"Xin sư phụ, hãy thành toàn cho con!"
Cô quỳ rạp xuống, đầu gối vỡ nát!
Máu tươi rỉ ra, chảy loang trên võ đạo đài!
Rầm rầm…
Cả Ngộ Đạo Đài cũng run rẩy, như thể cảm nhận được quyết tâm của Chu Nhược Giai!
Thiếu phụ mặc váy trắng càng tức giận: "Chu Nhược Giai, sao con mãi không hiểu nỗi khổ tâm của vi sư?"
"Một gã đàn ông phế vật như thế có thể cho con tương lai gì?"
"Tương lai của con nhất định là bước vào cảnh giới Thiên Đế! Hắn chỉ làm vướng chân cản bước con thôi!"
"Vi sư sẽ đích thân lo liệu, tìm cho con một người đàn ông xứng với con!"
"Con yên tâm, người đàn ông đó chắc chắn sẽ là người ưu tú bậc nhất của Hạo Thiên Vũ Trụ chúng ta! Vi sư nhất định sẽ khiến con quên vị hôn phu kia!"
Bà ta ấn tay một cái, sức mạnh pháp tắc ập tới!
Giọng nói của Chu Nhược Giai lập tức bị chặn ngang.
…
Nửa giờ sau.
Trước một tòa cung điện xa hoa.
Đông Phương Lỗi hướng về phía cỗ xe ngựa của Diệp Bắc Minh, cười hỏi: "Diệp huynh, nha đầu đó hầu hạ thế nào rồi?"
Cửa xe mở ra, lộ ra một gương mặt cạn lời!Vũ Trụ
Khóe miệng Diệp Bắc Minh giật giật: "Ta cảm ơn ngươi!"
Đông Phương Lỗi cười hì hì: "Diệp huynh, cũng ổn chứ? Nha đầu này ta vừa nhìn là biết nước nôi!"
"Lúc ta biết được Diệp huynh đã cho cô ta một lượng lớn đan dược, hơn nữa còn giúp cô ta trị bệnh!"
"Là hiểu ngay huynh đã để mắt tới nha đầu này rồi, đệ đệ đây dứt khoát một chuyến, giúp huynh đưa cô ta tới đây..."
Hắn ta lải nhải không ngừng!
Diệp Bắc Minh bước xuống khỏi xe.
Cùng bước xuống còn có Đồn Nhi!
Trên người Đồn Nhi lại đang mặc áo của Diệp Bắc Minh!
Khuôn mặt nhỏ ửng hồng!
Từng cử chỉ vẫn mang theo vẻ thẹn thùng của thiếu nữ!
"Ý? Hai người chưa…?"
Sắc mặt Đông Phương Lỗi quái lạ, nhìn Đồn Nhi rồi lại nhìn Diệp Bắc Minh.
Lông mày lúc thì cau chặt!
Lúc lại giãn ra!
Cuối cùng, hắn ta sáp lại gần Diệp Bắc Minh, hạ giọng: "Diệp huynh, chẳng phải huynh rất thích nha đầu này sao? Ta còn cố dặn người đánh xe đi chậm một chút đấy!"
"Để Diệp huynh ân ái một phen cho đã, sao Diệp huynh lại chưa đụng vào nha đầu này chứ?"
Diệp Bắc Minh trợn mắt: "Ta là hạng người đó sao?"
Đông Phương Lỗi nhíu mày, im lặng mấy giây!
Rồi buông một câu: "Diệp huynh, chẳng lẽ… có điều khó nói à?"
"Ta đây có mấy viên thần đan, một đêm bảy lần cũng không thành vấn đề!"
Vừa nói vừa dúi một bình sứ nhỏ về phía Diệp Bắc Minh!
"Phụt!"
Diệp Bắc Minh suýt hộc máu: "Mẹ kiếp! Đông Phương Lỗi, đầu óc ngươi có vấn đề à?"
Trong đầu tên này suốt ngày nghĩ cái quái gì thế không biết!
"Ha ha ha ha! Nhiễm Y, em thấy rồi chứ? Chị đã nói tiểu tử này đang sỉ nhục chúng ta mà!" Đột nhiên, một giọng nói đầy oán hận vang lên: "Chẳng phải em bảo hắn là chính nhân quân tử sao?"
"Thế nào? Người ta vừa tặng hắn một người phụ nữ, hắn đã muốn rồi!"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất