Lúc này vũ trụ căn nguyên giống như vừa mới ra đời, linh lực vô cùng đầy đủ, mỗi một cường giả đều có thể hấp thu để bản thân trở nên lớn mạnh. Các khu vực xuất hiện đông đảo nhân vật có thiên phú, bọn họ đều sáng tạo ra phương pháp tu luyện riêng của bản thân mình.
Tuy nhiên, có một số phương pháp tu luyện là sai lầm. Giai đoạn đầu thì có thể tu luyện được, nhưng tu luyện đến cuối rất có thể sẽ khiến cơ thể suy sụp, trực tiếp ngã xuống.
Trụ Huyền cũng đang không ngừng mò mẫm sáng tạo ra phương pháp luyện thể, hơn nữa còn không ngừng trở nên lớn mạnh. Cuối cùng, anh ta đã đạt tới hạn mức cao nhất của vũ trụ này.
Điều này chứng tỏ phương pháp luyện thể mà Trụ Huyền sáng tạo ra là chính xác, thế nên anh ta nhanh chóng công bố phương pháp này ra ngoài.
Tiếp theo đó, Trụ Huyền bắt đầu lang bạt trong tinh vực căn nguyên, không ngừng tiến lên, lĩnh vực pháp tắc, sau đó anh ta lại bắt đầu dung hợp pháp tắc. Trụ Huyền càng lúc càng cường đại hơn, Long Cầu cũng luôn ở bên cạnh anh ta, thực lực của hai người càng ngày càng mạnh mẽ...
Dương Thiên giống như là một người ngoài đứng xem, hoặc nói đúng hơn là đứng dưới góc độ của Long Cầu, yên lặng quan sát tất cả mọi chuyện.
Trải qua vô số trận chiến đấu, Long Cầu vẫn luôn làm bạn với Trụ Huyền, chưa từng rời đi, tình cảm mà nó dành cho Trụ Huyền đã vô cùng khăng khít.
Từ khi nó được sinh ra đến giờ vẫn luôn ở bên cạnh Trụ Huyền, đối với Long Cầu mà nói, Trụ Huyền chính là tất cả của nó.
Nhưng mà, thời gian cứ thế trôi đi, Dương Thiên dường như chịu phải hạn chế, cảnh tượng trước mắt hắn đột nhiên trở nên mơ hồ, không xem được rõ ràng. Lúc này thời gian đã gần tới cuối kỷ nguyên.
Chờ đến khi Dương Thiên có thể nhìn thấy rõ một lần nữa thì lúc này trời đất đã rách nát, những hành tinh không ngừng phát nổ, biến thành vô số mảnh nhỏ.
Sinh mệnh kêu than, vô số hành tinh tan biến như bọt biển.
Toàn bộ trời đất chỉ còn lại Trụ Huyền, Long Cầu nằm sấp dưới chân anh ta. Thân thể của nó vô cùng khổng lồ, chiếm cứ cả một vùng sao trời rộng lớn.
Từ cuối kỷ nguyên đến giờ Dương Thiên ở trong không gian này hầu hết phải chịu hạn chế, hoàn toàn không nhìn rõ. Dương Thiên biết điều đó có nghĩa là quy tắc vũ trụ bắt đầu xuất hiện lỗ hổng và hỗn loạn.
“Thực lực của Trụ Huyền đại khái ở cấp Thánh vương bảy nguyên, còn cách luyện hóa vũ trụ căn nguyên một bước rất xa. Nhưng mà khí thế dao động trên người Long Cầu lúc này thậm chí còn mạnh hơn cả Trụ Huyền, thực lực của nó chắc hẳn có thể luyện hóa vũ trụ căn nguyên. Nó không có cách nào luyện hóa sao?” Dương Thiên nhìn Trụ Huyền và Long Cầu, ánh mắt lộ ra một tia suy tư.
Thực lực hiện tại của Dương Thiên đã đạt tới nông nỗi này, ngoại trừ những cường giả nắm giữ hoàn chỉnh pháp tắc dung hợp chín hệ hắn chưa từng được gặp thì những người khác hắn chỉ cần nhìn qua là biết cảnh giới đang ở đâu.
Cảnh tượng mà Dương Thiên đã từng nhìn thấy ở chiến trường Hư Vô lại lặp lại một lần nữa. Trụ Huyền bắt đầu sáng tạo ra Luyện thể quyết, cuối cùng vô số khí lưu màu xám tiến vào trong cơ thể Trụ Huyền, một vị nhân vật tuyệt thế đã ngã xuống.
“Ô ô ô...”
Từng tiếng rên rỉ vang lên, toàn bộ hư không không còn bất cứ sinh mệnh nào nữa. Trong mắt Long Cầu tràn đầy bi ai, sau khi Trụ Huyền rời đi, nó không biết bản thân mình tồn tại vì cái gì nữa.
Trong đầu nó nhớ lại khoảng thời gian lang bạt cùng Trụ Huyền, đó là ký ức cả đời nó.
Cô độc, bất lực, thực lực của Long Cầu lúc này gần như có thể đạt tới trình độ tồn tại vĩnh hằng, bất cứ khí lưu hủy diệt nào cũng không thể ảnh hưởng được tới nó.
Hiện giờ Dương Thiên đang nhìn dưới góc độ của Long Cầu, thậm chí hắn còn có thể cảm nhận được nỗi bi ai trong lòng nó. Đó là một sự tuyệt vọng không thể diễn tả thành lời.
Đối với sinh mệnh mà nói, cô độc mới là điều đáng sợ nhất.
Cuối cùng, thân hình của Long Cầu bắt đầu chậm rãi thu nhỏ lại, nó biến thành một con thú nhỏ, bay về phía xa...
Hình ảnh đến đây là kết thúc, tất cả mọi thứ lại khôi phục lại như bình thường.
Ý thức của Dương Thiên thông qua Long Cầu, nhìn thấy được cả đời của nó và Trụ Huyền. Bọn họ chinh chiến thiên hạ, sáng tạo công pháp, nghiền áp tất cả kẻ địch, tung hoành thế gian.
Nhưng mà thời kỳ cuối cùng của kỷ nguyên đã đến, tất cả đã hoàn toàn mất đi.
Ý thức của Dương Thiên rời khỏi pho tượng trước mắt, trở lại thân thể của hắn. Hắn cứ thế trầm mặc một lúc lâu.
Hắn có thể cảm nhận được cảm giác của Long Cầu, cô đơn một mình, vô địch thế gian thực ra là một điều vô cùng thống khổ.
Nhưng mà không gian ngọn núi kỳ dị này nhất định là do Long Cầu chế tạo ra.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất