Dương Thanh Bách đã chết. 

 

Lúc này, ánh mắt mọi người nhìn Lý Quân đều tràn ngập sợ hãi. 

 

Dù năm xưa Dương Thanh Bách vì bị thương trong đại chiến chính tà khiến thực lực suy giảm nhưng ông ta vẫn là siêu cường giả, vậy mà lại bị Lý Quân dễ dàng giết chết như vậy. 

 

Thực lực của Lý Quân thật đáng sợ. 

 

Lúc này, bầu không khí chìm vào sự im lặng chết chóc. 

 

Lý Quân không quan tâm tới chuyện này. 

 

Từ khi Thiết Huyết sơn trang đứng về phía Vũ Hóa Thánh Địa, trong lòng Lý Quân đã phán cho họ mức án tử hình. 

 

Lý Quân muốn giết người, không ai có thể ngăn cản. 

 

Hôm nay, đừng nói là trang chủ Thiết Huyết, dù là cường giả đến từ Gia Thánh Địa thì cũng vô dụng. 

 

Khi bầu không khí còn đang chìm vào tĩnh lặng, ánh mắt Lý Quân quét về phía lão giả áo xám. 

 

Vừa rồi hắn cảm nhận được một tia sát ý, dù đã che giấu nhưng vẫn bị hắn bắt được, chính là Lâm lão. 

 

Thấy Lý Quân nhìn tới, vẻ mặt Lâm lão lập tức thay đổi. 

 

“Xem ra ông rất muốn báo thù cho trang chủ của mình.” 

 

Lý Quân cười lạnh. 

 

“Tôi…” 

 

Lâm lão vừa định lên tiếng. 

 

Lý Quân đã bước đến trước mặt Lâm lão, giơ tay bóp lấy cổ ông ta. 

 

Cả người ông ta bị Lý Quân nhấc bổng. 

 

Bị bàn tay Lý Quân siết chặt, Lâm lão cảm thấy toàn bộ sức lực của mình đều bị kìm hãm, sắc mặt tái nhợt, trong mắt tràn đầy sợ hãi. 

 

“Trước đó, ông nói với tôi quy củ của Thiết Huyết sơn trang, tôi cũng đã tuân theo, nhưng khi người Vũ Hóa Thánh Địa ra tay, sơn trang các người lại trở mặt. Bây giờ tôi cũng sẽ cho các người biết, quy củ của tôi là như thế nào.” 

 

Nói xong, Lý Quân giơ tay tát thẳng lên mặt Lâm lão. 

 

“Bốp!” 

 

Nửa bên xương mặt bị tát vỡ, miệng phun máu. 

 

“Nhìn mặt mà bắt hình dong, ỷ thế hiếp người, nếu đã chọn Vũ Hóa Thánh Địa thì phải trả giá.” 

 

Lý Quân siết chặt cổ ông ta rồi đột nhiên ấn mạnh xuống. 

 

“Rắc.” 

 

Lâm lão quỳ xuống đó, đầu gối tóe máu. 

 

“Bây giờ ông đã biết quy củ của tôi chưa?” 

 

Lý Quân nới lỏng cổ tay. 

 

Ngay lúc Lâm lão thở phào nhẹ nhõm, bàn tay Lý Quân đã đập vào đầu Lâm lão. 

 

Xương sọ bị đánh vỡ không thương tiếc. 

 

“Lâm lão!” 

 

Đám người Thiết Huyết sơn trang gầm lên giận dữ, muốn ra tay cứu giúp. 

 

Nhưng chân Lý Quân đã giẫm xuống, trên người mang theo khí tức cuồng bạo, tay hắn giơ lên, từng tia sấm sét như rắn điện bao phủ đám người Thiết Huyết sơn trang. 

 

“Ầm!” 

 

Lôi quang ngập trời đánh xuống. 

 

Mấy chục đệ tử Thiết Huyết sơn trang không hề có cơ hội phản kháng, bọn họ da tróc thịt bong, thân hình ngã xuống. 

 

Cảnh tượng này khiến sân viện vốn hơi chật chội lập tức trở nên rộng rãi. 

 

Nhiều người không khỏi nuốt nước bọt. 

 

Bọn họ nhìn Lý Quân như đang nhìn một ma thần. 

 

Trong lòng rét lạnh, hồn vía cũng bay mất. 

 

Còn Tân Yến còn đang mơ mộng Dương Thanh Bách có thể giết Lý Quân, bây giờ hắn đã hồn xiêu phách lạc, lén lút rút khỏi đám đông, hóa thành một đạo tàn ảnh muốn rời đi. 

 

Nhưng Lý Quân sao có thể để hắn chạy thoát. 

 

Hắn giơ tay, Xích Luyến Phi Đao hóa thành một luồng sáng mang bay ra, xuyên thủng thân thể Tân Yến. 

 

“Ầm!” 

eyJpdiI6ImNocms3NWNFZ2VDa1BpcE5OQ0R1dUE9PSIsInZhbHVlIjoiMnVGT2d0VnhhSWN0VXFZMkNjVUQzXC9meUFmWUNqWkQrQlhvM0lyTWkyUVZNcTVRWFRWZEdjYTh5MTU2WEpmM3oiLCJtYWMiOiJjZjE2OGQ5OThhZDE1YjIzOWFjM2I5YzM1YmQ2OTBkNjU3OTM1YzAxNjg2MTBkYmJkNDIxMTIyYzI5OTRkYTJkIn0=
eyJpdiI6Ik9JY2J3VTl1TmtubXFcL2NNc0ZQTXF3PT0iLCJ2YWx1ZSI6IkY4UmVJVEtaZ24wR1wvbWZHXC9cL2U4dWFndDVWT2JPSUJ3Unc4OWRWUnQ4UkFYcm5nd29cL1NsRFVldFh5YUcyZ0lwVFZTVzNrZ0t4c29SWkFRZUc0K3R0WStSWVEwVW5aN1FwVHZzeitiaXlTc0E1QVZjQVIxcVdiSzI4MG00UnpDa3N2UkVsOHVWNW1PS1ZMeDFqOUJ6SmdTbWo5OTZtSUd4bnlUQXlCQnJcL1hOcWE3Q2p0SVwvd0pJNVNmcXVLWHVISCtPZ1V5RUpJckFpZldKdklFbDdEUGRTOXRGR1wvY3NPQ2k1RmdDYnJWR1oxalRcLzJ0dVI2Wmx4T1A2UXdIQ3h5RSIsIm1hYyI6IjljOWYyMGMwODk0MzhkYTFmZjMxZGM0NWE1MzM0N2RkM2NlN2I2NDYxMTA4MGRhMzI5ODE2MTRhMzdkZDhmODgifQ==

Tất cả mọi người đều bị dọa sợ.

Ads
';
Advertisement
x