Chẳng lẽ trên người Lý Quân thật sự chảy dòng máu của Vu tộc?
Trong lúc Đàm Đài Khinh Vũ còn đang mải suy nghĩ thì một bóng người xuất hiện trước mặt cô.
Đối phương cởi áo choàng đen xuống, lộ ra khuôn mặt góc cạnh, kiên nghị.
Đàm Đài Khinh Vũ vội hành lễ: "Bái kiến Phàn trưởng lão."
Đàm Đài Khinh Vũ là thiên kiêu top 1 của thánh địa Vũ Hóa, địa vị rất cao, nhưng nói về bối phận thì Phàn trưởng lão là trưởng bối của cô, Đàm Đài Khinh Vũ cũng phải tỏ ý kính trọng.
Cô không ngờ Phàn trưởng lão cũng đến, lại còn khoác áo đen che kín, đến cả cô cũng không nhận ra.
"Trước khi Lý Quân chính thức gia nhập thánh địa Vũ Hóa, ngươi tuyệt đối không được nhúng tay vào mọi tranh chấp giữa hắn và các thế lực khác.”
Phàn trưởng lão nói thẳng.
Đàm Đài Khinh Vũ nhướng mày.
Hiển nhiên đối phương cho rằng Lý Quân sẽ thua Lô Kinh Bang nên mới nói vậy, sợ cô ra tay cứu.
Có điều Đàm Đài Khinh Vũ không cho rằng Lô Kinh Bang đủ tư cách đánh bại Lý Quân.
Cô gật đầu: "Trưởng lão cứ yên tâm."
"Còn một việc nữa. Ta vừa nhận được tin, ở hướng Tây Bắc có một món bảo vật xuất thế. Ngươi lập tức đến đó, phải đoạt cho bằng được."
"Chuyện này…"
Đàm Đài Khinh Vũ cứ cảm thấy có gì đó không ổn.
Vị Phàn trưởng lão này đột nhiên đến xem trận chiến, lại còn bảo cô rời đi ngay lúc quan trọng nhất nữa.
Nhưng người này là trưởng bối trong sư môn, địa vị lại cao, chắc sẽ không lừa cô.
"Còn do dự gì nữa? Đây là nhiệm vụ do chưởng môn chỉ định. Mau đi ngay. Nếu để kẻ khác đoạt mất bảo vật, chưởng môn sẽ nổi giận."
Đàm Đài Khinh Vũ do dự một giây, cuối cùng vẫn gật đầu.
Ngay khi cô rời đi, Phàn trưởng lão lại trùm kín người trong áo đen, dưới lớp mũ, khóe môi thoáng nhếch lên một nụ cười lạnh lẽo.
Trên đỉnh núi.
Đòn tấn công của Lô Kinh Bang cực kỳ khủng bố, mỗi bước dậm chân đều để lại những hố sâu, sương đen kinh người cuộn trào, hoàn toàn nuốt chửng Lý Quân.
"Không biết kết quả trận chiến thế nào rồi?"
"Chẳng lẽ Lý Quân chết rồi?"
"Không ngờ chiêu này của Lô Kinh Bang lại kinh khủng đến vậy."
"Trận chiến kết thúc nhanh thế sao? Cứ tưởng Lý Quân còn có thể đấu với Lô Kinh Bang mấy chục hiệp chứ."
"Đây chính là khoảng cách giữa kẻ mới nổi và lão thủ: không chỉ thực lực bản thân, mà những lá bài tẩy cũng là yếu tố quyết định thắng bại."
Trong lúc mọi người đang bàn tán thì một luồng sáng bùng nổ, xé toạc sương đen.
Dưới lớp sương hiện lên gương mặt tái nhợt vì sợ hãi của Lô Kinh Bang.
Đối mặt với một đao ấy của Lý Quân, Lô Kinh Bang định ngăn cản thì cánh tay tóe máu.
Ngay sau đó, đao khí cực kỳ đáng sợ ầm ầm lan đến.
Ầm ầm ầm.
Đất rung núi chuyển, bụi đất mù mịt.
Dưới ánh đao, Lô Kinh Bang cố cản nhưng phát hiện hai tay bị lực chấn động đến mức vặn vẹo, cả người bị sức mạnh khủng khiếp hất văng, nện mạnh xuống đất.
Bốn bề lặng như tờ.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất