Nói rồi, thúc giục linh lực, bọc lấy phần dược dịch của mình bay về phía Dương Khai, Dương Khai thấy thế cũng đưa phần dược dịch của mình lại.
Hai người tự điều tra thành quả của đối phương, rất nhiều các Đan sư dưới Đấu Pháp Đài cũng chặt chẽ quan sát lên, bọn hắn cũng rất muốn biết, tỷ thí hôm nay này đến cùng ai lợi hại hơn.
Chốc lát, Dương Khai mỉm cười, ngẩng đầu nhìn lại Ngụy Thành, đã thấy tên này sắc mặt biến đổi không ngừng, một bộ ban ngày thấy ma.
Bộ dáng này lọt vào trong mắt đông đảo người quan sát, lại thấy Dương Khai mây trôi nước chảy, không ít người âm thầm hãi nhiên, nghĩ thầm chă ̉ng lẽ Ngụy Thành thế mà thua trận này?
Thế nhưng sao có thể, hai người đều là Thiên Đan sư, nhưng một người dùng Nhân Hỏa, một người Thiên Hỏa, vô luận như thế nào Ngụy Thành đều khó có khả năng thua.
Đang lú mọi người ở đây nghi thần nghi quỷ, Ngụy Thành bỗng nhiên thật sâu thở dài, thần sắc có chút chán nản, giọt dược dịch lơ lửng trên tay sụp đổ ra, nghiêng đầu ôm quyền: "Dương đan sư kỹ nghệ cao siêu, Ngụy mỗ cảm thấy không bằng, trận này. . . Là Ngụy mỗ thua!"
"Đã nhường!" Dương Khai nhàn nhạt gật đầu, cũng chẳng suy nghĩ gì nữa, mà Ngụy Thành sảng khoái thừa nhận để hắn không khỏi coi trọng mấy phần, tên này tính tình không ra sao, nhân phẩm coi như qua loa, tối thiểu nhất thua chính là thua, không phải họ nhà lươn.
Dưới đài lần nữa truyền đến tiếng ồ lên, rất nhiều Đan sư đều khiếp sợ không nhìn Dương Khai, làm sao cũng nghĩ không thông hắn đến cùng làm thế nào dùng Nhân Hỏa ra đánh bại Ngụy Thành, nếu là trước kia, loại chuyện này để bọn hắn nghĩ cũng không dám nghĩ, hôm nay lại phát sinh dưới mí mắt.
"300, 000 hồng ngọc kia ta tự sẽ để cho người đưa đến trong phủ Dương đan sư, cáo từ!" Ngụy Thành có chút đỏ mặt, sau khi nói xong vội gấp xuống đài, dẫn hai Huyết Thị đi, rất nhanh không thấy bóng dáng.
"Chúc mừng Dương đan sư." Võ Chính Kỳ tiến lên mấy bước, đưa trả lại Thanh Hư Kiếm, "Trận chiến ngày hôm nay, Dương đan sư có thể nói là danh chấn Huyền Đan môn, chắc hẳn rất nhanh tên Dương đan sư sẽ vang vọng trên dưới tông môn, đến lúc đó nhất định không ai không biết, không người không hay!"
Dương Khai tiếp nhận Thanh Hư Kiếm, mỉm cười: "Hư danh mà thôi, Võ phó đường chủ quá khen. Chuyện chỗ này, ta cũng xin cáo từ, hôm nay quấy rầy Võ phó đường chủ!"
"Không sao, ta cũng chính là xem cái náo nhiệt." Võ Chính Kỳ cười ha ha.
Dương Khai gật gật đầu, cất bước đi xuống Đấu Pháp Đài, Dương Hòe lập tức theo sau.
Ngụy Thành hiệu suất rất cao, Dương Khai mới trở lại động phủ của mình chưa tới một canh giờ, hắn đã phái người đưa tới 300, 000 hồng ngọc, Dương Hòe một trận bận rộn, chuyển 300, 000 hồng ngọc kia vào trong động phủ, chỉ một thoáng, toàn bộ động phủ đều linh khí bức người lên.
Trước đó từ Thiên Võ thành được 100. 000 hồng ngọc, Dương Khai dùng hơn một tháng, cũng làm cho tu vi của hắn từ Địa giai đỉnh phong tấn thăng đến Thiên giai tam tầng, bây giờ gấp ba tài nguyên lúc trước, hẳn là có thể dùng một đoạn thời gian.
Nhưng tu vi tăng lên tới trình độ gì thì không thể xác định, bởi vì theo tu vi tăng lên, vật tư cần tiêu hao cũng càng ngày càng khổng lồ, Dương Khai thậm chí hoài nghi những hồng ngọc này có thể để cho mình tăng lên hai tầng hay không.
Nhưng có những hồng ngọc này, rất nhiều chuyện đúng là có thể làm, tối thiểu nhất, bây giờ có thể phối trí dược dịch cho Dương Hòe luyện thể, Dương Khai lập tức lấy ra hồng ngọc, lại viết phương thuốc, để Dương Hòe đi Huyền Đan thành một chuyến, mua đủ nhiều dược liệu trở về.
Huyền Đan thành phụ thuộc Huyền Đan môn mà sinh, nơi đó bán nhiều nhất chính là đủ loại dược liệu, có thể nói chỉ cần không phải thứ gì đặc biệt trân quý, ở nơi đó đều có thể tìm được.
Dương Hòe đi, không đến hai canh giờ sau mang theo bao lớn bao nhỏ dược liệu trở về, Dương Khai phối trí cho hắn, phụ trợ hắn tu hành Vô Lậu Bá Thể Quyết, để hắn tự mình tu luyện đi, mình thì khoanh chân ngồi giữa núi nhỏ hồng ngọc, thôi động Phệ Thiên Chiến Pháp!
Trên Đấu Pháp Đài, Dương Khai nhất chiến thành danh! Mặc dù khi hắn lấy thân phận Thiên Đan sư gia nhập Huyền Đan môn, đưa tới sự chú ý một số người, nhưng Huyền Đan môn Thiên Đan sư đông đảo, mỗi người cũng đều có chuyện của riêng mình, mặc dù nghe được, cũng chỉ là có chút hiếu kỳ mà thôi.
Nhưng sau khi Dương Khai đánh lui Ngụy Thành, tên của hắn quả nhiên như lời Võ Chính Kỳ, trong thời gian rất ngắn truyền khắp toàn bộ Huyền Đan môn.
17~18 tuổi Thiên Đan sư, mà lại rèn luyện dược dịch còn đánh bại Thiên Đan sư lâu năm, lúc ấy còn chỉ dùng một phần Nhân Hỏa. . .
Đủ loại ly kỳ, khiến rất nhiều người hứng thú, ngay cả Trưởng Lão hội đối với chuyện này cũng có chỗ nghe thấy.
Mà kết quả trận chiến này mang tới chính là, Dương Khai thỉnh thoảng sẽ nhận được thiệp mời của các Thiên Đan sư, trên cơ bản đều là mời hắn tiến về động phủ Đan sư nào đó tụ hội.
Huyền Đan môn, giữa các Thiên Đan sư sẽ thường xuyên tụ tập cùng một chỗ, luận bàn giao lưu tâm đắc luyện đan, chuyện này tại Huyền Đan môn là cực kỳ thường gặp, kể từ đó, lúc giao lưu tỷ thí, mọi người có thể nhận thức đến thiếu sót của mình, học sở trường người khác.
Đây là một không khí cực tốt, cũng là thói quen từ xưa truyền đến nay.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất