"Đi thôi." Dương Khai không có tâm tư đi xem một trận nháo kịch như này, chào hỏi Cao Minh một tiếng, hai người tiếp tục lên trên, rất nhanh, phía sau truyền đến tiếng đánh nhau.

Cao Minh dẫn đầu, Dương Khai rất mau tới một một tòa linh phong gần nhất, nơi đây hẳn là Nghênh Khách phong, đến nơi này, tự có thị nữ trẻ tuổi dẫn Dương Khai tiến vào trong một gian sương phòng nghỉ ngơi.   

 

Cao Minh nói: "Dương đan sư còn xin chờ ở đây một lát, vừa rồi ta đã để cho người ta đưa tin đại nhân, đại nhân chẳng mấy chốc sẽ tới."   

 

Dương Khai khẽ gật đầu: "Làm phiền!"   

 

Cao Minh ôm quyền, quay người rời đi, còn lại Dương Khai chờ trong sương phòng.   

 

Chờ ước chừng hơn nửa canh giờ, cũng không thấy bóng dáng Cao Hâm Bằng, trong lúc rảnh rỗi, Dương Khai đứng dậy đi ra ngoài, chuẩn bị ở tùy ý đi dạo.   

 

Thị nữ trước đó thấy qua kia nhắm mắt theo đuôi đi theo, Dương Khai quay đầu nhìn nàng chút, cũng không để ý. Mình dù sao mới  đến, đối với nơi này cũng chưa quen thuộc, bên người đi theo một người cũng tốt, vạn nhất lạc đường còn có thể hỏi thăm đường.   

 

Nghênh Khách phong xem như phía ngoài nhất Huyền Đan môn, được an bài ở chỗ này, Dương Khai cũng không ngoài ý muốn, dù sao bây giờ hắn còn không tính đệ tử Huyền Đan môn, tự nhiên không có tư cách tiến vào khu vực trung tâm.   

 

Phong cảnh nơi này không tệ, các loại kiến trúc tinh tế xen vào nhau, thiên địa linh khí cũng cực kỳ không tầm thường.   

 

Đi vòng vo gần nửa ngày, Dương Khai mới trở lại phòng, đúng vào lúc này, Cao Hâm Bằng cũng vội vàng đuổi tới.   

 

"Dương sư đệ đợi lâu!" Cao Hâm Bằng vẫn như cũ, gặp mặt lộ ra rất là nhiệt tình, "Hôm nay vừa hay đến phiên ta truyền đạo thụ nghiệp, vừa rồi truyền thụ thuật luyện đan cho một đám bọn tiểu bối, làm trễ nải chút thời gian."   

 

"Sư huynh nghiêm trọng, ta cu ̃ng không đợi bao lâu." Dương Khai mỉm cười, mời Cao Hâm Bằng ngồi xuống.   

 

Cao Hâm Bằng trên dưới đánh giá hắn, gật đầu nói: "Dương sư đệ bây giờ đã là Thiên giai?"   

 

Dương Khai cười nói: "Còn nhờ sư huynh tặng đan."   

 

Cao Hâm Bằng khoát tay nói: "Coi như không có ta cho đan, sư đệ cũng có thể thuận lợi tấn thăng, sư đệ thiên tư xuất chúng, thực sự để cho người ta sợ hãi thán phục." Chuyển lời, thần sắc cũng nghiêm túc lên: "Sư đệ, lần này bảo ngươi tới, Cao Minh chắc hẳn cũng nói cho ngươi rồi?"   

 

Dương Khai gật đầu nói: "Một thân kỹ nghệ luyện đan này của ta vô luận như thế nào cu ̃ng xuất từ Huyền Đan môn, mặc dù không có danh phận, nhưng dầu gì cũng xem như đệ tử Huyền Đan môn."   

 

"Đúng là như thế." Cao Hâm Bằng nhẹ nhàng gõ bàn một cái nói, "Bây giờ tình huống là như vậy, lần trước ta trở về, báo cáo chuyện của ngươi lên tông môn, cấp trên rất là coi trọng đối với chuyện này, dù sao liên lụy đến vị kia, cho nên mới để cho ta đưa ngươi vào tông môn. Nhưng trước đó, sẽ có một trận khảo thí, xem ngươi là có thật sự nhất mạch tương thừa cùng Huyền Đan môn ta hay không!"   

 

"Khảo thí?" Dương Khai nhíu mày, "Không biết muốn kiểm tra thế nào?"   

 

Cao Hâm Bằng mỉm cười: "Sư đệ đừng lo lắng, nội dung khảo nghiệm chính là luyện chế Thập Chuyển Vô Tâm Đan, sư đệ nắm giữ đan phương là chứng minh tốt nhất, cấp trên cũng sẽ tự mình quan sát, đến lúc đó sư đệ chỉ cần biểu hiện bình thường là được, đương nhiên, có lẽ bọn hắn cũng phải hỏi ngươi một vài vấn đề, nhưng hẳn cũng không làm khó được sư đệ." 

 

Dương Khai nghĩ thầm đây mới là chỗ sầu nhất, đơn thuần chỉ là luyện chế Thập Chuyển Vô Tâm Đan thì đúng là không có vấn đề, nhưng nếu là hỏi liên quan tới tin tức sư phụ kia, vậy hai mắt đen thui.   

 

Bây giờ hắn biết, cũng chỉ là vị sư phụ kia nhiều hơn bình thường một ngón tay, niên kỷ không nhỏ mà thôi.   

 

Trong lòng bất đắc dĩ, mặt ngoài lại không lộ mảy may: "Không biết kiểm tra khi nào cử hành?"   

 

"Vậy phải xem ý cấp trên, hẳn là ngay trong mấy ngày này, sư đệ tùy thời chuẩn bị, có tin tức, ta sẽ đến thông tri ngươi." Cao Hâm Bằng có vẻ có chuyện quan trọng khác, sau khi nói xong vội vã đứng lên, "Sư đệ vạn dặm xa xôi mà đến, làm sư huynh khẳng định phải chiêu đãi ngươi một phen, nhưng mà hôm nay ta nhiều việc quấn thân, thật không thể được tiếp phong yến này, sau sư huynh sẽ chiêu đãi ngươi."   

 

Dương Khai đứng dậy đưa tiễn: "Sư huynh có việc tự đi bận bịu, không cần để ý tới ta."   

 

"Vậy trước tiên như vậy, ta đi trước." Cao Hâm Bằng nói xong liền vội vã rời đi.   

 

Dương Khai đưa hắn tới cửa, xoay người tiếp tục ngồi xuống nghỉ ngơi.   

 

Một đêm không có chuyện gì xảy ra, ngày thứ hai đợi nửa ngày cũng không có tin tức, trong tay lại không tài nguyên tu hành, Dương Khai nhàn rỗi nhàm chán đi ra ngoài, đi Nghênh Khách phong một vòng, vẫnlà rất nhàm chán, chỉ có thể tìm tới người thị nữ kia hỏi: "Ta xuống núi không có vấn đề gì chứ?"   

 

Thị nữ kia uyển chuyển thi lễ một cái: "Bẩm đại nhân, Cao đan sư phân phó, đại nhân ở đây hết thảy tùy ý, chỉ cần mỗi đêm trở về là được."   

 

"A, vậy không thành vấn đề." Dương Khai nói một tiếng, bước xuống dưới núi.   

eyJpdiI6Ijlud1lLc0xXNlgxNnZUWGNFNnVmVGc9PSIsInZhbHVlIjoiUzE2RDB0WGNFRzdjQVE5bUIwWWhMNE85TmJ1V05adTNIR0JmT0xlS3pZdWIwOENqVTlzMVFiUHM2d2hwWFFYTCIsIm1hYyI6IjJlN2I3YjUyZTcxNmE4ZTdlZjhiOGEwNGVlZDhmNWViMWQyOTk0ZDcyZjU0ODI2NWNjNTJlYzQ0NTdmZTJjYTAifQ==
eyJpdiI6IkZjeEdVZHZtTW1GVkplUGU0cVwvRER3PT0iLCJ2YWx1ZSI6InhFTXo1NHVaUEQ1UWo4OUNzRTVCQmlQQUlCaGhXSVA3Q1NcL1lcL1Nna3g5VEhaT3MxZnV5ZnhCQUtvdysxUG9PSmJvWVZPQWw1eWFSVVA5Wm1BVkN2eUJcL2hzYUZzc3VEMkhtK0ZDakpYUzgrNzhwY1VwSGVxU2Q1ZUlwcndxcWtnalRKblFwSEZJaWxLU2VGM1pOSnd4MGhpOHpZMEpENE5TZXJRSUQrTWR4T2RCOUUyZmdqZVwvZE5zY3hUckVSdTJSTVN6UmgwdEgzMTFJaTcrV3VPUFwvZ1JzNlJlOHVxTHlNbDdkSmVcL2hldHd6TVlLcFVBWXpUdHFUblNiWW5aU3djd1R5Z3RjbFdxMnVZYWhrS1BqWU92UkhEYjN4cFVcLytiMGdaNkYxbjRaSzVXb0loQ1NvWG1mcVVcL2ozejNqNkdZOXpYWDRIV1NTWG0wRkowNXVQRjAxWXJ5T29kd05NM3BqSEU5cTcxdnp3NndFRzhhVVdzZHg0czllSHZTTEhcL0NaeUdoVURIbnRrTWhtSmZ0QWltdEtvZEo2QXpJam1PUWlBRW96QUpjWjJ5cDFOY2NTVlROWWtcL2xBZmpXQ0hpMDVXZjE4UklsRHcyYmM0c1dJWU5YNGhoT1ZZek9RNTJES2dcL2xuNU93TXJDMldCZFNaenlsTWtRMExKY0JzXC9MRDNVQ1VPQ0tOS1dhbzZEY2Q3dXl4YTRPZFhreDVjTWRES3BvZHdSZ1VTdz0iLCJtYWMiOiJkNjU1ZjFhNGUyNmE5YWQxZjhlNjQyMWMyNmJmOWNiNDdiZjEwOTgxOTc5MDc4ZjNkMGFkMTVkZTcyZWRiOWU1In0=

Đến chỗ giữa sườn núi, chợt thấy một bên dòng người xuyên tức không ngừng, người từ dưới núi đi cầu đan kia đều dũng mãnh lao tới phía đó.  

Ads
';
Advertisement
x