"Cao sư huynh!" Dương Khai đứng dậy đi ra ngoài, xác định cảm giác giám thị bốn phía kia đã biến mất, lúc này mới nhỏ giọng hỏi: "Hôm nay khảo nghiệm này. . ."
"Chúc mừng sư đệ vượt qua kiểm tra." Cao Hâm Bằng cũng thẳng thắn.
Dương Khai lập tức nới lỏng tim.
Tỏa Nguyệt phong là một tòa linh phong để các Thiên Đan sư Huyền Đan môn tụ tập, ở chỗ này ở đều là Thiên Đan sư, nhân số không nhiều, chỉ có ba năm vị mà thôi.
Cao Hâm Bằng cũng ở trên toà linh phong này, một mảnh cung điện bên trái đỉnh núi kia chính là địa bàn của hắn. Huyền Đan môn mặc dù không ít linh phong, nhưng còn không có xa xỉ đến nỗi cho mỗi một Thiên Đan sư một tòa linh phong, chỉ có đến cấp độ Linh Đan sư mới có tư cách làm nhất phong chi chủ kia.
Chỗ như Tỏa Nguyệt phong vậy, toàn bộ Huyền Đan môn có mười mấy 20 tòa, nói một cách khác, Huyền Đan môn có Thiên Đan sư, tối thiểu nhất cũng có trên trăm vị.
Đây là một số lượng khủng bố.
Trên Tỏa Nguyệt phong ngoại trừ Cao Hâm Bằng còn có hai vị Thiên Đan sư khác, tất cả tự chọn vị trímình thích, hoặc đào bới động phủ, hoặc như Cao Hâm Bằng xây cung điện mà ở.
Nơi đây còn có một chỗ có sẵn động phủ, Cao Hâm Bằng sau khi hỏi qua ý kiến của Dương Khai liền đưa hắn đến nơi này.
"Động phủ này vốn là của một vị sư huynh, chỉ là hơn mười năm trước, vị sư huynh kia thọ nguyên hao hết, cứ như vậy mất đi, động phủ này giữ lại, nơi đây mặc dù vị trí chỗ giữa sườn núi, nhưng vô luận là thiên địa linh khí hay là hoàn cảnh đều không kém, cách chỗ ta cũng chỉ có lưng chừng núi, ngày sau sư đệ cùng ta lui tới cũng thuận tiện." Cao Hâm Bằng vừa dẫn Dương Khai đi quanh động phủ, vừa giải thích cho hắn.
Dương Khai thuận lợi thông qua khảo nghiệm Huyền Đan môn, bây giờ hắn đã coi như là danh chính ngôn thuận đệ tử Huyền Đan môn đời 34, tự nhiên có tư cách có được một chỗ động phủ của mình.
Cao Hâm Bằng xem như người đưa Dương Khai vào Huyền Đan môn, cũng là người duy nhất Dương Khai quen biết, những việc vặt này bị Huyền Đan môn cao tầng an bài trên đầu của hắn.
Hắn cũng là vui vẻ tiếp nhận, dù sao Dương Khai tư chất như vậy, hắn vui vẻ giữ gìn mối quan hệ với Dương Khai.
Trong động phủ hết thảy duy trì nguyên bộ dáng khi chủ nhân rời đi, nhìn ra, nơi đây thường xuyên có người tới quét dọn, cho nên mặc dù thật lâu không ai ở lại, nhưng vẫn chỉnh tề như mới.
Dương Khai cũng thấy đầu đủ đối với nơi này, theo Cao Hâm Bằng đi một vòng, quen thuộc chỗ ở mới, xong mới ôm quyền nói: "Làm phiền sư huynh."
Cao Hâm Bằng cười vỗ vỗ vai hắn: "Người một nhà, chớ nói lời khách khí như vậy, hôm nay sắc trời đã tối, ngươi nghỉ ngơi một đêm, ngày mai ta lại tới dẫn ngươi đi lĩnh thân phận minh bài, đăng ký tạo sách, mặt khác, ngươi mới vào tông môn, còn có rất nhiều việc vặt câ ̀n làm. . . n, đến lúc đó sẽ nói rõ với ngươi đi."
"Ưm!" Dương Khai gật gật đầu.
Cao Hâm Bằng về, Dương Khai lại đi một vòng trong động phủ của mình, tìm nơi nghỉ ngơi, nhắm mắt điều tức.
Hôm nay co ́thể thuận lợi thông qua khảo nghiệm như vậy, Dương Khai xem chừng đan phương mình cầm chiếm một bộ phận nhân tố rất lớn, chính như Cao Hâm Bằng nói trước đó, đan phương là chứng minh tốt nhất, bất kỳ đan phương một thế lực nào nắm giữ đều là bí mật bất truyền ra ngoài, nhất là loại đan phương quý giá như Thập Chuyển Vô Tâm Đan, trước đó Dương Khai luyện đan đủ để chứng minh hắn cùng Huyền Đan môn nhất mạch tương thừa.
Còn có một bộ phận nguyên nhân có lẽ là tư chất mình triển hiện ra.
Coi như cao tầng Huyền Đan môn có chỗ lo nghĩ, tư chất hơn người của Dương Khai cũng đủ làm cho bọn hắn động tâm. Người như vậy, dù là không có quan hệ gì với Huyền Đan môn cũng sẽ nghĩ trăm phương ngàn kế lưu lại.
Giờ đã vượt qua kiểm tra, vậy không cần quan tâm gì nữa.
Ngày thứ hai, Cao Hâm Bằng sớm đến đây, tự mình dẫn Dương Khai đi đăng ký tạo sách, lĩnh thân phận minh bài cùng tạp vật.
Hết thảy xử lý thỏa đáng, đã đến giữa trưa.
Hai người trở về Tỏa Nguyệt phong, Cao Hâm Bằng sớm đã chuẩn bị tiệc rượu, thứ nhất là chúc mừng Dương Khai chính thức trở thành đệ tử Huyền Đan môn, thứ hai cũng là thay Dương Khai bày tiệc mời khách.
Hai người trên yến tiệc đàm tiếu yến yến, qua ba lâ ̀n rượu, Cao Hâm Bằng nói: "Sư đệ, cấp trên cân nhắc việc ngươi mới đến, đối với sư môn còn không quá quen thuộc, cho nên cho ngươi thời gian một tháng chuẩn bị, một tháng sau, ngươi phải như những Thiên Đan sư khác, đi Vấn Đan các treo bảng tên luyện đan."
Dương Khai thần sắc nghiêm lại: "Không biết ta cần chuẩn bị thứ gì?"
Cao Hâm Bằng cười ha ha: "Phải chuẩn bị nhiều đó, ta đang muốn
nói với ngươi việc này." Uống một hớp rượu ngon, để ly rượu xuống nói: "Nếu muốn đi treo bảng tên luyện đan, nhất định phải có dược đồng, sư đệ còn không có dược đồng a?"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất