“Lần này là trưởng lão Sở Bí dẫn đầu, ngươi và trưởng lão Mộc Tân hỗ trợ, thực lực của hai con Kim Liệp Ưng chỉ ở cấp Thánh Thần đỉnh phong, quan trọng là tìm kiếm độ khó của bọn chúng có chút lớn. Chỉ cần tìm được thì nhiệm vụ có thể hoàn thành nhanh chóng.”
“Được!” Dương Thiên gật đầu.
“Hiện tại xuất phát thôi, ta chờ tin tức tốt của các ngươi.” Thánh Vương Thần Luân nói: “Đây là vị trí bọn chúng ở.”
Ba vị cường giả quan sát vị trí một chút, thân hình khẽ động rồi tất cả bay lên bầu trời, nhanh chóng tiến vào một chỗ.
Trong chính điện, nơi sâu trong đáy mắt của Hắc Cưu có một chút lạnh lùng.
“Hừ! Thánh Vương Dương Thiên, không biết lần này ngươi có thể trốn được hay không?”
Ông ta có sát ý với Dương Thiên nhưng vì không lưu lại chứng cứ, không tiến đến, nhưng có thế lực lớn mạnh của ông ta ở điện Vu Thần nên có lúc cũng không cần tự mình ra tay.
…
Trong hư không, Dương Thiên ở vị trí cuối cùng nhất, nhìn hai vị cường giả bay phía trước. Thực lực của trưởng lão Sở Bí ở cấp Thánh Thần một nguyên, trưởng lão Mộc Tân ở cấp Thánh Thần đỉnh phong, Dương Thiên biết, trưởng lão Mộc Tân rất có thể là cường giả phía bên kia của Hắc Cưu.
Dương Thiên đoán được một vài suy nghĩ của Hắc Cưu nhưng hiện tại hắn căn bản không sợ hãi chút nào, với thực lực của hắn, có thể đủ sức địch nổi ba vị cường giả cấp Thánh Vương ba nguyên, mặc kệ quỷ kế gì, hắn đều không quan tâm.
Thời gian nhanh chóng trôi qua, trong nháy mắt liền trôi qua hai tháng.
“Đến rồi!” Toàn bộ ba vị cường giả Dương Thiên đáp xuống.
“Chiêm chiếp!”
Từng âm thanh vô cùng bén nhọn vang lên, sau đó rất nhiều con chim ưng màu vàng lớn nhỏ không đều bay lên, thậm chí một vài con chim ưng lớn mạnh muốn tới gần nơi này, muốn công kích ba vị Dương Thiên.
“Chúng ta đi! Đừng chiến đấu với những con Kim Liệp Ưng này!” Trưởng lão Sở Bí trực tiếp nói.
Chắc chắn giữa hung thú cũng có một vài ngôn ngữ riêng, một khi thực lực của bản thân trưởng lão Sở Bí bộc phát ra, đó chính là đánh rắn động cỏ, một khi tạo ra sự cảnh giác của hai con Kim Liệp Ưng cấp Thánh Thần thì không ổn.
Đương nhiên trưởng lão Mộc Tân và Dương Thiên không hề phản đối, liên tục bay về nơi xa.
“Ừm?” Bay suốt một giờ, khi đến một nơi trong khu vực, Dương Thiên lại trực tiếp dừng lại.
“Thế nào? Dương Thiên?” Trưởng lão Sở Bí không hiểu hỏi.
“Trưởng lão Sở Bí, linh hồn của ta cảm ứng được động tĩnh ở một nơi trong khu vực, nơi đó có dao động của hung thú cấp Thánh Thần.” Dương Thiên nói.
“Há?” Trong mắt trưởng lão Sở Bí lập tức lộ ra vẻ vô cùng vui thích, hắn biết linh hồn của Dương Thiên lớn mạnh, lực nhận biết kinh người.
“Ở đâu? Mau dẫn chúng ta đi!” Trưởng lão Sở Bí trực tiếp nói.
“Đi theo ta!” Dương Thiên nhanh chóng bay đến một chỗ.
Lần này trưởng lão Sở Bí và trưởng lão Mộc Tân cùng đi theo hắn.
Trưởng lão Mộc Tân nhìn bóng lưng của Dương Thiên, sự lạnh lùng trong mắt lóe lên rồi biến mất.
Trước đó Hắc Cưu căn dặn ông ta tìm cơ hội, khi chiến đấu có thể tạo điều ngoài ý muốn khiến Dương Thiên bị hung thú công kích mà trực tiếp chết.
Đương nhiên, điều ngoài ý muốn này không phải dễ tìm kiếm như vậy, trưởng lão Sở Bí ở đây, nhất định phải để ông ta không hoài nghi gì.
Ba người nhanh chóng tiến lên, đi tới một nơi bên trong khu vực.
“Chiêm chiếp!” “Grừ!”
Ở nơi xa, lại có ba con hung thú khủng bố đứng vững, hai con Kim Liệp Ưng to lớn, còn có một con hung thú giống con gấu.
Vị trí phía dưới của Kim Liệp Ưng, có thể thấy có đến hai quả trứng màu vàng.
Nhưng ánh mắt của trưởng lão Sở Bí và trưởng lão Mộc Tân lại không nhìn vào quả trứng màu vàng mà nhìn về phía vị trí trung ương của ba con hung thú, nơi đó có một đóa hoa màu tím vừa nở.
“Lại là hoa Tử Lâm! Hơn nữa đã hoàn toàn trưởng thành!”
“Vận khí của chúng ta lại tốt như vậy!”
…
Trong mắt của trưởng lão Sở Bí và trưởng lão Mộc Tân lộ ra vẻ kích động.
Ngay cả trong lòng Dương Thiên cũng hơi động.
Hoa Tử Lâm, một loại hoa kỳ dị, nó không chỉ ẩn chứa linh lực phong phú. Hơn nữa, bên trong chứa một vài vật chất đặc thù, rất tốt đối với việc thu nạp linh lực vào thân thể.
Cường giả cấp Thánh Thần hai nguyên sử dụng, thậm chí gia tăng xác xuất đột phá đến cấp Thời Không là điều vô cùng trân quý.
Đối với cường giả cấp Thánh Thần hai nguyên, đây tuyệt đối là bảo vật mong cầu tha thiết.
“Hoa Tử Lâm này ngược lại cực kỳ thích hợp cho ta luyện thể!” Dương Thiên mỉm cười.
Hoa Tử Lâm này có một vài tác dụng tiềm ẩn đối với thân thể, cho dù linh quả của hắn trong nhẫn không gian cũng khó bì được.
“Xem ra ba con hung thú này sẽ ra tay, đến lúc đó ba người chúng ta chậm rãi tiếp cận, ai hái được hoa Tử Lâm thì là của người đấy!” Trưởng lão Sở Bí nói.
Trưởng lão Mộc Tân và Dương Thiên đều gật đầu, đương nhiên bảo vật là của người có năng lực.
So với hoa Tử Lâm, trứng Kim Liệp Ưng này lại có thể buông xuống tạm thời.
“Grừ!” Sinh vật giống như con gấu phẫn nộ gầm thét một tiếng, trực tiếp bổ nhào về phía hoa Tử Lâm.
“Chiêm chiếp!”
Trong nháy mắt, hai con Kim Liệp Ưng to lớn cũng bạo động.
Vẫn chưa phân được thắng bại, bọn chúng cũng không dám khát vọng. Điều hoa Tử Lâm cần chính là luyện hóa từ từ dưới trạng thái yên tĩnh, nếu không một chút tác dụng cũng không có.
“Đáng tiếc, tranh đoạt tiếp cũng vô dụng, chắc chắn hoa Tử Lâm này thuộc về ta!” Dương Thiên nhìn tình cảnh hỗn chiến trước mắt.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất