Ngay từ đầu, Mặc Thanh Mâu đã khinh thường Diệp Bắc Minh!
Kể cả bây giờ, cô ta vẫn khinh Diệp Bắc Minh, không thì cô ta đã không phản ứng dữ dội đến thế!
"Một con kiến hôi leo lên từ nơi nhỏ bé!"
"Dựa vào đâu chứ?"
"Dựa vào đâu chứ!!!"
"Tiện chủng! Hắn đúng là tiện chủng! Dựa vào đâu mà hắn có thể mạnh lên nhanh như vậy?"
"Lúc trước ở núi Thí Luyện, em thấy chị có thèm nhìn hắn không?"
"Nếu không nhờ chị! Hắn đã chết từ lâu rồi! Chết không còn mảnh vụn ấy!"
"Chị vốn có thể gả cho Chu Nhất Thần! Hắn là hoàng tử Đại Chu! Hoàng đế Đại Chu tương lai, chị cũng có thể trở thành nữ chủ nhân của núi Bất Chu!"
"Nhưng giờ thì sao? Tên tiện chủng đó hại chị ra nông nỗi này!"
Mặc Thanh Mâu gào thét.
Cô ta điên cuồng nguyền rủa, chửi mắng Diệp Bắc Minh!
Mặc Nhiễm Y há miệng: "Chị, chuyện này liên quan gì tới Diệp đại ca?"
"Chuyện này là lỗi của Nguyệt Tuyền, nha hoàn cạnh chị gây ra mà?"
"Do cô ta châm ngòi chia rẽ mối quan hệ giữa chị và Chu Nhất Thần, cuối cùng Chu Nhất Thần lộ bộ mặt thật..."
"Chị không quan tâm!" Mặc Thanh Mâu tiếp tục phát điên.
Lắc đầu nguầy nguậy!
Tóc tai rối tung!
"Đều tại Diệp Bắc Minh! Tại hắn hết!"
"Hắn là nguồn cơn của mọi tội ác, nếu không tại hắn, sao chị lại thảm thế này?"
"Giết giết giết giết giết..."
Mặc Thanh Mâu còn rút kiếm, vung loạn trong không khí!
Mặc Nhiễm Y thấy chị mình như vậy cũng hơi hãi: "Chị... Diệp đại ca anh ấy..."
"Em im miệng! Không được nhắc đến hắn nữa!"
"Chị không cho phép!"
Mặc Thanh Mâu phát điên, hai tay bóp cổ Mặc Nhiễm Y!
Một cơn hít thở không thông ập tới!
"Nói! Trả lời chị, em chọn Diệp đại ca của em, hay chọn chị?"
"Nói! Trả lời chị đi!"
Mặc Thanh Mâu hét, gào!
Mặc Nhiễm Y cảm thấy thật bi thương, hồi nhỏ cô ấy lưu lạc ở vũ trụ cấp dưới, khó khăn lắm mới phi thăng lên Đại La Vũ Trụ, tìm được chị gái!
Nhưng người ở đầu bên kia, lại là người đàn ông mà cô ấy thích!
"Chị... em chọn chị..."
Mặc Nhiễm Y nhắm mắt lại, rơi nước mắt!
"Tốt! Tốt! Từ nay hai chị em ta nương tựa vào nhau... hu hu hu..." Mặc Thanh Mâu vừa khóc vừa cười, ôm Mặc Nhiễm Y vào lòng.
"Diệp Bắc Minh, không được chết tử tế... hắn sỉ nhục chị..."
"Sỉ nhục chị, không được chết tử tế, chết đi, chết đi!"
Hai ngày sau.
Hạo Thiên Vũ Trụ, bên rìa Quy Khư.
Khoảnh khắc Diệp Bắc Minh bước ra khỏi Quy Khư, anh cảm nhận được phép tắc của vị diện bỗng trở nên cực kỳ rộng mở!
Thậm chí.
Anh còn cảm nhận được sự cực kỳ thân thiện đối với tu võ giả trong ấn ký vũ trụ!
"Đây chính là vũ trụ Ẩn sao? Phép tắc thiên địa hoàn mỹ quá!"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất