“Không biết trưởng lão Hắc Cưu đến đây có chuyện gì?” Dương Thiên nhíu mày nói: “Có lẽ ta và trưởng lão Hắc Cưu không có chuyện gì gặp nhau?”
“Ha ha, trưởng lão Dương Thiên, ta không nói cái khác, ta nghe nói ngươi giành được một gốc hoa Tử Lâm, ta lại có chút hứng thú với nó, không biết trưởng lão Dương Thiên có sẵn sàng bán nó cho ta hay không?” Trưởng lão Hắc Cưu vừa cười vừa nói.
“Hả? Không biết trưởng lão Hắc Cưu sẵn sàng bỏ ra bao nhiều điểm cống hiến?” Dương Thiên hỏi.
“Trưởng lão Dương Thiên, hoa Tử Lâm này ở điện Vu Thần có thể đổi được 300 điểm cống hiến thì ta liền trả 300 điểm cống hiến.” Trưởng lão Hắc Cưu nói.
Trên mặt của ông ta lộ ra một chút cười cợt nhưng trong lòng thì đang đè nén tức giận.
Ông ta đột phá trong vô vọng, trong lòng cực kỳ quan tâm đối với linh quả, dược thảo của hoa Tử Lâm có thể trợ giúp đột phá cảnh giới thế nhưng lại khó mà gặp được.
Lần này biết Dương Thiên giành được, mặc dù trong lòng tràn đầy sát ý với Dương Thiên, nhưng lại không thể không đến đây thỉnh cầu.
“Lần này trưởng lão Hắc Cưu rất hào phóng!” Dương Thiên lạnh nhạt nói, nhưng trong lòng của hắn lại vô cùng lạnh lùng.
Đối với cường giả dạng như Hắc Cưu này, hắn lướt nhìn liền có thể nhìn ra nhân phẩm, tính cách như thế nào, biết Hắc Cưu có sát ý với hắn, chỉ cần có cơ hội, rất có thể sẽ trực tiếp ra tay.
“Mặc dù biết trưởng lão Hắc Cưu ngươi đột phá cảnh giới rất khó, nhưng thật xin lỗi, ta còn muốn sử dụng hoa Tử Lâm này, món đồ này có tác dụng rất lớn đối với việc tu luyện thân thể của ta nên không bán cho trưởng lão Hắc Cưu ngươi được, mong trưởng lão Hắc Cưu trở về đi!” Dương Thiên khoát tay áo nói.
“Trưởng lão Dương Thiên!” Sắc mặt trưởng lão Hắc Cưu dần âm trầm, nói: “Giao hoa Tử Lâm này cho ta, ân oán giữa chúng ta trực tiếp giải trừ.”
“Trưởng lão Hắc Cưu, trở về đi, ta thật sự cần hoa Tử Lâm này.” Dương Thiên nghiêm túc nói.
“Dương Thiên!” Trên mặt Hắc Cưu lộ ra vẻ nổi giận, nói: “Ngươi thật sự muốn đối nghịch với ta?”
“Trưởng lão Hắc Cưu nói đùa, ta chỉ cần hoa Tử Lâm này mà thôi, không muốn bán, sao lại thành đối nghịch với ngươi? Giao dịch là việc hai bên ngươi tình ta nguyện, hiện tại ta cũng cần.” Dương Thiên lắc đầu nói.
Soạt!
Dương Thiên vung tay phải lên, trong tay liền có một gốc hoa màu tím xuất hiện.
“Hoa Tử Lâm này là ta giành được, trưởng lão Hắc Cưu sẽ không còn muốn ép mua ép bán chứ?” Dương Thiên mỉm cười nói.
Ầm!
Dương Thiên vừa nói xong, bỗng nhiên, hình bóng trưởng lão Hắc Cưu bạo động, sau đó duỗi ra bàn tay của mình, trực tiếp chộp tới hướng hoa Tử Lâm trong tay Dương Thiên.
“Chỉ là một kẻ yếu ớt có thực lực cấp Thánh Thần bình thường, vậy mà cuồng vọng như vậy, trưởng lão Dương Thiên, là ai cho ngươi tự tin như vậy?” Trưởng lão Hắc Cưu tức giận nói.
Ông ta ra tay trong nháy mắt, không gian nơi này lại thành một mảng tối tăm mờ mịt trong nháy mắt.
“Trưởng lão Hắc Cưu, ngươi dám ra tay ở điện Vu Thần?” Sắc mặt Dương Thiên lạnh như băng nói.
“Hừ! Ta ở trong không gian da thú này, ai có thể phát hiện động tĩnh của nơi này? Chỉ cần mấy giây là ta có thể giải quyết ngươi, đến lúc đó đảm bảo không để lại vết tích.” Trưởng lão Hắc Cưu tràn đầy sát ý, nói: “Trưởng lão Dương Thiên, đã lâu rồi không có kẻ yếu nào dám liều lĩnh như vậy ở trước mắt ta.”
“Trưởng lão Hắc Cưu, ngươi cứ tự tin như vậy có thể hạ ta sao?” Dương Thiên lạnh lùng nói.
“Ha ha, thực lực của ngươi chỉ là cường giả cấp Thánh Thần bình thường, chẳng lẽ còn có át chủ bài lớn mạnh sao?” Trưởng lão Hắc Cưu cười to nói.
Quyền phải của hắn cử động, rốt cục tiếp cận Dương Thiên, một tay khác lại chộp tới phía hoa Tử Lâm.
“Nếu ngươi đã ra tay thì đừng trách ta.” Dương Thiên lắc đầu.
Rào!
Hắn trực tiếp duỗi ra một tay, thân thể đứng thẳng bất động, sau đó nghênh đón hướng nắm đấm của trưởng lão Hắc Cưu.
“Lại dám cứng đối cứng với ta?” Trong mắt trưởng lão Hắc Cưu lộ ra một tia quang mang tàn nhẫn.
Rốt cục, cả hai trực tiếp va chạm vào nhau.
“Phịch!”
Tiếng va chạm to lớn truyền đến, khí thế dao động kinh khủng không ngừng tản ra xung quanh, còn mặt trưởng lão Hắc Cưu lại biến sắc, ông ta cảm nhận được một luồng sức mạnh vô cùng khổng lồ truyền đến, thân thể của ông ta lại không chịu nổi, trực tiếp lui về phía sau liên tục.
Ầm!
Bỗng nhiên, bóng hình Dương Thiên chuyển động, giống như một con mãnh thú Hồng Hoang, dường như trong nháy mắt, nó liền đi tới bên người trưởng lão Hắc Cưu, sau đó túm lấy cổ ông ta rồi nhấc lên.
Bóng người Dương Thiên chợt đến, trong nháy mắt liền đến bên cạnh trưởng lão Hắc Cưu, sau đó một tay bóp lấy cổ của ông ta, nhấc ông ta lên.
"Trưởng lão Hắc Cưu, một chút thực lực như vậy, lại ăn to nói lớn, muốn tru sát ta sao?" Giọng nói lạnh lùng của Dương Theien vang lên, bắt lấy Hắc Cưu, giống như xách một loại đồ vật.
"Làm sao có thể?" Vẻ mặt khó tin của Hắc Cưu, chỉ cảm giác trong lời nói của Dương Thiên làm ông ta mang nỗi nhục nhã trong lòng, muốn giãy dụa, nhưng lại phát hiện cơ bản không thể thoát khỏi sự khống chế của Dương Thiên,
"Bịch!"
Dương Thiên buông lỏng tay phải của mình, chân phải đá một cái, Hắc Cưu giống như quả bóng cao su, trực tiếp bị đá bay ra ngoài.
Người của Hắc Cưu đập xuống một nơi, vẻ mặt trầm xuống nói: "Dương Thiên, làm sao thực lực của ngươi mạnh mẽ như vậy?"
Thế nhưng bây giờ thân thể của Dương Thiên lại tinh lực dâng trào, uy lực tỏa ra còn mạnh hơn ông ta, ông ta thậm chí không thể thoát khỏi sức mạnh của Dương Thiên.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất