Ngược lại, lúc này Thánh Vương Vân Đạo lại cảm thấy vô cùng nghẹn khuất.
Công kích của ông ta không tạo thành chút ảnh hưởng gì đến Dương Thiên cả, nhưng mỗi một công kích của Dương Thiên, căn nguyên pháp tắc trong người ông ta đều trở nên kích động, cơ thể khó lòng kìm lại được.
Dương Thiên đối với ông ta lúc này mà nói, giống như một quả cầu sắt lớn có sức phòng ngự kinh người, khó có thể bị phá vỡ, không có bất kỳ sơ hở nào cả, hơn nữa trên mặt quả cầu sắt này còn đầy gai nhọn, mỗi một lần tiếp xúc với hắn đều khiến căn nguyên pháp tắc trong người ông ta giảm xuống một chút.
Kiểu đánh như vậy căn bản không có phần thắng.
“Cấp Thời Không tu luyện, một bước lên trời, trong thời gian ngắn như vậy, Thánh Vương Dương Thiên liền có thể nghiền áp ta, thực lực của hắn ít nhất cũng là cảnh giới cấp Thánh Vương năm nguyên đỉnh phong! Hơn nữa còn có tu luyện thân thể, trong toàn tinh vực căn nguyên thì cho dù là cơ thể của cường giả cấp Thánh Vương sáu nguyên cũng không đạt đến mức đó!”, sắc mặt Thánh Vương Vân Đạo âm trầm, trong lòng có rất nhiều suy nghĩ.
Trận chiến này, cục diện hoàn toàn ngược lại với trận chiến hơn một triệu năm trước, trong lòng ông ta không thể chấp nhận được chỉ trong chốc lát.
Ông ta đã tu luyện hơn một kỷ nguyên còn Dương Thiên mới tu luyện bao lâu chứ?
“Không tốt!”, bỗng nhiên, sắc mặt Thánh Vương Vân Đạo khẽ biến.
Hư ảnh khổng lồ cao đến một tỷ mét dưới nắm đấm của Dương Thiên, càng ngày càng mờ nhạt, cuối cùng giống như không chịu nổi nữa, trực tiếp biến mất, bản thể của Thánh Vương Vân Đạo lại xuất hiện trước mặt Dương Thiên.
“Oành!”
Thân ảnh Dương Thiên bạo động, nhanh chóng lại gần Thánh Vương Vân Đạo, công kích vô cùng nhanh chóng đánh lên người Thánh Vương Vân Đạo, cơ thể của ông ta không ngừng bị đánh lui ra sau, khí thế trên người cũng hạ xuống với tốc độ cực kỳ nhanh chóng.
Cuối cùng, Dương Thiên dừng lại, đứng giữa không trung, nhìn Thánh Vương Vân Đạo và phân thân của ông ta.
Nghiền áp! Từ lúc bắt đầu chiến đấu cho đến bây giờ, Dương Thiên hoàn toàn áp chế Thánh Vương Vân Đạo.
“Thánh Vương Vân Đạo, không phải ngươi muốn giết ta sao? Bây giờ cảm thấy như thế nào?”, Dương Thiên lạnh nhạt nói.
“Thánh Vương Dương Thiên, cho dù thực lực của ngươi có mạnh, nhưng muốn giết được ta thì cũng không thể nào!”, Thánh Vương Vân Đạo phẫn nộ nói.
Vừa nãy mặc dù ông ta bị nghiền áp hoàn toàn, nhưng lại không bị trọng thương.
“Cũng không nhất định!”, Dương Thiên mỉm cười nói: “Ngươi lẽ nào không biết ta đã dựa vào cái gì để chiến đấu với cường giả cấp Thời Không sao?”
Sắc mặt Thánh Vương Vân Đạo khẽ biến, bỗng nhiên, thế giới linh hồn khổng lồ xuất hiện, đem ông ta vây khốn hoàn toàn, thế giới khủng bố này điên cuồng lôi kéo ý thức của ông ta, muốn nó chìm vào bên trong.
“Uy năng linh hồn thật mạnh! Thánh Vương Dương Thiên không chỉ có thân thể trở nên đáng sợ, phương diện linh hồn cũng đạt đến cảnh giới mới sao?”, trong lòng Thánh Vương Vân Đạo tràn ngập sự kinh ngạc, nhìn Dương Thiên, lần đầu tiên xuất hiện sự sợ hãi.
Lần trước linh hồn của Dương Thiên chỉ tạo ảnh hưởng rất nhỏ đến ông ta, nhưng bây giờ phải mạnh hơn trước phân nửa.
Át chủ bài của Dương Thiên giống như không bao giờ hết, đến bây giờ, Dương Thiên vẫn chưa sử dụng công kích pháp tắc.
“Bây giờ ngươi cảm thấy như thế nào?”, Dương Thiên khẽ mỉm cười.
Thân ảnh hắn bạo động, trong nháy mắt đã đến trước mặt Thánh Vương Vân Đạo.
Trong thế giới ảo cảnh của Dương Thiên, tốc độ của Thánh Vương Vân Đạo nhanh chóng chậm lại, căn bản là không thể né tránh.
Dương Thiên vung nắm đấm đánh ra, lần này Thánh Vương Vân Đạo lấy tốc độ rất nhanh lui về sau, khí thế trên người cũng hạ xuống một chút.
Bây giờ, Thánh Vương Vân Đạo cần dùng phần lớn tinh lực để ngăn cản thế giới ảo cảnh của Dương Thiên, nên không thể nào ngăn cản được công kích của Dương Thiên.
“Hừ!”, Thánh Vương Vân Đạo hừ lạnh một tiếng, có một món bảo vật xuất hiện bên người, sau đó ông ta nhanh chóng tiến vào trong.
Món bảo vật này giống như một cái lò vậy, đây chính là lò Hỏa Vân chí bảo pháp tắc hỗn độn loại phong tỏa không gian của Thánh Vương Vân Đạo.
“Chí bảo pháp tắc loại phong tỏa không gian sao?”, khuôn mặt Dương Thiên lạnh lùng.
Tay phải hắn vẫy động, một cung điện màu tím liền xuất hiện, sau đó lực cắn muốt tác dụng lên lò Hỏa Tinh.
Lò Hỏa Tinh cứ như vậy dừng lại giữa không trung, khó tiến lên được phía trước.
“Điện Tử Nguyên vậy mà vẫn còn? Thánh Vương Dương Thiên, ngươi vậy mà có thể dựa vào thực lực của bản thân thoát ra khỏi vòng xoáy hỗn độn!”, sắc mặt Thánh Vương Vân Đạo khẽ biến.
Thánh Vương Vân Đạo biến sắc, lúc trước thứ ông ta lo lắng nhất là điện Tử Nguyên của Dương Thiên.
"Thánh Vương Vân Đạo, hiện tại ngươi muốn chạy đi đâu đây?", Dương Thiên lạnh nhạt nói.
Chẳng qua hắn cũng không xuất thủ nữa, hắn nhìn sắc mặt âm trầm khi bị trói buộc của Thánh Vương Vân Đạo, nói: "Thánh Vương Vân Đạo, hiện tại ta cảm thấy chúng ta nên nói chút điều kiện nhỉ."
"Ngươi muốn gì?", sắc mặt Thánh Vương Vân Đạo thay đổi, nhưng vẫn lạnh lùng nói.
"Hai món chí bảo pháp tắc nửa Hỗn Độn, ngươi có thể an toàn rời đi.", Dương Thiên lạnh nhạt nói.
Trên người Thánh Vương Vân Đạo vừa vặn có hai món bảo vật loại cấp độ này.
"Thánh Vương Dương Thiên, ngươi quá tham lam!", Thánh Vương Vân Đạo tức giận nói.
"Thánh Vương Vân Đạo, lúc trước ngươi đánh ta vào vòng xoáy Hỗn Độn, chuyện này coi như hòa với vụ ta hai lần phá ngươi bắt sinh mệnh Hỗn Độn, thế nhưng bây giờ là trong trận đấu, ngươi là người ra tay trước, nếu ngươi thua vậy thì ngươi phải trả giá.", Dương Thiên lạnh lùng nói.
"Ngươi cảm thấy với thực lực của ngươi bây giờ có thể thoát ra từ trong tay ta không?"
Dương Thiên nhìn Thánh Vương Vân Đạo, sắc mặt cũng bình tĩnh.
Mặt khác, Thánh Vương Vân Đạo thuộc về Thánh Tinh Bắc Ma, trong lòng Dương Thiên vẫn vô cùng kiêng kị với Thánh tinh Bắc Ma.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất