"Đệ tử của mình quả là thiên phú khác thường, thành tựu chắc chắn sẽ vượt qua mình, hơn nữa quan hệ của con bé với Lý Quân không hề tệ, nếu có thể kết thành đạo lữ thì còn tốt hơn nữa."
Trong lúc Huyền Trần chân nhân đang suy nghĩ miên man, cuộc tàn sát trong sân vẫn tiếp diễn.
Vô số cây cổ thụ cao ngất bị bẻ gãy, đổ rạp xuống đất, xác chết chất thành núi.
Hơn nữa Huyền Trần chân nhân lại phát hiện, cùng với việc không ngừng tàn sát, khí tức trên cơ thể bảy bóng Chân Long trở nên kinh khủng hơn trước rất nhiều, thân thể cũng ngưng thực hơn.
Sau khi quan sát kỹ, ông ấy mới phát hiện ra rằng mỗi khi giết chết một người, chắc chắn có một đạo huyết quang hòa vào cơ thể bóng Chân Long.
Chẳng lẽ bảy bóng Chân Long này có thể trở nên mạnh mẽ hơn bằng cách hấp thụ huyết khí thông qua việc giết chóc, vậy liệu có một ngày nào đó bảy bóng Chân Long sẽ biến thành bảy con Chân Long thực sự...
Nếu thật sự như vậy, Lý Quân điều khiển bảy con Chân Long, chẳng phải là vô địch thiên hạ sao!
Nghĩ đến viễn cảnh tương lai đó, Huyền Trần chân nhân không khỏi hít vào một hơi khí lạnh.
Nếu đúng như vậy, Lý Quân này quả thực quá đáng sợ.
Hai mươi phút sau, cuộc tàn sát cuối cùng cũng dừng lại, bảy bóng Chân Long như thể đã ăn no uống đủ, từng con từng con đều mang khí tức kinh khủng tột độ.
Mà bản mệnh Huyết Long đi truy đuổi ba cường giả cảnh giới Thần Biến đỉnh phong cũng đã quay trở lại.
Lý Quân thu lại mấy bóng Chân Long cùng với Bạch Giao.
Hôm nay giết chết Nhiếp Tiêu Hán, cũng coi như Lý Quân đã giải quyết được một mối tâm sự.
Lúc này, Cố Nghiên đi đến bên cạnh Lý Quân, quan tâm hỏi: "Lý Quân, anh không bị thương chứ?"
Nói rồi, cô tỉ mỉ giúp Lý Quân sửa lại quần áo lộn xộn.
Hai người tiếp xúc gần gũi, mùi hương thoang thoảng lan tỏa nơi chóp mũi Lý Quân, tan chảy trong cơ thể anh.
Đợi đến khi Cố Nghiên giúp anh chỉnh trang xong quần áo, Lý Quân nhẹ nhàng nói lời cảm ơn.
Sau đó, anh chuyển ánh mắt về phía Huyền Trần chân nhân.
Biểu cảm của Huyền Trần chân nhân có hơi ngượng nghịu, mấy lần trước ông ấy tự cho mình là đúng, kết quả đều bị Lý Quân làm cho mất mặt, hơi không giữ được thể diện.
"Cố Nghiên là bạn của tôi, cô ấy đã bái ông làm sư phụ, hy vọng ông hãy dạy dỗ và bảo vệ cô ấy thật tốt, như chuyện hôm nay, đồ đệ bị tát một cái mà còn không dám đứng ra, ông thật là hèn nhát."
Lý Quân nói thẳng không chút kiêng nể.
Gương mặt già nua của Huyền Trần chân nhân không khỏi đỏ bừng.
Dù nói thế nào đi nữa, lúc đó quả thật ông ấy đã không dám đứng ra đòi công bằng cho đồ đệ.
"Sư phụ tôi..."
Cố Nghiên muốn biện hộ cho Huyền Trần chân nhân.
Nhưng Lý Quân lại trực tiếp ngắt lời: "Thôi được rồi, chuyện vừa rồi đã qua. Cố Nghiên, một thời gian nữa Chiến Long Điện của tôi sẽ chính thức khai tông lập phái, lúc đó cô nhất định phải nhớ đến tham gia lễ mừng."
"Vả lại, một khi cô đã bước lên con đường tu luyện thì dù gặp phải khó khăn gì cũng có thể đến tìm tôi. Hãy nhớ, ở trong Di Tích Cấm này, có tôi Lý Quân ở đây, không ai có thể làm hại cô."
Giọng nói của Lý Quân vô cùng bá đạo, hệt như một vị quân vương.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất