Mà lại thật vất vả mới được tới Tiểu Nguyên giới, không vớt thêm chỗ tốt trở về sao được? 

 

Trong đầu bỗng nhiên có một phương án mơ hồ, phương án này rốt cuộc phải áp dụng như thế nào, còn cần cẩn thận quy hoạch một phen.   

 

Thu hồi nỗi lòng, thây phía dưới tất cả mọi người trông mong nhìn qua mình, Dương Khai nhẹ nhàng gật đầu, ôm quyền nói: "Bái kiến môn chủ, sư tôn, chư vị trưởng lão!"   

 

Bách Lý Vân Tang không lo được khách sáo, vừa kích động lại khẩn trương mà hỏi thăm: "Sư chất, ngươi vừa mới luyện chế. . . Là loại linh đan nào? Có thể cho ta nhìn qua hong?"   

 

"Là Linh Nguyên Đan, phụ trợ Linh giai tu hành, đan phương ta không phải đã giao cho tông môn sao?" Dương Khai vừa nói, vừa lấy một viên Linh Nguyên Đan đưa cho Bách Lý Vân Tang.   

 

Một đám người lập tức vây tụ lại, hận không thể gắn chặt mắt trên linh đan kia, để xem cho rõ ràng.   

 

Đan Thành Tử quan sát một trận, cau mày nói: "Linh Nguyên Đan đan phương chúng ta đều đã rõ ràng trong lòng, nhưng vì sao có chút khác ngươi vừa mới luyện chế?" 

 

Dương Khai nói: "Đó là thủ pháp luyện đan ta sáng tạo, ta sẽ chỉnh lý một phần giao cho Công Tào điện!"   

 

Đan Thành Tử tuổi già an lòng: "Hảo hài tử!"   

 

Bách Lý Vân Tang nắm vuốt viên Linh Nguyên Đan kia, không hiểu nhìn Dương Khai nói: "Sư chất, trên linh đan này đường vân là gì, sao ta cảm thấy đường vân này giống như tích chứa huyền bí cực kỳ huyền diệu?"   

 

"Đây là đan văn!" Dương Khai lấy lại viên linh đan kia từ trong tay Bách Lý Vân Tang, trực tiếp ném vào trong miệng bẹp bẹp nhai nát xuống, "Có đan văn này, dược hiệu Linh Nguyên Đan sẽ mạnh gấp hai Linh Nguyên Đan. phổ thông"   

 

"Cái gì?" Du Bá Dương kinh hô một tiếng.   

 

"Gấp hai?" Ngô Phong Hoa cũng khiếp sợ không thôi.   

 

Bách Lý Vân Tang đau lòng nhức óc: "Thứ trân quý như thế, sao ngươi. . . sao ngươi lại ăn nó?" Nhìn bộ dáng kia, tự hận không thể  vọt tới Dương Khai, lấy tay móc đan dược từ trong miệng Dương Khai ta.   

 

Dương Khai cười một tiếng: "Đan dược tất nhiên là để ăn, nhưng thứ này chỉ có ta có thể ăn, những người khác ăn không được, tựa như này. . ."   

 

Dứt lời, thể nội Dương Khai bỗng nhiên truyền ra một trận vù vù, chợt cả ngườ đột nhiên bành trướng lên một vòng, mà theo cơ thể bành trướng, thân thể giống như hóa thành động không đáy, thiên địa linh khí khổng lồ cuốn lên một trận cuồng phong, dũng mãnh lao tới trong cơ thể hắn, ngay cả chồng chất hồng ngọc bên cạnh Dược Vương Đỉnh, cũng trong nháy mắt này hóa thành bột mịn.   

 

Rầm rầm rầm. . .   

 

Liên tiếp mấy lần vang động, thân thể bành trướng co rút lại nhiều lần, xong mới khôi phục bình thường.   

 

Đám người đều mắt choáng váng!   

 

Bách Lý Vân Tang ánh mắt đờ đẫn nhìn lại một bên, trong ngắn ngủi mười mấy hơi này, trước sau tối thiểu nhất có 300, 000 hồng ngọc hao hết năng lượng, hóa thành bột mịn, bị Dương Khai thôn phệ hầu sạch sẽ!   

 

Loại tốc độ này, thật là nghe rợn cả người! 

 

Kể từ đó, đám người cũng hiểu vì sao Dương Khai nói thứ này chỉ có hắn co ́thể ăn. Từ khi Dương Khai cống hiến ra Linh Nguyên Đan đan phương đến nay, Huyền Đan môn cũng luyện chế ra không ít đan này, cho võ giả Linh giai trong tông phục dùng, phụ trợ tu hành, hiệu quả nổi bật, đã dùng qua đều nói tốt.   

 

Linh Nguyên Đan phổ thông đã có công hiệu cực kỳ cường đại, Linh Nguyên Đan có đan văn hiệu quả gấp đôi, xác thực không phải Linh giai bình thường có thể tiếp nhận.   

 

"Đan văn này. . . Phải luyện chế thế nào?" Đan Thành Tử mắt tỏa ra quang mang, chiếu sáng rạng rỡ nhìn Dương Khai.   

 

Đan văn mặc dù là lần đầu nghe nói, nhưng Đan Thành Tử đã tận mắt thấy thứ này khủng bố, nếu pháp này có thể phát triển ra trong Huyền Đan môn, sau hôm nay thiên hạ đâu còn có nơi sống yên ổn cho tông môn luyện đan khác?   

 

"Luyện chế đan văn cũng không phải chuyện dễ dàng, một dựa vào thiên phú, hai dựa vào cố gắng, đương nhiên, chủ yếu nhất vẫn là. . . Vận khí!" Dương Khai hơi trầm ngâm nói: "Như vậy đi, hôm nay mọi người cũng đều đã mệt mỏi, ngày mai chư vị tới Tỏa Nguyệt phong một chuyến, ta sẽ cẩn thận giảng đan văn chi đạo này cho chư vị!"   

 

Đan Thành Tử khẽ gật đầu: "Cũng tốt!" 

 

Bách Lý Vân Tang trông mong nhìn Dương Khai: "Sư chất, Linh Nguyên Đan kia có thể cho ta một viên hong? Lão phu trở về tự mình nghiên cứu trước."   

 

"Ta cũng muốn!" Ngô Phong Hoa lập tức nói.   

 

"Khục. . . Lão phu cũng muốn một viên." Du Bá Dương đứng ra một bước.   

 

Mắt thấy các trưởng lão khác đều muốn mở miệng, Dương Khai vội vàng đưa tay dừng lại: "Vốn cũng không có mấy viên, mọi người cùng nhau đến chỗ môn chủ, cùng thương thảo nghiên cứu chẳng phải là càng tốt hơn."   

 

Đám người hai mặt nhìn nhau, Bách Lý Vân Tang gật đầu nói: "Như vậy cũng tốt."   

 

Dương Khai lấy một viên Linh Nguyên Đan giao cho Bách Lý Vân Tang, người sau trân trọng tiếp nhận như triều thánh, lấy ra một cái bình ngọc cẩn thận cất kỹ.   

eyJpdiI6IkEweFVKU2dzVWJiXC9UVktKVjVjSU1RPT0iLCJ2YWx1ZSI6Ik4wb3I1NVdveTMzMVNqMlJWUjNEbnlBWkZDXC94ck5KMjAra245RzZZYmtqZGRQTnJSYnFXZGRGUHppZ0lRSFwvTSIsIm1hYyI6IjkyMzhiZGRlMDVlYTVmZTNmM2M2MDkyZGZkYWFjNTI0ODE3ZmExMjdmOTNhZjY5ZmRlMTgyYWNjOTkxNGM3NTQifQ==
eyJpdiI6ImtpSCtqSERCMFhwSW1DMlBaRVF2dFE9PSIsInZhbHVlIjoiNWZMemFvVUZLNHpXV2xnWkJOeVRocVBvXC9BN2p3SEIwWUV1MEpReFRcL3J4NDJEZ1VvQ0JaaHBIUDN6NDVENDVKbXl2TEU1VmJxd0VXY1N5TklEZ1VXMlo3VEJ0cHpLU09ncXIzZHdXMlc2N1FcLzQxTVhpWk5HMXRpTit2cGlndndoYVkzNTE3MEJLK2NDb1l1N0ZzRjZ5aXUrZWQ2dkhrTE0reVRJVUxmVktaZW9FTjh5RUluSGxra0h2NytPQzlUV0ppa1AxNGJFK09ocTVubTlVaHpzN3VXZ2F6T0orU085ODJUVXZ6eFd0XC9YQ3VtZk5yMEtjdlFZVGt4KzJFOTNrNkZ2cWRteStMc2JEZlY1RXNMbXB2cHJHZFpMbmdUUEp1b3Z0N2huQW9wUnNySEluRmdVVW53SlwvYmdYRTZQOTRcL2ZnTHBJNzRnSWpNVGR2ZDhQbUVPRFwvWktzMkp3dWh2cnFReGlBcFdHNXlrR0dnUGlNT0JoNU5rSFp5SVk0SGZ0TXJRMGdLUEF3RytJdGwwSmdsZUtrdEhKN3BxckxoNWdVOXdRNzl6ODQ9IiwibWFjIjoiNTU5ZTI5MDdiZmJiZGU2OThhYjlmOWI5OGNjZTIyNDNhMTY0MDI2ZTU3Y2U5ZWI1NjE4YmI2ZDQ5YTUzNWY5YyJ9

Sau khi nói xong vội vội vàng đi, một đoàn trưởng lão theo sát phía sau.

Ads
';
Advertisement
x