Một tháng rất nhanh đã trôi qua, toàn bộ mười người Dương Thiên đã quay về bộ phận thành Kim Mộc điện Vu Thần, đi vào trong chính điện.  

             Nhóm ba cường giả cấp Thời Không của Thánh Vương Nguyệt Mặc đang đứng ở vị trí đầu tiên trong chính điện, Thánh Vương Nguyệt Mặc lúc này đang xem những tư liệu, tin tức trong tay, một lúc sau mới dừng lại quan sát.  

             “Rất tốt, nhiệm vụ lần này đã hoàn thành viên mãn, ta dự định sẽ liên hợp với hai phân điện điện Vu Thần khác, biến nơi nguy hiểm kia trở thành một chỗ để tu luyện.”, Thánh Vương Nguyệt Mặc gật đầu nói: “Mười người các ngươi có thể được trao thưởng năm điểm cống hiến.”  

             “Ngoại trừ tin tức này ra, các ngươi còn thu hoạch khác nữa không?”, Thánh Vương Nguyệt Mặc nói xong, lại hỏi lại.  

             Thánh Vương Nguyệt Mặc là cường giả kiểm soát tuyệt đối phân điện thành Kim Mộc điện Vu Thần, thực lực không thể đánh giá được, không có ai có thể biết rõ được thực lực cụ thể của ông ta thế nào.  

             Thánh Vương Càn Vân và Thánh Vương Thần Luân tuy là điện phó, nhưng tuyệt đối không dám phản bác lại Thánh Vương Nguyệt Mặc.  

             Thánh Vương Nguyệt Mặc vừa dứt lời, có một cường giả lập tức bước ra, sau đó lấy ra một quả linh quả.  

             “Hả? Quả Mộc Tâm? Hơn nữa còn gần chín rồi, trưởng lão Duy Ý, ta có thể thưởng cho ngươi bốn điểm cống hiến!”, Thánh Vương Nguyệt Mặc vung tay phải lên, quả Mộc Tâm liền đến đi vào trong tay ông ta.  

             Lại có thêm những cường giả khác tiến lên, lấy được cũng ít nhiều điểm cống hiến. Thánh địa nguy hiểm này đã sinh ra vô số hung thú cấp Thánh Thần cường đại, chắc chắn có tồn tại một ít bảo vật quý giá.  

             Trong nhóm người, Dương Thiên thấy không có ai bước lên nữa, liền trực tiếp bước lên trước một bước.  

             “Trưởng lão Dương Thiên, ngươi định cống hiến cái gì cho thần điện vậy?”, Thánh Vương Nguyệt Mặc hỏi. Điểm cống hiến đối với Thánh Vương Nguyệt Mặc mà nói, hoàn toàn chỉ là một con số mà thôi, quy định ở đây đều là do Thánh Vương Nguyệt Mặc lập ra.  

             Dương Thiên vung tay phải lên, trong hư không liền xuất hiện tám quả.  

             “Điện chủ, ta hiến toàn bộ những quả này cho thần chủ.”, Dương Thiên trực tiếp nói.  

             “Quả Huyền Nguyên, hơn nữa còn có tận ba quả, trong đó có một quả đã gần chín, ngoài ra còn có các quả Thú Huyết.”, Thánh Vương Nguyệt Mặc vốn luôn lạnh lùng bỗng nhiên nở nụ cười.  

             “Đáng chết! Sao lại có tới ba quả Huyền Nguyên vậy, hơn nữa còn có một quả gần chín.”, Hắc Cưu nhìn những linh quả này mà trong lòng đang tức giận gào thét.  

             Quả Huyền Nguyên gần chín có giá trị cực lớn, nếu ông ta mà biết sớm, rất có khả năng đã động thủ với Dương Thiên rồi.  

             Rất rõ ràng, trưởng lão Mộc Tân đã nhìn thấy Dương Thiên hái được hai quả Huyền Nguyên, nhưng thực ra trước đó Dương Thiên đã có một quả rồi.  

             “Rất tốt, trưởng lão Dương Thiên, với quả Huyền Nguyên gần như hoàn chỉnh này, ta có thể cho ngươi một trăm hai mươi điểm cống hiến, hai quả kia ta cho ngươi năm mươi điểm cống hiến, còn năm linh quả còn lại ta sẽ cho ngươi hai mươi điểm cống hiến, tổng cộng một trăm chín mươi điểm cống hiến.”, Thánh Vương Nguyệt Mặc nói.  

             “Không ngờ lại đáng giá như vậy?”, trong mắt Dương Thiên lộ ra vẻ kinh ngạc xen lẫn vui mừng.  

             Dưới hoàn cảnh bình thường, những quả Huyền Nguyên này của hắn chỉ có thể trao đổi được hơn một trăm hai mươi điểm tích lũy, bây giờ lại có thể được nhiều hơn dự kiến hơn bốn mươi điểm.  

             “Trước kia trưởng lão Giác Lĩnh có nói điện chủ Nguyệt Mặc cần những quả Huyền Nguyên này, vậy nên giá trị của nó nhất định tăng cao. Hắc Cưu kia đã sớm biết được thông tin này, liền muốn dùng hai mươi điểm cống hiến trao đổi lấy hai quả Huyền Nguyên trong tay mình.”, sự chán ghét trong lòng Dương Thiên lúc này đối với Hắc Cưu càng thêm sâu đậm.  

             Hắn thấy rằng, Hắc Cưu hoàn toàn không có giới hạn của một cường giả, hơn nữa nội tâm lại vô cùng tham lam.  

             “Cảm tạ điện chủ.”, Dương Thiên nói.  

             “Ừm, lát nữa điểm cống hiến sẽ hiện trên lệnh bài của ngươi, cố gắng tu luyện, tranh thủ nâng cao vị trí trưởng lão của bản thân lên một chút!’, Thánh Vương Nguyệt Mặc nói.  

             Ánh mắt ông ta nhìn Dương Thiên vô cùng hài lòng.  

             Dương Thiên nhìn có vẻ còn rất trẻ, tương lai nhất định còn có không gian tiến bộ rất lớn, đối với Thánh Vương Nguyệt Mặc mà nói, điện Vu Thần có cường giả có tiềm lực, ông ta tất nhiên sẽ càng thêm chú ý.  

             Ba cường giả cấp Thời Không Thánh Vương Nguyệt Mặc nhanh chóng rời đi, trong chính điện chỉ còn lại mười vị cường giả, trong đó có Dương Thiên.  

             “Trưởng lão Dương Thiên, hy vọng thực lực của ngươi luôn được nâng cao, trên con đường tu luyện, bình yên vượt qua mọi nguy hiểm, trở thành cường giả đỉnh cấp của thần điện.”, Hắc Cưu nhìn và đi đến chỗ Dương Thiên, lạnh lùng nói.  

             “Thực lực của ta không cần Tam trưởng lão phải lo lắng.”, Dương Thiên lạnh lùng đáp lại.  

             Hắn hiểu rõ ý của Hắc Cưu, có điều Dương Thiên không hề e ngại gì. Nói xong, hắn liền trực tiếp rời khỏi đây.  

