực kỳ ngang ngược ở Lâm trấn, không điều ác nào là không làm. 

 

Quan trọng hơn là thực lực của bọn họ rất mạnh, có thể coi là “rắn độc” ở nơi này. 

 

Không ngờ lại đụng phải đám người xấu xa này. 

 

Thường Lâm hít sâu một hơi, mỉm cười nói: “Cậu của tôi là Thẩm Vũ Lư, chúng tôi vừa đến Lâm trấn, cậu của tôi đang đợi chúng tôi ở nhà, anh xem có thể bỏ qua cho chúng tôi không?” 

 

Thường Lâm đã lôi cậu của mình ra. 

 

Ai ngờ, người đàn ông kia nghe thấy tên Thẩm Vũ Lư thì chỉ cười khẩy khinh thường: “Thẩm Vũ Lư chỉ kinh doanh vài cửa hàng, hắn ta không có mặt mũi gì trước mặt bang Vinh Thịnh của tao.” 

 

Niềm hy vọng cuối cùng của Thường Lâm tan biến, ánh mắt hoảng loạn của cô ta ngày càng rõ rệt, vội vàng nói: “Đại ca, xin anh hãy giơ cao đánh khẽ tha cho tôi, tôi sẽ bảo cậu của tôi trả ơn cho anh thật hậu hĩnh.” 

 

“Trả ơn tao? Trả ơn thế nào?” 

 

Vừa nói, đối phương đã tiến đến và nhấc cằm của Thường Lâm lên. 

 

“Anh muốn làm gì?” 

 

Khoảnh khắc tiếp theo, Thường Lâm giơ tay tát một cái vào mặt người đàn ông. 

 

“Chát!” 

 

Âm thanh vang lên giòn giã, khiến xung quanh rơi vào tĩnh lặng. 

 

Ngay cả người đàn ông cũng sững sờ, gã ta không ngờ cháu gái của Thẩm Vũ Lư lại dám ra tay đánh mình. 

 

Ngay sau đó, người đàn ông kịp phản ứng, giơ tay vung ra một luồng gió mạnh về phía Thường Lâm. 

 

Gió cuộn lên, lập tức bao trùm lấy cơ thể Thường Lâm. 

 

“Con điếm thối, muốn chết à!” 

 

Giọng nói giận dữ phun ra từ miệng người đàn ông. 

 

Lúc này, Thường Lâm đứng sững sờ, nỗi sợ hãi tột độ dâng lên trong lòng cô ta. 

 

Cô ta phát hiện mình không thể trốn thoát, thực lực của đối phương quá mạnh, chỉ cần bùng phát khí thế cũng đủ khiến cô ta không thể chống cự. 

 

Thường Lâm nhìn bàn tay của đối phương vươn đến vai mình, cơ thể run rẩy vì sợ hãi. 

 

Nếu rơi vào tay đối phương, cô ta có thể hình dung mình sẽ phải chịu đựng những sự tra tấn như thế nào. 

 

Nhưng cô ta không thể chống cự. 

 

Thậm chí cô ta còn nhìn thấy nụ cười dữ tợn trên khóe miệng người đàn ông đầy tham lam, hiểm độc và dục vọng. 

 

Bàn tay của người đàn ông sắp tóm lấy vai Thường Lâm, bàn tay lướt qua không khí còn phát ra tiếng nổ. 

 

Những người dân bình thường xung quanh đã sớm tránh đi thật xa, trong mắt lộ vẻ thương hại. 

 

Mà đúng lúc này, một bàn tay trực tiếp tóm lấy cổ tay người đàn ông, bàn tay của gã ta bị chặn lại cách vai Thường Lâm chưa đầy hai centimet. 

 

Thường Lâm sợ hãi đến tái mặt, cô ta kinh hãi ngước lên nhìn, phát hiện người ra tay lại là chàng thanh niên đã được bọn họ cho đi nhờ xe. 

 

Thực lực của chàng thanh niên này lại mạnh đến vậy sao? 

 

Người đàn ông thấy có người dám ra tay ngăn cản mình, trong mắt lộ vẻ hung ác. 

 

Khoảnh khắc tiếp theo, một luồng sức mạnh bùng nổ từ bàn tay gã ta, muốn hất những ngón tay của Lý Quân đang nắm chặt cổ tay gã ta ra. 

 

Nhưng luồng sức mạnh đó vừa chạm vào ngón tay của Lý Quân, đã bị nghiền nát. 

eyJpdiI6InVUSWJpNzVFemhtUmlVY3ZXR0REWWc9PSIsInZhbHVlIjoidmZQcU9KanRpcndYcVQ5WmZGM2w4WXdDRmlGQm5tcFB2SzRUVlIxUU52MDVQYnkxK2kydHlJa052S2V1Zk9LTSIsIm1hYyI6ImVjNzhlN2QyYzBjODFlNzQyMDU2MTQ0ZTQzNjMwOTY5MTcyYmRkMGUyNGY0ODA3YmZjMzQ2YWYwN2RlOWZkMWYifQ==
eyJpdiI6InNhUXo0b0pQM3JMaVBxeXBHYnVlSVE9PSIsInZhbHVlIjoiZDNIWlVUekpWcEFiS3NQcEkxQnFlRzhJbHRsSVVHbm54ZVJuZ0RoR0Q5M0lwbVJxU1FUemREbWZTaDJEXC9wZHZtUEtYekYxMVhnZ3diWEx0MTlOZE9ZTWZmN3Y4U3RkVk9wS0lcL1RSS3ZvUjZKaWdsOWRkTVZ2aWFMZFwvTmpUdnZKTXJcL2xmMEVXd1c1akZGeTN4TENqOU13cGh5V3Nnb1dLSjRpc1J6OFAxVEp3Y05kN0MyNVpFUzdBSXNTSmNYd0ttUFwvU3dVdzYyZGFQVHE0M2s4TmFIRGJ3Q1lRR3k0VHZZRVp2czdPOXdrclwvaFFDajV3c29vc0xMMnM3Rzd3aXlPaHhvaWt6YVdtVmpjcm54M1QxbFhJcFYzNHJVS05yZ3lRa0JyeGN6cnRwYzZEQzdKOVhzXC95QmZxYjBOY3NPIiwibWFjIjoiZTVhNWQ3YWM2NTE4OTNjYWZjNDc2MmZiYWRmMDk5YjNkYjVjYWJiNGM3ZGFiZjRiMmNhMjg4NThjYjVjOTA2MiJ9

Vừa dứt lời, chỉ nghe thấy tiếng “rắc”, cổ tay của gã ta trực tiếp bị bóp gãy.

Ads
';
Advertisement
x