Sau khi trở về, Dương Thiên lại bắt đầu khôi phục linh hồn của mình.  

             Thời gian trôi qua, nháy mắt đã qua một tháng.  

             Dương Thiên đang yên lặng ngồi xếp bằng trên giường đá, hấp thu lượng lớn linh quả. Một tiếng sau, trong mắt Dương Thiên lộ ra một tia vui mừng.  

             “Linh hồn của mình đã khôi phục đến hoàng cảnh cực hạn rồi!”  

             Trong lòng Dương Thiên khẽ động, linh hồn khủng bố liền trực tiếp bạo phát ra, chẳng qua linh hồn này đã được thu nhỏ trong phạm vi mấy mét xung quanh hắn.  

             “Bây giờ, cho dù gặp cường giả trong thành trì, thì mình cũng không cần sợ gì nữa cả.”, Dương Thiên khẽ mỉm cười.  

             Sau hoàng cảnh cực hạn chính là cấp Viên Mãn, Dương Thiên biết, với cấp bậc này thì ở bất cứ nơi nào thì cũng thuộc dạng cường giả. Với sự hiểu biết của hắn, con đường tu luyện cơ thể, so với tu luyện pháp tắc thì khó hơn rất nhiều.  

             “Ở nơi này hai tháng, thực lực đạt đến cấp bậc bây giờ, mình cũng có thể đi ra ngoài một chuyến rồi.”, Dương Thiên trực tiếp bước xuống giường đá.  

             Thời gian hai tháng, ngoài ngẫu nhiên xuất hiện ở bộ lạc Tạp Đốn hai ba lần, thời gian còn lại của hắn gần như đều ở trong phòng đá, khôi phục linh hồn của mình. Bây giờ tốc độ khôi phục vô cùng kinh người.  

             Chẳng qua, cứ khôi phục không ngừng nghỉ đối với Dương Thiên thì không có chỗ nào tốt cả, điều này khiến cho linh hồn của hắn vẫn luôn ở trạng thái căng chặt. Thả lỏng một đoạn thời gian cũng sẽ có chỗ tốt rất lớn.  

             Dương Thiên đi thẳng ra khỏi phòng đá, trước đá, Tân Tuyệt đang không ngừng vung nắm đấm, cậu đang tu luyện một loại quyền pháp, mà Tân Vũ đang ngồi bên cạnh yên tĩnh quan sát.  

             Tu luyện thân thể, ngoài việc sử dụng dược vật để tôi luyện thân thể ra, còn có các thủ đoạn công kích khác. Những công kích này, nếu thường xuyên luyện tập thì sẽ có chỗ tốt đối với việc đột phá.  

             Dương Thiên biết cảnh giới Tân Tuyệt và Tân Vũ, thực lực của Tân Tuyệt là cấp Sơ Sinh giai đoạn ba, Tân Vũ là cấp Sơ Sinh giai đoạn hai.  

             “Dương Thiên a thúc, người sao lại đi ra vậy?”, Tân Vũ nhìn thấy Dương Thiên, liền vội vàng chạy qua, hiếu kỳ hỏi.  

             Cô bé biết Dương Thiên chịu thương thế rất nặng, vẫn luôn đang khôi phục.  

             Tân Tuyệt nhìn Dương Thiên, không nói gì cả, tiếp tục tu luyện quyền pháp.  

             “A cha ngươi đâu?”, Dương Thiên mỉm cười sờ đầu Tân Vũ.  

             “A cha đi mua đồ vật rồi.”, Tân Vũ nói.  

             Cô bé vừa nói xong, thì Tân Cách Lâm đã đi tới.  

             “Dương Thiên, hôm nay sao ngươi lại có thời gian đi ra ngoài vậy?”, Tân Cách Lâm cười nói.  

             “Ra ngoài hoạt động gân cốt một chút.”, Dương Thiên nói, ánh mắt của hắn nhìn về phía rừng cây màu đen khổng lồ phía xa, nói: “Thực lực của ta đã khôi phục được một chút, đi rừng Thú Tâm xem thử.”  