eyJpdiI6IkNRZllJSDZzZkV5MnUzYVwveGV5SlNRPT0iLCJ2YWx1ZSI6IlZZd05KMVNCSDVcL1o5RXV2UGhhczF3R2YxcStieWRONUR5dkZcL1lZS1J2b1Z1XC9Qc3dscyswVXJIRHlIOVFEXC9xRzFUcEg0RitwK29YSkR1V0lIakowN3pQazA1YUc1SzlnXC9Gc21MZmtiMEtBdVRON0VCb2dwc1RwN2NMVGpFOVRcL0tJblY5MWRjRXk5VHg3d0pNUTdSUkx0TzBHR3RNXC9oalJtYkwwbDJpN1pNNGFiQkdHaVFtZHprXC9sRFhJUkp3UE50cUF0cVVMNzNBZG5cL3ltbCszQmY5N3FEdHJ2XC83M0dndTlcLzQzOHdCdnpaVGluZXVVelNwWHAreFV4a1pJcE9TeEd3WGRucWdlVXdINlNaV1lYK2p4UVl6SkE0WE1iSFBzeEtETnVvSlZJXC8wWG5SWGxWYTBPbmgrNVNoNkE4aUxcL1RcLzZDd0dMeUVqRnc2UksreGtqSFZNNGYwVmZPOWhha3hmUGJRaE5EOHZrU1pMc1BuQ2hzRE9NbFwveWNVaTF2K3dTN1lzK283WWw5aEdYU2lpM01LN3lmbDF6bERmMnVXYTRXS3VHbndCN1RvZGJVQ1JSblJDWVladW9xXC8yRU5WbFB4K2hzRlVzdDI4RHNtS2VqS1ZtajFFc0lnZE9uSnhIVmZ3M2VwM0RwMklXT3ptdklmUE4rTVBTRFhXNU5sc0hNNW5BaWt2ZkQ0eVlcL0djeHJJRHhUNzBqRkpvYXNpYUxRNDAzWDk0TWxhUW41TkN6V1YzMkVFN2s5ODJYSlwvdEcwbkpETDlUV0diV3VEWm5XbXVHOHl6RGNFVGFmZ3ZCV0R0cTYxRytoZm9hVkdZcUNnWVNWcWptTnJnZFNOWWwrVDBXTlpWZEZTRG5qQmlFNG9kNlhOVnZzVnZxQzZxNWxwQ01XVzE0bFBNcGkrY3pHckl1NHRUQjdSaHhLRjhqNnNKeFwvR0g3ZURQdktNOXJadDNpcEpzNk9cL2h1V0tlRGg1MXMxUnhMeng2SmZraEtrSnFqaVBmNWhxazU2OG1uT2pxU2ZVaGtkTjlNeHVtS2kyamhXNzJ5dGtcL25QczBtV0NydE05OXVZT3h5VStLM0VOSEM1Yk5FSTVEWFh5M3hrNk5nTE9KS1o3TE41U0t6QmN3PT0iLCJtYWMiOiIxZTYxM2FkZWZhYTE0NTdhNzRkMGM2OWMwZDY5OGRkN2IwYTlmYTMyMTc1NmMxMjM2ZWE1YTI3M2I3OGVlZTBhIn0=
eyJpdiI6IjdYMFB2Z0M1NjZBWElGMzBVZUgrcHc9PSIsInZhbHVlIjoiR0xuOFB3Y056bTE3cjRjem1hUklVNXM0ZENLK3htdGhZcERrRms1SWlJUk50YW1TOE4rMnFjb3FhNmsyMWJFbGF1YmI4UGNCMTFhNjMyVjFSZWZ5a2RwditaZitIbmZSUVdoYmpQNFhZaGExcUxLVldVYzlTM3pJK2ljS1NkeFlRVW1vZ3hRRFJIb2pjXC9MQm1lekcxWDBRbWNIXC9SWmNTRjhmUmJ2UXFwdHVYMjRma1d1OTlRZFYwaFBvOGt3d2FPbHlsUlFjdlFsb2hLMEt6bGg4WkErRHFmZExBZStmbEU1bjNPUnNYTDZhVmlcL0VwMFRyUWNDcERPNlRhMkRmUmtVNWFOVHVoXC9HblVhc0JlR05RMGtBTldhTDVEQnRjazJGZDIrVnphMzM5Qk5pb2p3dEdIcjFsSzlZXC8zaWszaW5XSG1lcW45SXZJbGlnNGg5bjZWVElpekZtOFZUdFZoRzhWVWtxempkdU09IiwibWFjIjoiNzdiNWU0YjNkM2QyNjk1MTg2ZGRjNTNjYmVjNTIxMmM4NjRkYWRiZTgwMjhiMjkzYzk2MjdjNDM4ODg4ZTY4ZSJ9

             Mặt khác, Dương Thiên không hề quan tâm đến Hắc Cưu, hắn rời khỏi chính điện, đi về hướng khu vực trung tâm điện Vu Thần.

Ads
';
Advertisement
x