Thánh Vương Hình Nguyệt, chẳng lẽ ngươi không biết quy tắc sinh tồn của tinh vực căn nguyên sao?, Những gì chúng ta đang theo đuổi là con đường vĩnh hằng, vì con đường này, cái chết một vài kẻ yếu có là gì? Ngươi đạp chết một con kiến trên đường ngươi có quan tâm chăng?", Thánh Vương Vô Mặc lạnh lùng nói.  

             Trong lòng Dương Thiên phẫn nộ: "Thánh Vương Vô Mặc làm việc không có điểm mấu chốt, đem hắn so sánh với kiến, că bản khôg cho rằng việc mình làm có gì sai.  

             Nhưng mà, trong lòng hắn lại vô lực, nếu Thánh Vương Hình Nguyệt không đến, hắn quả thật chỉ có thể chật vật mà chạy, đối mặt với Thánh Vương Hình Nguyệt hắn căn bản không có sức chống cự.  

             "Thánh Vương Vô Mặc, lúc trước ngươi cũng phải từ kiến mới trở nên mạnh như hôm nay.", Thánh Vương Hình Nguyệt lắc đầu nói.  

             "Chẳng qua, nếu đã đến, ngươi vẫn nên lui đi, lấy thực lực của ngươi căn bản không phải đối thủ của ta! Lần sau đừng ra tay, nếu không sẽ không giống như bây giờ nữa đâu."  

             Sắc mặt Thánh Vương Vô Mặc âm trầm vô cùng, trên người Dương Thiên không chỉ có rất nhiều chí bảo pháp tắc Hỗn Độn, ông ta còn cảm nhận được trên người Dương Thiên có bí mật lớn. Thế nhưng Thánh Vương Hình Nguyệt đang ở đây, ông ta căn bản không cách nào làm ra động tác khác.  

             Giao thủ vừa rồi ngắn ngủi nhưng cũng đủ để ông ta nhận ra, thực lực của mình cho dù tiến bộ rất lớn nhưng vẫn không phải đối thủ của Thánh Vương Hình Nguyệt, giao chiến tiếp chỉ tổ rước lấy nhục nhã.  

             "Thánh Vương Hình Nguyệt, trên người Thánh Vương Dương Thiên khẳng định có bí mật lớn, phòng chừng không chỉ mình ta có hứng thú với hắn, ngươi muốn bảo vệ hắn hẳn là chuyện khó.", Thánh Vương Vô Mặc lạnh lùng nói.  

             Oanh!  

             Một khe nứt không gian thật lớn xuất hiện, sau đó Thánh Tinh Vô Mặc không nói gì nữa, trực tiếp bước vào trong, trong nháy mắt thân ảnh biến mất đâu không thấy.  

             "Thánh Vương Vô Mặc rút lui?"  

             "Trước mắt xuất hiện Thánh Vương Hình Nguyệt cấp Thánh Vương bảy nguyên, rõ ràng là lưu lại từ kỷ nguyên trước, hơn nữa thực lực so với Thánh Vương Vô Mặc còn cường đại hơn, vậy nên mới rời đi."  

             "Có Thánh Vương Hình Nguyệt, bốn vị cường giả nắm giữ hoàn chỉnh pháp tắc dung hợp chí hệ không ra tay, ai có thể đối phó với Thánh Vương Dương Thiên nữa? Chẳng qua Thánh Vương Hình Nguyệt chỉ có một mình, nếu có cường giả cấp Thánh Vương bảy nguyên liên thủ lại ông ta không nhất định có thể thành đối thủ."  

             . . . . .  

             Xa xa, hai vị cường giả cấp Thời Không nhìn Thánh Vương Dương Thiên, trong mắt khó nén khiếp sợ.  

             "Hai vị.", ánh mắt Thánh Vương Hình Nguyệt nhìn lướt qua.  

             "Thánh Vương Hình Nguyệt.", hai vị cường giả cấp Thời Không lập tức trở nên vô cùng cung kính.  

             "Tin tức nơi này các ngươi có thể trực tiếp truyền ra ngoài, chiến đấu bình thường thì được, nhưng lấy cảnh giới cao nghiền ép cường giả cấp thấp, cách làm thế này rất quá đáng.", Thánh Vương Hình Nguyệt nói.  

             "Vâng, Thánh Vương Hình Nguyệt, chúng ta cam đoan sẽ truyền tin tức này ra ngoài.", hai vị cường giả cấp Thời Không cung kính nói, trong lòng cũng yên tâm.  

             Dựa theo tình huống hiện tại, Thánh Vương Hình Nguyệt sẽ không ra tay với bọn họ.  

             Lúc trước trong lòng bọn họ sợ hãi, ai biết cường giả cấp Thánh Vương bảy nguyên mới xuất hiện này có phải trời sinh thích giết hay không.  

             "Đi thôi!", Thánh Vương Hình Nguyệt nhìn Dương Thiên, tay phải phất một cái, mang theo Dương Thiên cùng tiến vào một khe nứt không gian.  

             Cả mảnh hư không lại khôi phục bình tĩnh, chỉ còn lại hai vị cường giả cấp Thời Không thực lực không gì nổi trội.  

             Ai cũng khó mà tưởng tượng, ở ngay chỗ này, bình thường chả thể nào xuất hiện vị cường giả cấp Thánh Vương bảy nguyên lại có hẳn hai vị, đã vậy còn giao thủ với nhau một phen.  

             "Truyền tin tức ra ngoài đi."  

             "Cứ như vậy truyền hả, lỡ cường giả của Thánh tinh Bắc Ma bất mãn với chúng ta thì sao?"  

             "Chúng ta có thể tiết lộ chút chút đây là ý tứ của Thánh Vương Hình Nguyệt, chúng ta chỉ là truyền lời giúp người ta thôi."  

             . . . . . .  

             Hai vị cường giả cấp Thời Không nhanh chóng trao đổi với nhau, rất nhanh đã lập ra đối sách vẹn toàn.  

             . . . . . .  

             Trong một khu vực, có hai bóng người đứng thẳng.  

             "Mấy trăm vạn năm không gặp, thực lực của ngươi đã đạt tới trình độ hiện tại, phỏng chừng trong trung kỳ kỷ nguyên ngươi có thể nắm giữ hoàn chỉnh pháp tắc dung hợp chín hệ.", Thánh Vương Hình Nguyệt nhìn Dương Thiên nói.  

             "Lúc này đây đa tạ Thánh Vương Hình Nguyệt ra tay.", Dương Thiên trầm mặc một chút, lần thứ hai nói lời cảm ơn.  

             Tuy rằng Thánh Vương Hình Nguyệt ra tay cứu hắn, thế nhưng hắn cảm thấy Thánh Vương Hình Nguyệt có bất mãn với hắn, loại cảm giác này rất lạ.  

             "Sau lần ra tay này, có uy hiếp của ta phỏng chừng những cường giả cấp Thánh Vương bảy nguyên này sẽ không ra tay nữa, tám vị cường giả cấp Thánh Vương bảy nguyên, nhiều nhất là hai ba vị có thể rút thời gian ra, bọn họ không chắc có thể đối phó ta."  

             Thánh Vương Hình Nguyệt nói, thanh âm cũng khàn khàn: "Thế nhưng nếu ngươi ở nơi khác, bọ họ bỗng nhiên xuất thủ, ta cho dù muốn cứu ngươi cũng không kịp. Vậy nên, mấu chốt nhất vẫn là thực lực của mình, chỉ có thực lực cường đại, ở bất kì địa phương nào cũng không có cường giả giám trêu chọc."  

eyJpdiI6Inc4Um14c0RpcElYTnlndnB1aEFyT3c9PSIsInZhbHVlIjoiVlNRMUZNaFBCUDJhVWdQZjlcL3hvRUlFM0w0VmI5cjhKYVwvV3pIQ2pyaTFvREpqMGRcL0VFOCtWVktcL1NzT0lKTzc0REJiY3M0N1plZHFqVzNERnprbDMzNXVTQ3RYRk96b3hhbjVqSzNTRmFhYVliNWs4NktmK3NzV3gwXC90OHllQlVNK0FNSFwvbTdUNEp6SjZCUVNFejBsbkYybWg1akdZM1JYNDYzeWRuNVI4V1RnTklQRmxrMXQwNXZ5Y3RcL3locUlwSjRqQnlGVDBpTFNhVER3dm5ncG1yQjNzS29nWE9PMUJ2TkxKN0tLMTRlSTVGQUdmMWV2SFpiTVU2UDZkSXciLCJtYWMiOiI5NWRkMTRkZDk5NTEwNzE4ZTRmNDAzZDgwODIyMWYzOWI1NGFlMmFhZDlmZDMzMmNhMWVhOWYxYjU0NzkyYTdkIn0=
eyJpdiI6InNNM1NhdWhpOFlDd2k4RnpZRjd0TXc9PSIsInZhbHVlIjoid1Jlc0dPdWVBMU5TclFOOEVVR0pJNlk1MFBNcmw3OVIxamV5VnRzV0V1TW5ZaTFEVlhXWk9pVmU0QWQrMzB2VzBTVTBNc2pnSUMxNWZQcm02MUx3VkxGMEt5eFQrMUoxMXRkQkREbDlmRzZiS2wxc2lrMW1sV0trRG1nQ0RwXC9ZWlN5NmdKd1VTNStCMTZ3ZFA1YzJzTFBWSXdaS2EzMnZld3ZxcUF1Y3N1V1prZ1lEVTdCNGFHcktFUlg3N24xMXRjZTBqNXNueXBNUWNDK0lpUzZGdFh6aHBsSlYyTXV2Y09BbmNjbFZ0c1RcL1dQZVl2WUh3TXAzdWFtUE42eXk4UGhOMTc1dVdLVUFUcDFaZUM4VmpcL1hWM3l5b2plVU9WMDdhblNyNDlIY0RCTGFoS1JEa1ZwZU5hSXREaDh5SFBhb3pCQU16ckNQY1ZXY3Zhc2hGSDBpUVZmbzFQeXZ4MWZ3S29TajhZQUJyZ0U5XC9iSXlsYmMxNFJnS0NnVG1yYTNCemw4NjlYODhwS3IxQlZIclhBQ3ZBeDQxRHFtOFR4V1RUNU5uZkFWQkpMb3crWGZcL2oxMDErU2RtQTVnciszIiwibWFjIjoiYTJiYzM5ZDU4MjBkN2UxN2QzMGFiN2YxMmNhYTc4NjlkZmQwNDk3YjhkYTI2ODdiYzhjNDg0YTMzM2EyMThkZCJ9

             "Được rồi, ta trở về hồ Băng Thủy, hy vọng lần sau gặp mặt, thực lực của ngươi có thể càng mạnh hơn nữa.", Thánh Vương Hình Nguyệt nói, lập tức không nói thêm gì nữa với Dương Thiên, trực tiếp bước vào trong khe nứt không gian, biến mất trong nháy mắt.

Ads
';
Advertisement
x