             “Dương Thiên, rừng Thú Tâm rất nguy hiểm, bên trong thậm chí có cả hung thú cấp Lĩnh Chủ, một khi gặp phải chúng ở bên ngoài thì tuyệt đối vô cùng nguy hiểm.”, Tâm Cách Lâm trịnh trọng nói.  

             “Không sao, ta chỉ muốn ở bên ngoài xem một chút thôi.”, Dương Thiên cười nói. Nói xong liền trực tiếp đi về phía đó.  

             Ánh mắt của Tân Cách Lâm khẽ động, muốn nói gì đó nhưng lại thôi.  

             ……  

             Dương Thiên chậm rãi đi về phía rừng Thú Tâm, hắn phát ra một tia linh hồn, chú ý đến động tĩnh xung quanh.  

             Bây giờ hắn chỉ có thể dựa vào linh hông, thân thể yếu ớt bất kham, thậm chí đến thần binh cũng khó có thể sử dụng được.  

             “Rống!”  

             Vừa đến gần rừng Thú Tâm, Dương Thiên đã nghe thấy một trận gầm rống trầm thấp.  

             Chẳng qua, Dương Thiên không hề sợ hãi chút nào. Hắn biết hung thú thực lực mạnh nhất bên trong rừng Thú Tâm cũng chỉ ở cánh giới cấp Hắc Động đỉnh phong mà thôi, vì vậy tuyệt đối không có hung thú nào có thể làm hắn bị thương được.  

             “Vết tích tồn tại của rừng Thú Tâm này có lẽ vô cùng dài.”, Dương Thiên vừa đi, vừa xem xét những viên đá nham thạch ở nơi này.  

             Nếu thế giới bí cảnh này thực sự do Trụ Huyền để lại, vậy thì quá kinh người rồi!  

             Giống với Khổng Hình Dương Thiên thấy trong chiến trường Hư Vô và Thánh Vương Cửu Nguyên đã gặp trong tinh vực căn nguyên, đều đem thời gian Trụ Huyền tồn tại gọi là kỷ nguyên thứ nhất!  

             Điều này chứng minh, kỷ nguyên Trụ Huyền vô cùng xa xưa, có thể xuất hiện lúc vũ trụ căn nguyên hình thành.  

             Tính đến bây giờ, không biết đã trôi qua bao nhiêu kỷ nguyên rồi.  

             “Nếu là Trụ Huyền, liệu ông ta có gì để giúp mình không?”, Dương Thiên thầm nghĩ trong lòng.  

             Thế giới này thu hút hắn đến, nhất định là phải có mục đích tương ứng nào đó.  

             “Rống!”, phía xa, một tiếng gầm phẫn nộ truyền đến, sau đó một con hung thú có hình thể đạt đến mấy chục mét, giống với loài chuột xuất hiện, ánh mắt thị huyết nhìn về phái Dương Thiên.  

             “Hung thú cảnh giới cấp Tân Tinh?”, ánh mắt Dương Thiên bình tĩnh, lực linh hồn hơi phát ra, ánh mắt thị huyết của con hung thú này liền rơi vào mê mang, sau đó thì tỉnh táo trở lại.  

             Ánh mắt nó nhìn Dương Thiên lộ ra sự cung kính.  

             “Mang ta đến nơi có hung thú đẳng cấp cao hoặc là dược thảo.”, ý thức của Dương Thiên trực tiếp phân phó nói.  

             Con chuột khổng lồ này không do dự chút nào, nhanh chóng chạy như bay về một phía. Nó đã bị Dương Thiên nô dịch linh hồn hoàn toàn.  

             Rất nhanh, Dương Thiên đã đến bên trong một khu vực. Nơi này có mấy bụi dược thảo màu trắng kỳ dị, bên trên cũng kết hai linh quả màu trắng.  

             “Rống!”  

             Một tiếng gào rống phẫn nộ truyền đến, sau đó một con hung thú giống với loài sói xuất hiện, cơ thể dài đến mấy trăm mét, nó phẫn nộ nhìn con chuột khổng lồ tiến vào lãnh thổ của mình, móng vuốt hạ xuống, con hung thú chuột khổng lồ vừa bị Dương Thiên nô dịch linh hồn liền bị xé thành hai nửa.  

             “Hung thú cấp Tinh Chủ sơ cấp?”, Dương Thiên cảm nhận một chút dao động thân thể trên người con hung thú này, linh hồn hóa thành một thanh trường kiếm, đâm thẳng vào đầu con hung thú này.  

             Trong mắt con hung thú giống loài sói này vẫn còn đang tràn ngập sự hung ác, thì ngay sau đó nhãn thần đã trở nên ảm đạm, trực tiếp mất mạng.  

eyJpdiI6Iit0ZXBrUkpGeEx5cHRLbkFaZTM2WkE9PSIsInZhbHVlIjoiSjZKaW5jcW56OXdQeDZGQVZ1NHlpUUtWRTZ3ODZJbCtVNlN3blgrREgzS1VBWXlQMXlGeUlEc1JtS3BlZUpFK2t6VkRSVXF2R3ZIVW5uOE1idms0UkJ2ZTFRc1U1S3R2WHpRa3hYajBGVUxvYjBySmZxXC9JNUhjTDdxc281SnpyRzhmdDczc0RXekk4Mm42OVNrbUpBYWVxeXZHK001WjdPTmhpWndDWVBGM29EVll6ZzI0OVwvWDhcL2Z4K0QzR1JcL3F5bE1VRjc1Y1drVzA0MjJzXC9uRUhHb1d5eXc2XC9hbXB2RGdnVmJxcm1ORk1ubUM2S3dOb3czTjJiMVZGTEFLbFFwZTVudEp6aGpJS1MrZkxJUW1lWUxiMGkrcmRjT1wvZEFyV2RZQk10TFRQZEM1V3pzMllMRlh2MUk5OVRqbzhIMk0xSjg0MFdLNGtjeWZTQWw2OUhGQT09IiwibWFjIjoiMmViNWE0YWViYzAwMzUyZTdhMzhhZmZkMGY0MDA1YjZlODJkODVhYzYyYzg2MTI2ZWUzOTc5ZGFjMzUzMjQ2MCJ9
eyJpdiI6ImgxdEJHS3Awalk0ajVFQ3p6bHlvMXc9PSIsInZhbHVlIjoiK2s3eDNheW9XdjdiZ2tpNWhaNldLT0VcL1Y0dHhKRG9XSmVOSVFzRjhtSmh3dldIbTJpdXJEaWdUYWl3akNIV1pQN29NclZ3a291NjZib1NYZ2Y4ak1DQmNYZ2VlWTRCSWVia2gwVVNDSVwvaDRHNTJrTmVKSDJXWUNNUFhxS2hzRHJJZEUrN0ZTTXg5XC9Jallqc1FMWmUxZmZLRGZvXC9XUHRGWDZmbkZ2bENVS3Y2U3pvSHNyXC9IbDVwR2tMYVFNY1cwZWlKc3gyNXdPbEhwQ2FNM1wvQ1VodHg2eTMzMjBJRXVPNjVkUFRjanBcL2hqaWdPM3Q0dzdzNkpEUlVvdVE2NjV1cG1ibXBVRWFDXC9aeDdtZVNHNEI5dHdON1B2b1o5TGgrZjlma3FOYmQzZ2xFOEU4Wlh4K2FQcVFqQjkzUDV2czFybWFYNkFVSmJ3OTZReU5jVWNxZzFuNEFqUDRlY0VZN1MydGFXOVR2VnBkZnVTM2ZSbkk4QzFHT1wvbzZJTGNqVXhOd2xIODIrQThMQkJ3NmZqcCtVc0w1VVFpXC9IMDhNNHlDNFg1VTJpaGc9IiwibWFjIjoiODdhNjAyYmYwOGVmMDI0MzhjZTY5ZGJjYWM2MzkxY2E4M2JkYTc5MGRiYWYwNDZhZGU4NGJhNjllM2FlYjllMCJ9

             “Ở nhà Tân Cách Lâm lâu như vậy, không thể lấy ra đồ vật trong nhẫn không gian, ngược lại ở đây có rất nhiều thứ có thể coi thành vật bồi thường.”, ánh mắt của Dương Thiên nhìn xung quanh.

Ads
';
Advertisement
x