Một lão giả nhỏ giọng: "Nhiếp minh chủ, thực lực tên này quá khủng khiếp, nếu chúng ta không liên thủ, e là chẳng ai địch nổi hắn." 

 

"Hơn nữa, tuổi còn trẻ mà đã mạnh như vậy, chắc chắn trên người hắn có một bí mật rất lớn, nếu lấy được..." 

 

Nói đến đây, ánh mắt mọi người đều tỏ rõ vẻ tham lam. 

 

“Đúng vậy, nếu không diệt trừ hắn thì sẽ thành mối họa lớn. Chúng ta chỉ còn cách liên thủ giết hắn, chia nhau bảo vật trên người hắn.” 

 

"Một mình ngài không phải đối thủ của hắn. Sáu người chúng ta hợp sức, chẳng lẽ còn không giết nổi hắn sao?" 

 

Nghe vậy, ánh mắt Nhiếp Tiêu Hán trở nên nóng rực. 

 

Người này nói đúng, nếu đã kết thì dù ông ta muốn dừng tay, Lý Quân cũng sẽ không đồng ý. 

 

Hơn nữa, giết chết Lý Quân, đạt được bí mật trên người đối phương, biết đâu thực lực của mình sẽ tăng gấp bội. 

 

Chỉ trong chớp mắt, mấy vị cao thủ đều hạ quyết tâm. Vẻ sợ hãi ban nãy đã biến thành khí thế hừng hực. 

 

"Các vị, chuyện đã đến nước này, chỉ có hợp lực giết chết Lý Quân thì chúng ta mới có thể sống mà rời khỏi đây. Hơn nữa, biết đâu thằng nhóc này lại là một cơ duyên lớn cho chúng ta.” 

 

Nhiều người nghe xong đã rục rịch muốn ra tay. 

 

Bên kia, Cố Nghiên vốn đang phấn khởi khi thấy Lý Quân đánh bại Nhiếp Tiêu Hán, nhưng nghe vậy, cô lại thêm lo lắng. Huyền Trần chân nhân thở dài. 

 

Thật lòng mà nói, biểu hiện của Lý Quân khiến ông ấy khó tin nổi, nhưng Nhiếp Tiêu Hán bắt tay cùng mấy vị cao thủ khác, Lý Quân còn chống nổi không? 

 

"Sư phụ, Lý Quân mạnh đến vậy, nếu ngài liên thủ với anh ấy, nhất định có thể giúp anh ấy đánh bại Nhiếp Tiêu Hán." Cố Nghiên momg chờ nói. 

 

Trước đó sư phụ kiêng kỵ thực lực Nhiếp Tiêu Hán nên không dám ra tay giúp, Cố Nghiên có thể hiểu được điều này. 

 

Cô rất lo cho Lý Quân, nhưng không ép sư phụ cứu người. Còn bây giờ Lý Quân đã bộc lộ thực lực xuất chúng, chỉ cần liên thủ với Huyền Trần chân nhân thì sẽ có hy vọng thắng. Cô mong sư phụ có thể kề vai chiến đấu cùng Lý Quân. 

 

Nghe vậy, trên mặt Huyền Trần chân nhân tỏ ra do dự. 

 

Sự bùng nổ vừa rồi của Lý Quân rất dũng mãnh, nhưng ai biết có phải kiểu đốt cháy tiềm lực hay không. 

 

Mọi người đều biết có một loại bí pháp dùng một lần, dùng xong có thể sẽ rơi vào trạng thái kiệt quệ. Nếu ông ấy liên thủ với Lý Quân, nhỡ đâu đối phương nỏ mạnh hết đà, chẳng phải kéo ông ấy xuống nước sao. 

 

Thấy sư phụ do dự, Cố Nghiên tức đến dậm chân, lao thẳng vào bên trong, đứng bên Lý Quân. 

 

"Lý Quân, tôi sẽ sát cánh với anh." Cô kiên quyết nói. 

 

Hành động của cô khiến Lý Quân hơi bất ngờ. 

 

Bên kia, Huyền Trần chân nhân cuống lên: "Đồ nhi, con làm gì đấy, mau quay lại." 

 

Ông lại quay sang Nhiếp Tiêu Hán và những người khác: "Các vị chớ hiểu lầm, là đồ nhi của ta tự ý hành động, ta không hề có ý đối địch với các vị." Nói rồi bước tới muốn kéo Cố Nghiên về. 

 

Nhưng Cố Nghiên bướng bỉnh nói: "Sư phụ, ngài không chịu giúp Lý Quân, vậy con sẽ chiến đấu cùng Lý Quân." 

 

"Cố Nghiên, cô vẫn nên theo sư phụ mình lui ra một bên đi. Yên tâm, mấy tên tép riu này không là gì cả." 

 

Cố Nghiên còn muốn nói, nhưng đối diện với ánh mắt kiên định của Lý Quân, đáy lòng chợt bình tĩnh lại. 

 

Cuối cùng, cô gật đầu, bị Huyền Trần chân nhân kéo sang một bên. Nhưng cô vẫn bĩu môi, hiển nhiên giận vì sư phụ do dự không chịu ra tay giúp đỡ. 

 

Huyền Trần chân nhân chỉ biết cười khổ. Người tu hành như ông đâu giống người trẻ tuổi dễ mà bốc đồng, phải biết xem xét thời thế, nếu không sẽ không sống đến ngày hôm nay. 

 

"Lý Quân, thấy rõ rồi chứ? Ngươi nghĩ một mình ngươi địch nổi sáu người bọn ta sao?" Một lão giả quát. 

 

Lý Quân chỉ cười khẩy: "Ai nói ta không có trợ thủ." 

 

Giữa lúc mọi người còn sững sờ, trên người anh bỗng lóe lên một luồng sáng đỏ, một bóng trắng hiện ra trước mặt anh. 

 

Khí thế khủng bố khiến mấy vị Thần Biến đỉnh phong vô thức lùi nửa bước. Bạch Giao xuất hiện bên cạnh Lý Quân, sát khí trước đó đã biến mất, chỉ còn lại sự ngoan ngoãn. 

 

Ai nấy đều sững người, khó mà tin nổi. Vừa rồi Bạch Giao bị bọn họ đánh trọng thương, giờ thương tích chẳng thấy đâu, chuyện gì xảy ra vậy? 

eyJpdiI6IjhueDZlcEx6XC9Cc1RxM3hmZVA4cVRnPT0iLCJ2YWx1ZSI6IjlRMDNTczAyUXZ5Y0djZzdvU3BGZ0ppb2tYbUFWUVlsWWs0RWJ1VVNmaElneU92NEdtbDhtTitabEg4QUlodEMiLCJtYWMiOiI2NWU0ODdlYzBmM2JkMzI1NDAyYTIwNmUxYTlhYTQyM2I1ZjkyYjdlNzY0ZGRiNDc3M2FhNTc2NjUzNDlmNTIzIn0=
eyJpdiI6ImVVblh5QXl1OVFDTVNaUDFwcGRZOEE9PSIsInZhbHVlIjoibURZcE9menlrcVNidGJQZW9oSUltMEpcL1VxUXIxbjJ2UkcyUTNRZnpuNm5WbWsyNGc3V3ZKZVwvdFFOaTNHaHVvTDRoYVVoNWxORUExeEVJTnhod1JpVVdsNTNHS0paOXRpajBweG1LaUtQTmJOcitBUlRlaVFXR3l6aHllcWdzaWpXUHp2NGhsYlJIdGlCWk5DQkxDN0N5XC9reTM2bGlPYmt4M3hmY2E1NGZFYmE4OXREdXRnVkZuOVNWckg1c0hNWWgydXVPSXF5V3JxNHJ2SklFZ2IxREpzU1VCeXFRYXd1dTcrbkdpK2NrRT0iLCJtYWMiOiJjZGEwYmMzMDEwZWFmYWYxNGViNzc1ODBjMTI2M2VlMWNiNjAzOWUxYjYxNTYyNDQyZGRkYTU4YzA5ZTNiOTM3In0=

Không gian bỗng lặng như tờ.

Ads
';
Advertisement
x