"Dương Khai?" Phụ nhân đẹp nhăn mày lại, giật mình nói: "Ngươi chính là đệ tử mới nhập môn kia!"   

 

"Đúng vậy!" Dương Khai nghiêm mặt gật đầu.   

 

Phụ nhân trên dưới quét mắt nhìn hắn, ánh mắt dừng lại tại lệnh bài màu vàng bên hông Dương Khai, hừ nhẹ nói: "Môn chủ đúng là coi trọng ngươi, ngay cả Trưởng Lão Lệnh đều ban cho."   

 

Lại vẫy vẫy tay: "Ngươi xuống đây nói chuyện."   

 

Dương Khai theo lời nhảy xuống, cung kính đứng trước mặt nàng. Phụ nhân này cũng có Trưởng Lão Lệnh, vậy nhất định là trưởng lão Huyền Đan môn, mà thân là trưởng lão, sẽ là thân phận Linh Đan sư cộng thêm võ giả Linh giai.   

 

Phụ nhân liếc qua hắn: "Ngươi lên cao như vậy làm gì?" Dương Khai thuận miệng nói: "Môn chủ mệnh ta có rảnh tới lĩnh hội   

 

Dược Vương Đỉnh ảo diệu, đệ tử nghĩ càng tiếp cận Thần Binh này liệu có phải càng dễ dàng phát hiện gì hay không, nên mới đứng gần, nếu có chỗ nào không ổn, còn xin sư thúc trách phạt."   

 

Phụ nhân tức giận nói: "Người không biết không sợ, Thần Binh há lại Thiên giai như ngươi có thể tùy ý đụng vào, may mắn ta phát hiện ra sớm, nếu chậm nữa, chỉ sợ phải nhặt xác cho ngươi."   

 

Dương Khai cả kinh nói: "Nghiêm trọng như vậy?"   

 

Phụ nhân nói: "Thập đại Thần Binh đại biểu là thiên địa cực đạo thế giới này, từ xưa đến nay, người được Thần Binh, hẳn là người thân phụ đại khí vận đại cơ duyên, há lại tùy tiện người nào đều có thể đụng vào."   

 

Dương Khai mặc dù cảm thấy không có nghiêm trọng như nàng nói, nhưng cũng giả trang mô ̣t bô ̣ mồ hôi đầm đìa: "Đa tạ sư thúc đề điểm."   

 

Phụ nhân sắc mặt hơi nguội, trên dưới quét hắn một cái nói: "Vậy ngươi vừa rồi có lĩnh hội được gì không?"   

 

"Có, nhưng tương đối mơ hồ, còn cần tốn thời gian lĩnh ngộ."   

 

Phụ nhân nhẹ nhàng gật đầu: "Chuyện về ngươi ta đã nghe nói, ngươi đã cùng Dược Vương Đỉnh hữu duyên, vậy chớ có cô phụ kỳ vọng của môn chủ đối với ngươi, nhưng ngàn vạn nhớ kỹ, về sau làm việc đừng tham công liều lĩnh, nếu không xảy ra vấn đề ai cũng không cứu được ngươi."   

 

"Vâng!" Dương Khai lên tiếng, cảm giác kỳ quái, nữ nhân này đối với mình có vẻ hơi quan tâm, cũng không biết có phải là ảo giác hay không.   

 

"Sư thúc tới đây, cũng là đến lĩnh hội Dược Vương Đỉnh huyền bí?" Dương Khai thuận miệng hỏi.   

 

Phụ nhân nhẹ nhàng thở ra một hơi, bộ ngực cao vút chập trùng: "Đúng vậy a, những lão già chúng ta rảnh rỗi đều tới xem, nhìn xem phải chẳng có thể từ nơi này có được dẫn dắt, Linh Đan sư muốn tiến thêm một bước. . . Cũng không phải dễ dàng như vậy. Đáng tiếc, chúng ta vô dụng, ngược lại là tiểu tửngươi, thế mà có thể khám phá ra huyền bí, thực sự khiến người ta ngoài ý."   

 

"Đệ tử cũng là may mắn, mà lại sư thúc không già, đang lúc phong nhã hào hoa."   

 

Phụ nhân kinh ngạc liếc hắn một cái, chợt ha ha nở nụ cười, một hồi lâu nhánh hoa run rẩy, tiếng cười vừa thu lại, hừ nhẹ nói: "Miệng lưỡi trơn tru hệt lão bất tử kia, chẳng trách sẽ thu ngươi làm đồ đệ! Ta hỏi ngươi, lão bất tử kia còn tốt chứ?"   

 

Dương Khai sửng sốt, ngay sau đó phản ứng được, trong miệng nàng, hẳn là vị sư tôn kia. Mà coi thần  sắc, nghe ngữ khí, hình như quan hệ giữa hai người này có vẻ hơi không rõ ràng, lập tức minh bạch vì sao nàng quan tâm đối với mình.   

 

"Sư tôn dạy bảo đệ tử khi đệ tử còn nhỏ, không quá kí sự, rất nhiều thứ đều không nhớ rõ, lúc kia sư tôn rất tốt, nhất là những lúc đệ tử phạm sai lầm, đánh cái mông đệ tử, oánh rất mạnh!"   

 

Phụ nhân ngơ ngác, hết sức vui mừng nở nụ cười: "Tính tình hắn xác thực chẳng ra sao cả, tầm mắt lại cao, lúc kia ngươi còn nhỏ, không đạt được yêu cầu của hắn đương nhiên sẽ đánh ngươi, nếu hắn biết thành tựu bây giờ của ngươi, chắc chắn rất làm vinh đi."   

 

Lại hỏi Dương Khai một ít gì đó, Dương Khai hoặc là bịa chuyện hoặc là nói mình không nhớ rõ, thật cũng không lộ ra sơ hở gì, mà lại mặc kệ là chuyện nhỏ to cỡ nào, phụ nhân đều nghe say sưa ngon lành.   

 

Một hồi lâu sau, nàng mới khoát tay một cái nói: "Nhìn dáng vẻ của ngươi thấy cũng mệt mỏi rồi, về sớm nghỉ ngơi đi, có gì phiền toái đi Thiên La phong tìm ta, bình thường ta ở đó."   

 

"Đa tạ sư thúc, đệ tử cáo lui!"   

 

Trở lại Tỏa Nguyệt phong, Dương Khai tìm Dương Hòe hỏi, mới biết được phong chủ Thiên La phong là một vị trưởng lão tên Lam Nhân, hẳn là phụ nhân kia.   

 

Dương Khai vốn còn muốn thăm dò thêm chút tiên tức liên quan tới sư phụ kia, đáng tiếc Dương Hòe từ nhỏ sinh hoạt trong Huyết Thị doanh, hắn chỉ biết là trong Huyền Đan môn có một người như thế, nhưng cũng không hiểu nhiều, tự nhiên không thể nào nói gì.   

 

Trên thực tế, Dương Khai tiến vào Huyền Đan môn, bắt đầu vô tình hay cố ý đã điều tra tin tức có quan hệ sư phụ kia, dù sao hắn là đỉnh lấy vị thân phận đệ tử thân truyền gia nhập Huyền Đan môn, hiểu rõ những thứ liên quan tới hắn cũng không có chỗ xấu.   

 

Chỉ là trong Điển Tịch các cũng không có ghi chép liên quan tới vị kia, Dương Khai cũng không tiện tìm người khác tìm hiểu quá nhiều, miễn cho lộ ra sơ hở gì, cho nên đến nay đối với sư phụ kia đều không biết gì nhiều.   

 

Những ngày tiếp theo đều thản nhiên, Dương Khai vẫn như thường treo bảng tên luyện đan, kiếm vật tư tu hành, lại thỉnh thoảng bôn ba qua lại cấm địa, thử luyện hóa Dược Vương Đỉnh.   

eyJpdiI6IkhubjdoXC9ITU9wQmZ1N1FsSURxMTdBPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImFPbWVITnF2eGhETnBvS1wvMEMwV2E0RUVEUEN2UjU5UTVScWdDaEhOd3M3eUZmQWNNWndjUTZSdStqOHJoWW5hIiwibWFjIjoiNDE5Y2FlNTFmZGJmZTc5NDA3NGI0ZjMyNmRhNmFkMGI5ZTIxMzZiNTUwZjBhYzQ3YmVjYmEzY2VjNjgwMTIxNyJ9
eyJpdiI6IlZic21vMll4NFU2dTBFSEFqVTljUXc9PSIsInZhbHVlIjoiVmkzRWdaK2hGWStCVXJGUEttZmZyME1NcEdMSE9BYnAxZEs5YnA3MDRhdlN1ZDdGYkFac002cWlyT2xtdU1CbzVoQmRuN2orOENmVmhyeUJhaGE5VWJwZm9JQWRyd0F2OGc1NVRKVGgybWdZd3IyUjNFNjNDYWNTVzJpSTNhRFB3WGFjY3lFcEN0Nm1xQTVCWWs0VUt5Z1ZHdkdtRHByS2gzSWJpcVpGQjZPZ2VEK2l2Z3E1N0Z2c2RuVmVBbzdcL0hCNDZ2RzMwTGh0VHUwQ3RMQmFLSUxTVWxSMEZtSWxlUjdIc0J6bGg4cERxTTJXUzY5ODJSSXJtTXJ1ZTc1N0N5emFuNlRMbjdXY2NWXC8yYkpQXC9rOG05VXZrMDBwRmp0RWFTQTBXZU1JQ0NtZFl0TG1yZ0FiRGFUbG5JdnZWelkyZFIybkhBbWl4R1J3d2Y2VUM5K2pBRG5UcjBWR2lobW5tVkE0YmFhclF2eGtuZEZudDB3d3VNS1lvb3dUUVppbkM5U0JLYVJzcFhKcWZTblwvOXVGYmx0VTdEY0VIMUFDM1JGWFlnbXUyTVd1OTlIbXd5ajRKbUxUOXhmVTlqMktkaVVwOUF3eVhxNU1KeEhJa2lLMHJBPT0iLCJtYWMiOiI0ZDI3MjYzNzljNDZhOTRiNjM3NjBmOTk1ODQyOThjYjAwMDkzNTA2ODllNGE3MzEzNThkMmUxYTRiNmY1NDkwIn0=

Chỉ sợ từ môn chủ Bách Lý Vân Tang cho tới những trưởng lão kia, đều thử luyện hóa qua, nhưng hẳn không có thành công.  

Ads
';
Advertisement
x