Cho dù Dương Thiên đã trưởng thành đến bước này, nhưng mà ở trong mắt Dương Gia Quốc, Thẩm Tân Lan, hắn vẫn là con của mình, là người mà mình cần phải lo lắng. 

             "Anh, hiện tại anh đã trở thành người đứng đầu trong tinh vực căn nguyên, chết thì có cái gì đáng sợ chứ, hơn nữa bây giờ còn có 100 ngàn tỷ năm nữa, nói không chừng anh có thể thành công đấy?” Dương San ở bên cạnh cũng nói. 

             . . . . . . 

             Dương Thiên nhìn người nhà mình, nhìn bọn họ không có một tia sợ hãi, trên mặt tràn đầy sự quan tâm. 

             Hắn biết, đây là mọi người đang khuyên bảo hắn. Sầu lo trong lòng hắn dần dần biến mất. 

             Trước mắt là những người nhà mà hắn dùng hết cả đời để bảo vệ, là những người mà trong lòng hắn quan tâm nhất. 

             "Đúng, con không cần bi quan, còn có 100 ngàn tỷ năm nữa, không hẳn là con sẽ không còn hi vọng gì. Kết quả xấu nhất cũng chỉ là chết mà thôi.” Dương Thiên người nhà nhìn, gật đầu nói. 

             . . . . . . 

             Một chỗ trên đường phố, Dương Thiên và Vương Nhã Lộ đang chậm rãi tản bộ. 

             "Nhã Lộ, thật xin lỗi, cho dù là lưu tại trên Trái Đất, anh cũng không có nhiều thời gian ở bên cạnh em.” Dương Thiên nhìn cô gái trước mặt, trong mắt có sự xin lỗi. 

             "Dương Thiên, anh biết mà, em chưa từng trách anh.” Vương Nhã Lộ lắc đầu nói. 

             Cô nhìn Dương Thiên nói: "Dương Thiên, còn nhớ rõ tình cảnh lần đầu tiên chúng ta gặp mặt không?" 

             Dương Thiên gật đầu, hắn hồi tưởng lại cảnh tượng mình lên đại học, lần đầu tiên gặp Vương Nhã Lộ ở trên xe lửa, khi đó bọn họ cũng còn rất non nớt, mới vừa đi ra khỏi nhà, cái gì cũng chưa hiểu nhiều, tràn đầy khát khao với tương lai, sau khi trải qua nhiều chuyện, hai người đến với nhau. 

             Trong nháy mắt, đã qua hàng ngàn ngàn tỷ năm. 

             "Anh thường nghĩ, nếu chúng ta không gặp nhau trên xe lửa, thì cảnh tượng hiện tại có khác hay không.” Trong mắt Vương Nhã Lộ hiện lên hồi ức. 

             "Thật may mắn là chúng ta gặp nhau, đây là điều may mắn nhất kiếp này của em." 

             Vương Nhã Lộ nhìn Dương Thiên, trên mặt nở nụ cười nhẹ nhàng, nói: "Dương Thiên, em biết áp lực mà anh đang phải gánh vác trên người, nhưng mà em sẽ chờ anh, bất kể thành công hay là thất bại, em đều sẽ vẫn chờ đợi, cho dù chết, em cũng sẽ lựa chọn ở bên cạnh anh." 

             Dương Thiên hít sâu một hơi, ôm cô gái trước mặt vào trong lòng, trong mắt tràn đầy vẻ kiên định, nói: "Anh nhất định sẽ thành công!" 

             . . . . . . 

             Bên ngoài tấm màng mỏng của vũ trụ Tinh Lâm, một bóng dáng xuất hiện, gương mặt chính là Dương Thiên. 

             Thời kỳ cuối kỷ nguyên đã đến, quy tắc sụp đổ, lĩnh ngộ pháp tắc Sinh mệnh đã hoàn toàn lâm vào bình cảnh, tất cả những gì hắn phải làm đó là tìm kiếm ra những quy tắc có thể cảm ứng được, và chuyển hóa nó thánh ký tự căn nguyên. 

             Ông. . . 

             Trên người Dương Thiên phát ra khí thế dao động không thể lý giải được, theo sự sụp đổ của hư không ở trước mắt hắn, liền xuất hiện ba đường cong tản ra các loại dao động, uốn lượn lưu chuyển. 

             Đây là hình thức biểu hiện của quy tắc vũ trụ. 

             Toàn bộ vũ trụ, không biết có bao nhiêu quy tắc đan xen, kết hợp cùng nhau, hình thành một chỉnh thể hoàn mỹ, khiến cho mọi thứ có thể vận hành theo quy tắc. 

             Nhưng mà hiện tại, quy tắc hoàn chỉnh đó đã bị phá vỡ, bản thân đã không còn bất kỳ uy lực gì. 

             Soạt! 

             Trong tay Dương Thiên trực tiếp xuất hiện một viên hạt châu tản ra các màu sắc khác nhau, đây là Thần châu Hỗn Độn. Ý thức của Dương Thiên chìm vào bên trong Thần châu Hỗn Độn này, nhưng mà bên trong cũng không có bất kỳ động tĩnh gì. 

             "Không biết dựa vào Thần châu Hỗn Độn có thể tìm được quy tắc hay không?” Dương Thiên nghĩ thầm trong lòng. 

             Đối với công năng của Thần châu Hỗn Độn, Dương Thiên chỉ là suy đoán. 

             Lập tức hắn không hề nghĩ nhiều, bóng dáng vừa động, liền nhanh chóng bay về phía xa. 

             . . . . . . 

             Ba ngàn năm sau, Dương Thiên đi tới một khu vực. 

             Bỗng nhiên hắn dừng lại, ý thức của hắn vẫn luôn nhìn vào Thần châu Hỗn Độn, ngay vừa rồi, Thần châu Hỗn Độn hơi hơi rung động một chút. 

             "Chẳng lẽ nơi này có quy tắc không hoàn chỉnh?” Dương Thiên thầm nghĩ trong lòng. 

             Qua thời gian dài, hắn cảm ứng được những quy tắc, linh lực đã từng tồn tại trên vách đá. 

             Ầm! 

             Trên người Dương Thiên, một luồng khí thế dao động khủng bố phát ra. 

             Muốn cảm ứng được quy tắc, chỉ có thể thúc giục thân thể, điều này tương đương với thúc giục cảnh giới cuối cùng của Bí quyết luyện thể mới có thể cảm nhận được. 

             Thật ra có lẽ là lúc trước Ngọc Bích chi linh đã từng nói với Dương Thiên vấn đề này rồi. Cho dù là Thánh Vương Cửu Nguyên tìm kiếm các quy tắc còn lại, cũng cần thúc giục Bí quyết luyện thể mới có thể làm được. 

             Lúc trước Trụ Huyền chính là ngoại lệ, điểm này, Thánh Vương Cửu Nguyên cũng không biết nguyên nhân. 

             Dương Thiên cẩn thận cảm nhận, bỗng nhiên, trên mặt của hắn lộ ra vẻ vô cùng sợ hãi lẫn vui mừng. 

             Ở trước mắt hắn, có một tia sáng gấp khúc kỳ dị, dao động phía trên tương tự với dao động của ký tự căn nguyên, nhưng lại có điểm khác biệt. 

eyJpdiI6IkNwR3hQamlvXC9NWU0xNEdCcmJPZlp3PT0iLCJ2YWx1ZSI6Ikd4cDRkeDcxbXJLa21XSXkwSjl6M3hzeE40T2RpbDBlb1YrMGsyUzdid04rajRBMHp0bzZoNkJFTzN3bllrKzR4TXEybVdJMnRTeUdkWWRsT3poSHVtNFwvbmRJd1IzOUZEKzZqVFNJNDRiVnhCVmpsUG9waVBhU0pTVkxZY1lhZzJxNWZRNk9VamZHVUIreFdrZEdJVTdTREt6bk9kRmtQb0JsaUpIM3lvUEhBSWVMSnViTUVoejc1YWdCejkrQlVRT1FseGhtQTB6V2VnN2JEc0M3M2FhXC9hNzZNZ2R4VDlkM0RsVVBVMU1VcWdwZ1dPK2VLcnZhYUpQYVJUMERQdHp6M2NRNjY3UjRHQUMyT01oT0dkNDhSTUl1NXR5UGRJeHp6RXhTS3REU0NSdFd3Q0RneWV2OUdGdUJLcmJTQWdMblwvRWhjSG1TcVRqZlBoc3dFWHVyWXNVdGNOR2pVdVJyd0syNXUyZVZnR3ZPNWpERTJpU1E4amhnb1prRjBLekdoZXZqMDFxTUNyMGVoMGJCdHMrUk12ZmJSYlYrTGFNbFVSTWJKa256ZGZSTmVkWU55NWZkVnBCRFFYOG1ONnF2cHpNY05WQjJ4QUNBZ0pKVEQ3MlhESGE3NUZZV2ozQW1BQzJCKzN0eDNqWEt3SjZmdWVpd1FHSlZTVEpzUEVBRUlGNmNsakx4V1c5NlpZU3NcL3FQMmN3NmxGazAzbVFscXJyNmxRVXdRV2syQUh6eDNrQ0tKcEFUSityT0wyWFoiLCJtYWMiOiJjNzZjODdhNWRjODFjNGM5MTRlMmUxYjgwYzdkZGIyMmVhZGE2NTYwYjU5ZDVkNjNkYjEyOGM1NWRlNjJkOTMzIn0=
eyJpdiI6IjI1eGJUVVFNbW5NSUNZbStjOG1xRnc9PSIsInZhbHVlIjoidWlRNUJCUHBDN24zank4N3pBZ2JuWUJnTkJwOVY0WEthcHJpZ0F6djkyd09PS0lVUWwxZExFM1Y5VlB0elJyRjIyY1NaM3VlUFR5SmU4QnpVWlhyNkVETStaVldcL0VXUDZvaWNDZlluYTRGZENJMFZmdU1QaDNEdjlQNmJXYzNcL1B5dEZudjNNSEYzNEl5QWNvTnE1dkRXNG5SVXhMalFlVDRVWXlUTnhIaVNoQk9UaEFmZjVzK21KNG81XC9ZbDFMY1BrdEpLbXdLeVJpaUQ0RDc1M0pibkNSYnIyTXVqWmxEalZxcldaaVo0b1pkMVFrWUhFRFcycGZla3B3TGRjNUFlSkQ3NTZwdlhOZnoxdjhBTnJXWURubXRDUDhTcEU5blg0NUxKMXZnRVk9IiwibWFjIjoiZjNkY2VkM2RjNzg3OTEwZjA5ZjY4NmZiZTIyNzNlMzE5NjljZDg4ZjY3YzFiNDQxNzZkMmNhNzAwNDkwMDQ1YyJ9

             Ở tinh vực căn nguyên, trong thời gian ba ngàn năm, thật ra hắn đã cảm nhận được rất nhiều quy tắc, nhưng tất cả ký tự căn nguyên mà quy tắc kia đại biểu đã sớm tồn tại.

Ads
';
Advertisement
x