Diệp Bắc Minh rung động.
"Nhóc con, cậu có cảm thấy thay đổi gì không?"
"Không có thay đổi gì!"
Diệp Bắc Minh lắc đầu.
Anh chưa cảm nhận thấy thay đổi gì thật!
"Cậu thử Đại Nghệ Quán Nhật Cung đi!"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nhắc nhở.
Diệp Bắc Minh vung tay lên, Đại Nghệ Quán Nhật Cung xuất hiện trong lòng bàn tay, anh kéo dây cung!
Một cảnh tượng không thể tin nổi xuất hiện!
Trước kia, Diệp Bắc Minh phải mượn sức tháp Càn Khôn Trấn Ngục, với rèn luyện thân thể bằng máu Kim Ô thượng cổ, cầm Đại Nghệ Quán Nhật Cung anh mới miễn cưỡng kéo được khoảng một thước.
Giờ đây.
Anh kéo cung dễ như không!
"Này... chuyện gì thế này?"
Diệp Bắc Minh ngây người: "Hình như tôi còn chưa dùng sức á, thế mà đã kéo được Đại Nghệ Quán Nhật Cung rồi?"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nhắc nhở: "Nhóc con, cúi đầu coi!"
Diệp Bắc Minh cúi đầu coi!
Không biết từ lúc nào, đạo đài Luân Hồi dưới chân anh đã đỏ rực lên!
Lóe lên ánh đỏ!
Lực lượng cường đại ngưng tụ, khi Diệp Bắc Minh kéo cung, luồng lực lượng này cũng rung lên!
"Chẳng lẽ là đạo đài Luân Hồi cho tôi sức mạnh?"
"Chắc là thế đấy! Nhóc con, đạo đài Luân Hồi này là đồ tốt! Má ơi, bây giờ cậu còn có thể kéo được Nghệ Quán Nhật Cung rồi! Cậu mau thử xem, kéo cực hạn được bao nhiêu!"
"Được!"
Diệp Bắc Minh dùng hết sức.
Đạo đài Luân Hồi gầm lên theo!
Đại Nghệ Quán Nhật Cung đạt đến cực hạn, giương cung như trăng rằm!
"Đù! Kéo căng rồi!"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục không kìm được nói tục.
Diệp Bắc Minh cũng cực kỳ kích động, hai mắt hừng hực nhiệt huyết: "Trước kia, tôi kéo Đại Nghệ Quán Nhật Cung chỉ được một phần ba, là đủ bắn chết Cảnh Giới Đại La tầng năm rồi!"
"Bây giờ tôi kéo căng hết cỡ, Cảnh Giới Đại La tầng sáu? Tầng bảy? Tầng tám, thậm chí là tầng chín, tôi cũng có thể thử sức tí nhỉ?"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: "Đừng có mà ngông cuồng!"
"Ha ha ha ha!"
Diệp Bắc Minh cười to: "Để xem mấy tên Cảnh Giới Đại La đó còn dám ra vẻ trước mặt ông đây nữa không!"
Bỗng nhiên.
"Ai? Cút ra đây!"
Diệp Bắc Minh quát.
Đại Nghệ Quán Nhật Cung bắn không mũi tên, dây cung ngưng tụ sức mạnh, bắn ra một nhát!
Ong!
Một phiến hư không nổ tung, một bóng người rơi ra ngoài, hộc ra một ngụm máu!
Đập người xuống mặt đất cực kỳ thê thảm!
"Tôi đây... Diệp công tử, đừng giết tôi!"
Cơ Thành sợ hãi, luôn miệng xin tha.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất