“Mảnh vỡ chí bảo pháp tắc hỗn độn?” Dương Thiên cảm nhận được dao động của trường kiếm này thì trong mắt lộ ra một tia kinh hỉ.
“Bên trong phế tích chí bảo pháp tắc này lại có một loại bảo vật cấp độ như thế! Cũng phải, bảo vật đạt tới chí bảo pháp tắc hỗn độn thuộc về loại tồn tại chân chính vĩnh hằng, thế nên cho dù thế nào vẫn có thể bảo lưu được.” Dương Thiên nhìn thanh trường kiếm đứt gãy trong tay.
Trên mặt thanh trường kiếm này còn tản ra dao động rất mãnh liệt.
“Trong cung điện ảo cũng đã từng xuất hiện chí bảo pháp tắc hỗn độn bị gãy, nơi này lại xuất hiện một kiện nữa, không biết những chí bảo pháp tắc hỗn độn cường đại đó vì lý do gì mà bị gãy thành như vậy.” Dương Thiên yên lặng suy nghĩ.
Ở trong tinh vực căn nguyên, những chí bảo pháp đạt tới trình độ chí bảo pháp tắc hỗn độn đều là ở thể hoàn chỉnh, cho dù địa thế hiểm trở thế nào cũng không thể phá hủy được chúng.
Dương Thiên nhanh chóng thu liễm cảm xúc trong lòng. Tâm niệm của hắn khẽ động, phân thân Nguyệt Ảnh nhanh chóng xuất hiện.
“Phân thân Nguyệt Ảnh sẽ bắt đầu sưu tầm bảo vật ở khu vực này, còn mình sẽ tiếp tục đi theo Tiểu Quang.” Dương Thiên nhanh chóng làm tốt quyết định. Lúc này Tiểu Quang vẫn còn đang chậm rãi phi hành ở phía trước.
Nguyệt Ảnh Dương Thiên nhìn về một phương hướng, sau đó nhanh chóng bay về phía đó.
Chưa tới mười phút sau, hắn đã dừng chân ở một khu vực, nơi này truyền đến một dao động pháp tắc vô cùng mãnh liệt.
“Mảnh vỡ chí bảo pháp tắc hỗn độn.” Nguyệt Ảnh Dương Thiên lấy chí bảo pháp tắc mà mình cảm nhận được từ trong phế tích lấy ra, ánh mắt lộ rõ ý cười.
Hơn nữa, dưới linh hồn của hắn, ở phía xa lại tiếp tục truyền đến dao động pháp tắc nữa.
“Nhiều mảnh vỡ chí bảo pháp tắc hỗn độn như vậy? Chẳng lẽ nơi này đã xảy ra một chiến dịch khủng bố, đông đảo cường giả ngã xuống, bảo vật cũng bị phá hủy?” Nguyệt Ảnh Dương Thiên suy đoán.
Nguyệt Ảnh Dương Thiên yên lặng suy đoán, diện tích nơi này rộng lớn như vậy, núi non bên ngoài cao đến cả một triệu năm ánh sáng, không gian mà hắn đang đứng cũng vô cùng to lớn.
Lúc này Dương Thiên mới chỉ đi được một đoạn đường mà đã phát hiện được ba mảnh vỡ chí bảo pháp tắc hỗn độn. Nếu như tin tức ở nơi này truyền ra ngoài thì chắc chắn sẽ hấp dẫn vô số cường giả tiến đến.
Những mảnh vỡ chí bảo pháp tắc hỗn độn đó mặc dù chỉ là những mảnh nhỏ, nhưng đều tương đương với chí bảo pháp tắc linh cấp cực phẩm. Cho dù là cường giả cấp Thời không nhìn thấy thì cũng không thể nào làm ngơ.
Nhưng Nguyệt Ảnh Dương Thiên suy nghĩ một chút mà vẫn không tìm ra được bất cứ manh mối nào. Nơi này ngoại trừ phế tích chí bảo pháp tắc bên ngoài thì cũng không có những đồ vật nào khác, Dương Thiên không phán đoán ra được thông tin hữu ích nào.
“Không cần biết phế tích nơi này được hình thành như thế nào, nhiệm vụ hiện tại của mình chính là tìm ra được tất cả những mảnh vỡ chí bảo pháp tắc hỗn độn ở trong đống phế tích này.”
Đao Hắc Phệ của Dương Thiên yêu cầu phải cắn nuốt đông đảo bảo vật mới có thể chữa trị hoàn toàn. Mảnh vỡ chí bảo pháp tắc hỗn độn loại công kích càng nhiều thì hắn càng vui vẻ.
Hoặc tìm được những mảnh vỡ chí bảo pháp tắc hỗn độn chủng loại khác thì cũng có giá trị rất lớn.
Dương Thiên có thể cẩn thận nghiên cứu, điều này chắc chắn giúp ích rất lớn đối với việc tương lai hắn luyện chế ra chí bảo pháp tắc hỗn độn.
Dương Thiên không cần biết tại sao phế tích này được hình thành, hiện tại điều hắn cần làm chỉ là đi thu thập đồ tốt.
Vút!
Thân ảnh Nguyệt Ảnh Dương Thiên lược động, nhanh chóng bay về khu vực mà hắn vừa mới cảm ứng được.
...
Phía bên kia, Dương Thiên đi theo phía sau Tiểu Quang, không ngừng bay về phía trước.
Phải mất một khoảng thời gian dài thì bọn họ mới đến được một khu vực. Dương Thiên vừa mới dừng lại thì ánh mắt lập tức lộ ra vẻ khiếp sợ vô cùng.
Nơi này có một vách đá thật lớn, vách đá cứ như thế hiện ra trước mắt Dương Thiên. Mà trên vách đá này lại có một pho tượng, pho tượng này có hình dáng giống hệt như cự thú bên người Trụ Huyền.
“Chẳng lẽ không gian này là do Trụ Huyền lưu lại?” Trong lòng Dương Thiên chấn động.
Cự thú bên cạnh Trụ Huyền là duy nhất, thế mà bây giờ lại xuất hiện ở đây.
Thế giới Vu Thần trước kia Dương Thiên từng tiến vào và nơi này đều có liên hệ rất lớn với Trụ Huyền.
“Nghe đồn những nơi có địa hình nguy hiểm trong tinh vực căn nguyên đều được hình thành từ những đồ vật bị bài xích ra sau khi kỷ nguyên bị hủy diệt. Giới Trụ Tinh có khi nào được hình thành sau khi kỷ nguyên vũ trụ căn nguyên của Trụ Huyền bị hủy diệt không?” Trong đầu Dương Thiên xuất hiện một suy nghĩ.
Giới Trụ Tinh không biết đã tồn tại từ bao giờ, nhưng căn cứ theo những biểu hiện trong tinh vực căn nguyên thì chắc chắn nó đã tồn tại được lâu lắm rồi.
Bây giờ Dương Thiên phát hiện ra được những thứ liên quan đến Trụ Huyền trong khu vực này, chắc chắn sẽ có suy nghĩ như thế.
“Thử linh hồn xem sao.” Dương Thiên đứng thẳng, tản mát ra một tia linh hồn, tiếp xúc với pho tượng này.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất